Ban ngày ban mặt, mặc dù bọn họ đang ở trong văn phòng của quản lý, nhưng cánh cửa này cách âm không tốt chút nào. Dư Nghệ cũng không phải là người bị ức hiếp thì sẽ giữ im lặng, ủ rũ cắn chặt răng nuốt nước mắt vào trong. Cô rất hung hãn, không thể chịu đựng bất kỳ sự bất công nào. Muốn ức hiếp người khác, e rằng ông ta đã tìm nhầm người rồi.

“Tôi sẽ không bồi thường, cũng sẽ không tiếp tục ở đây. Tôi muốn xem thử, ông có thể không khách khí với tôi kiểu gì! Quản lý nè, ông cứ báo cảnh sát đi. Chẳng phải trong tiệm có camera giám sát sao? Để các đồng chí cảnh sát xem kỹ xem ai là người nói dối!”

Dư Nghệ cũng không phải là kiểu người được đà lấn tới. Chẳng qua gã quản lý này thật sự rất quá đáng. Cô biết mình sai, ngay cả tiền công cũng không đòi, cũng xin lỗi ông ta vô cùng chân thành. Nhưng cô không thể chấp nhận được thái độ ‘được đằng chân lân đằng đầu của ông ta’, không nể mặt chút nào.

Quản lý chắc cũng không ngờ Dư Nghệ lại khó đối phó như vậy, ông ta sửng sốt trong chốc lát, vừa tức vừa lo, mặt đỏ bừng bừng, cực kỳ giận dữ: “Cho nên…cô không muốn đền tiền đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play