‘Ngại!”. Dư Nghệ lạnh mặt: “Đừng gọi linh tinh.”
“Xấu hổ sao?”
Thác Chân mỉm cười, bây giờ anh ta cảm thấy Dư Nghệ thật sự rất thú vị. Anh ta còn muốn trêu chọc cô thêm vài câu, nhưng vừa mới mở miệng liền cảm thấy cả người ớn lạnh, dường như không khí xung quanh anh ta đột nhiên hạ thấp hơn 10 độ. Anh ta rùng mình một cái, lặng lẽ lùi về ghế sau, cúi đầu không dám hé răng. Lúc này Phỉ Hành Vân mới thu hồi tầm mắt, dẫm lên chân ga.
Thác Chân thật yên tĩnh suốt đoạn đường. Nhưng khi về đến biệt thự, thoát khỏi phạm vi tầm mắt của Phỉ Hành Vân, anh ta lại bắt đầu ầm ĩ lên lần nữa. Anh ta làm sao có thể an phận làm người được, đi vào phòng bếp tìm kiếm hai hộp kem rồi rón rén đi qua gõ cửa phòng Dư Nghệ. Dư Nghệ vừa mở cửa nhìn thấy bản mặt anh ta liền muốn đóng cửa lại ngay lập tức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT