Thác Chân hắng giọng, kiềm chế khóe miệng đang co giật, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Em thật sự vẫn luôn ở đây, chị muốn hỏi gì?”
“Cô ta nói tôi đánh cô ta”. Dư Nghệ khịt mũi, lùi về trốn phía sau Thác Chân, chỉ lộ ra một đôi mắt, “Nhưng mà cậu cũng nhìn thấy mà đúng không, tôi chỉ có lòng tốt muốn đuổi ruồi giúp cô ta thôi.”
“Vậy thì chị ta không đúng rồi! Cô Trương, Dư Nghệ nhà chúng tôi có lòng tốt giúp cô, sao cô có thể tức giận như vậy?”
“Đúng vậy! Đáng tiếc nơi này lại không có camera an ninh, không có cách nào có thể chứng minh sự trong sạch của tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT