Dư Nghệ chết lặng. Thác Chân nhoẻn miệng cười, nhích nửa bước chên lên che trước người Dư Nghệ, cười nói: "Chị gái, việc này chẳng liên quan gì đến Dư Nghệ cả. Chị quay đầu lại nhìn một cái đi, mục tiêu của chị ở kia kìa, đừng lầm đối tượng."
Thái độ của Trương Hiểu Tuyết với Thác Chân còn có chút kiêng kỵ. Cô ta nỗ lực nuốt cơn giận vào trong, lạnh giọng nói: “Cậu tránh ra, chị nói chuyện với cô ta một chút.”
Dư Nghệ thở dài, trong lòng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, cô vỗ vỗ bả vai Thác Chân, nói: “Chúng ta không có chuyện gì hay để nói cả. Cô Trương, cô trân trọng công việc của cô, nhưng đây cũng là công việc của tôi. Nếu cô và Lâm Nhất Thiên muốn gia hạn hợp đồng, thì báo trước với tôi một tiếng trước khi ký hợp đồng là được.”
“Sao anh ta còn có thể gia hạn hợp đồng với tôi được nữa?”. Trương Hiểu Tuyết nở một nụ cười khinh miệt, giọng điệu của cô ta càng thêm bén nhọn: “Anh ta đã bị cô làm cho mờ mắt rồi, sao còn có thể tiếp tục hợp tác với tôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT