Dù đã tới Tịch Dương Thành, nhưng bốn người Vũ Linh không vội đi vào, mà đi ngược đến rừng rậm bên trong.

Theo lời ba vị sư thúc thì nơi này có không ít yêu thú, linh thảo cùng tài liệu mà nơi khác không có, nói thẳng ra thì là đặc sản của nơi đây. 

Còn đến mười ngày nữa mới tới ngày chợ đen giao dịch hội mở ra, bọn họ còn có dư thời gian để càng quét một vòng rồi vào trong cũng không muộn.

Có thể nói tư duy của những vị này cũng thực đặc biệt, người ta đi sớm vào thành để tranh thủ nghỉ ngơi đi dạo tận hưởng khung cảnh nổi danh nơi đây, ba vị này chơi ngược, chạy ra bên ngoài chỉ để cùng yêu thú chém giết cướp đoạt linh thảo, còn mỹ kỳ đanh viết làm nóng thân thể.

Bọn họ là đi chợ đen giao dịch hội đúng chứ? Đúng chứ?!?

Càng làm Vũ Linh hết nói là những vị này khiêu chiến toàn là yêu thú cấp sáu, tương đương với nửa bước nguyên anh kỳ tu sĩ.

Mà bọn họ cũng chỉ có tu vi là kim đan hậu kỳ, nhất là Vũ Linh còn chưa đạt tới trúc cơ.

Nay Vũ Linh chỉ có thể xa xa đứng trên cây, Vũ Linh dù biết ba người rất mạnh, nhưng chưa từng thấy họ toàn lực đánh bao giờ, tuy là giờ cũng chưa hẳn là dùng toàn lực, nhưng cũng rất mạnh mẽ rồi.

Vũ linh thầm nghĩ, nếu ngay từ đầu mình cũng có được sức mạnh như họ, thì những lần suýt chết lúc trước, có lẽ Vũ Linh có thể dễ dàng hóa giải nguy hiểm, mà không phải chật vật đến mất cả nửa cái mạng.

bản thân quả thực là quá yếu! Càng nhìn rõ sức mạnh của những người xung quanh, Vũ Linh càng cảm thấy mình nhỏ bé đến mức nào.

Tuy ba người Mộ thần Hy luôn đối xử bản thân rất tốt, nhưng nếu bản thân cứ nhỏ bé yếu ớt, chưa hẳn bọn họ sẽ giữ vững tình cảm như hiện tại, nơi này thực lực vi tôn, Vũ Linh tuyệt đối không muốn bản thân bị xem thường khinh nhục.

Thế nên Vũ Linh càng nắm chặc thay thành đấm, tuyệt đối không thể để bản thân quá tụt lại phía sau, tăng lên như hiện tại dù đã nhanh nhưng vẫn chưa đủ, phải mạnh hơn phải tăng cấp nhanh hơn!

Không chỉ vì bản thân sẽ đối mặt với kịch tình cùng nữ chủ nữ phụ, ,mà chỉ vì bản thân, muốn sống bình yên ở thế giới này, chỉ có mạnh mẽ mới có thể tồn tại, Vũ Linh muốn sống, nên chỉ có thể mạnh mẽ, tuyệt không thể lơ là lười nhác như trước.

Dư lực của trận chiến rất dữ dội cũng rất kích thích, đáng tiếc duy nhất là tu vi hạn chế nên có không ít lần, tầm mắt theo không kịp chiêu thức của ba người.

Vũ Linh thầm hô đáng tiếc!

Nhưng nhờ khiêu chiến với yêu thú cấp sáu, nên ba người bọn họ mới đấu hết sức mình, dù sao chiến đấu với nửa bước nguyên anh kỳ yêu thú, cũng có thể trợ giúp phần nào cho việc đạt tới nguyên anh.

Vũ Linh cũng có cơ hội cảm thụ trong truyền thuyết Kiếm Ý là như thế nào!

Quả thực là BUG!

Có kiếm ý gia thành, chiến lực tăng lên gấp năm lần, thế nên vượt cấp khiêu chiến là chuyện không hề đáng kinh ngạc.

Xem con yêu thú cấp sáu nổi danh da dày thịt thô như Địa Tạng Thú là thấy, cả quá trình đều là bị ba tên này luân phiên cuồng ngược!

Hình Liệt Phong cùng Mộ Thần Hy không nói, nhưng Tiêu Diễm cũng linh ngộ kiếm ý, tuy rằng có vẻ yếu hơn hai người trước, nhưng cũng đã đạt tới bốn thành kiếm ý.

Hình Liệt Phong kiếm ý tựa như bão táp cuồng xa, mạnh mẽ thô bạo khó mà chống đỡ, không những không suy giảm mà càng đánh uy lực càng mạnh mẽ. 

Tiêu Diễm kiếm ý lại như thanh phong dịu nhẹ, nhưng ẩn tàng nguy hiểm trùng trùng, mỗi chiêu điều lấy nhanh! ngoan! chuẩn! làm đầu. 

Mà Mộ Thần Hy kiếm ý lại mang theo vô tận sắt bén, mỗi kiếm đều ẩn chứa sát phạt chi khí, khiến địch nhân chỉ cảm thấy như rơi vào tuyệt vọng không thể tránh thoát.

Kiếm ý thứ này Vũ Linh chỉ biết sơ sơ, nhưng đầu tiên cần phải nắm giữ kiếm thế, kiếm thế chia ra mười thành, chính Vũ Linh cũng chỉ nắm được năm thành kiếm thế, cho nên cách kiếm ý còn rất xa.

Sau khi kiếm thế đạt tới mười thành thì sẽ lĩnh ngộ đến kiếm ý, mở đầu là nửa bước kiếm ý, sau đó từ một thành đến ba thành là tiểu thành kiếm ý, từ bốn thành đến sáu thành là trung thành kiếm ý, từ bảy thành đến chín thành là đại thành kiếm ý, mười thành là kiếm ý viên mãn.

Nghe Mộ Thần Hy nói, phía sau kiếm ý còn có cảnh giới khác, nhưng lại không nói ra đó là cảnh giới gì, nói rằng đợi Vũ Linh nắm giữ kiếm ý mới chịu nói ra, khiến Vũ Linh dù tò mò lại không thể làm gì hơn.

Nắm giữ kiếm ý nào có dễ dàng, Thiên Kiếm Tông đệ tử hơn vạn, chỉ có khoảng một ngàn người nắm giữ kiếm ý, có hể thấy kiếm ý muốn lĩnh ngộ là khó khăn thế nào, có khi cả đời còn chưa bước qua được cánh của đó.

Lại nói Thiên Kiếm tông uy danh ở Tu Chân Giới là đứng đầu, bất cứ ai nghe danh đệ tử của Thiên Kiếm tông đều cực kỳ e sợ tính hiếu chiến của bọn họ, nhưng nếu bị một đệ tử của Thiên Kiếm Tông đã lĩnh ngộ kiếm ý chọn làm đối thủ, thì đối với họ càng là ác mộng.

Có thể hiểu kiếm tu có kiếm trong tay, một mình lại có thể giết được mười người, nhưng nếu có thêm kiếm ý thì lấy một địch trăm còn rất dễ dàng không chút tốn sức, kiếm ý đáng sợ mạnh mẽ thế nào, chỉ có tận mắt lĩnh ngộ mới hiểu được.

Khiến Vũ Linh áp lực đó là khi được cho biết tin tức, hầu như đệ tử thân truyền nào cũng đều lĩnh ngộ được kiếm ý, nói cách khác, chỉ có lĩnh ngộ được kiếm ý, mới có tư cách trở thành đệ tử thân truyền.

Thân là trường hợp cá biệt, Vũ Linh cảm thấy áp lực đặc biệt lớn, thậm chí còn chịu Mộ Thần Hy uy hiếp, nói rằng nếu Vũ Linh không lĩnh ngộ kiếm ý trước khi kết đan, vậy thì...chết chắc rồi!

Đi cùng ba vị thiên tài đứng đầu, có thể nói là Vũ Linh vô cùng may mắn, có ba vị này đều nắm giữ kiếm ý khiến Vũ Linh có rất lớn dẫn dắt, đối với kiếm thế đã dâng lên bảy thành.

Tại sao lại tăng lên nhanh vậy ư?

Ha ha, bởi Vũ Linh bị ép a, mỗi lần ba vị này đánh yêu thú đến sắp chết, chú ý là yêu thú cấp sáu!, thì sẽ đá Vũ Linh ra giải quyết.

Vũ Linh khổ bức thầm oán, đó là yêu thú cấp sáu nha, chính là có thể so với nửa bước nguyên anh kỳ tu sĩ đấy!

Dù bị đánh tới sắp chết cũng có thể dễ dàng giết con kiến hôi như Vũ Linh, hơn nữa yêu thú đạt tới mức này linh trí cũng không kém thua con người chút nào, đấu với chúng cũng rất mệt tâm nha.

Nhưng phía sau luôn có ba đôi mắt tràn đầy 'trìu mến' nhìn chằm chằm, dù rất muốn chạy, Vũ Linh chỉ có thể cắn răng, liều cái mạng già mà cầm lấy kiếm đi giết quái! 

Sau đó Vũ Linh ngạnh sinh sinh cà kiếm thế lên hai bậc, tu vi cũng được dù không đột phá, nhưng cũng tăng trưởng một khoảng, thu hoạch đúng là rất phong phú!

Vũ Linh: Lật bàn! Phong phú cái rắm! Lão nương liều mạng chết sống, ba tên đáng chết kia lại dám ngồi đánh cờ đàm luận nhân sinh! 

Lão nương là nữ nhân! NỮ NHÂN!!!!Dù đang là loli nhưng tương lai nhất định cũng sẽ trở thành nữ nhân!

Tại sao ba tên nam nhân kia lại để cho một mầm hoa xinh đẹp cần che chở như nàng làm kẻ thu dọn! Không công bình a a a....

Dù trong lòng la hét điên cuồng, nhưng Vũ linh chỉ có thể nhận mệnh, ai kêu địch nhân số lượng cùng chất lượng quá cường đại, Vũ Linh yếu thế không dám phản kháng! Cho nên...Ta nhịn!

Thế nên Vũ Linh lấy bất bình hóa thành động lực, mắt mạo huyết quang, tay cầm kiếm không ngừng chém vào yêu thú trước mắt.

Sát!Sát!Sát!Sát!Ta Sát!!!!!!!!

"Oh, không tệ! Rất có tinh thần!"-Hình Liệt Phong hứng thú cười.

"Đây là uống nhầm thuốc kích thích?"-Tiêu Diễm co giật khóe miệng 

"Có lẽ"-Im lặng một lúc, Mộ Thần Hy đáp.

Tiêu Diễm lắc đầu ngán ngẩm -"Thô bạo quá! Thực thô bạo quá!!! Thế mà lại khiến máu văng ra khắp người. Chúng ta cho nha đầu đó luyện kiếm, nào có phải đi phát điên!"

"Xem đến còn phải dạy nha đầu lại. Phải cho nha đầu này biết, rằng chiến đấu cũng là nghệ thuật! Tuyệt đối không thể để một tên kiếm cuồng nữa xuất hiện bên cạnh! Rất ngại mắt bổn thiếu gia!"

Bị nằm trúng đạn Hình Liệt Phong:...Ta có làm gì đắc tội hắn sao?

Tám ngày sau, bốn người cuối cùng cũng quyết định ngưng lại việc giết quái đoạt bảo để vào thành.

Vũ Linh là vui sướng nhất, tuy giết yêu thú cấp sáu rất có cảm giác thành tựu, nhưng lại rất phí sức cũng rất mệt mỏi, nếu đánh thêm Vũ Linh sẽ chẳng còn sức tham gia chợ đen rồi.

Trước khi vào Tịch Dương Thành, cả bốn người Vũ Linh đều biến đổi lại một phen, Vũ Linh thì không nói, nhưng ba người còn lại ai nấy đều cực kỳ nổi bậc, nhất là dung mạo của Mộ Thần Hy.

Cho nên để tránh bị vây công, vẫn là biển đổi khiến bản thân trở nên bình thường hơn, Vũ Linh hóa thành bộ dáng khi đi vào Mộc U Cốc bí cảnh, Mộ Thần Hy cũng biến thành hình dáng bình phàm như khi lần trước đến đón Vũ Linh.

Mà Hình Liệt Phong thì cho bản thân nhiều hơn một chồm râu, phối hợp với hình dáng cao lớn rắn chắc của thể tu, khiến Vũ Linh thoáng cảm giác mình vừa thấy một phiên bản khác của Dung Bách.

Riêng Tiêu Diễm, hàng này đánh chết cũng không chịu biến xấu, cho nên dù thay đổi một gương mặt, nhưng cũng là mỹ nam tuấn mỹ rạng ngời, Vũ Linh chỉ có thể thầm khinh bỉ Tiêu Diễm là một tên tự luyến cuồng.

Vào Tịch Dương Thành cũng cần đóng phí, nên sau khi đưa ra linh thạch, bốn người Vũ Linh cũng có thể đi vào bên trong, không hổ danh là một trong số các thành thị đứng đầu Tu Chân Giới, so với Nguyệt Minh Thành thì nơi này hoàn toàn không kém.

Nhưng Tịch Dương Thành nổi tiếng vì có phong cảnh đẹp cùng với kỳ cảnh hoàng hôn khó mà tìm thấy ở nơi khác, mà Nguyệt Minh Thành lại có Tán Tu Liên Minh, nên tính ra vẫn có khác biệt rất lớn.

Nổi tiếng là thành trì có khung cảnh đẹp, Tịch Dương Thành thực không phụ danh xưng này, nhưng nghe Tiêu Diễm nói, nơi này dù đẹp nhưng vẫn thua với Thiên Không Thành, chính là thành trì trôi lơ tửng trên cao, nơi đó mới không phụ một câu nhân gian tiên cảnh, khiến Vũ Linh vô cùng tò mò.

Tịch Dương Thành dù không có kỳ cảnh một năm một lần chiếu gọi hoàng hôn, nhưng mỗi chiều hoàng hôn tại đây cũng rất minh diễm, cả không gian tựa như phủ lên một chiếc áo màu rán vàng rực rỡ.

Sương mù lượn lờ hòa cùng những hàng cây rẽ quạt, những đình đài lầu các thấp thoáng, ánh đèn trời rực rỡ, chiếu rọi lấp lánh xuống dòng sông tĩnh lặng uốn cong.

Hàng cỏ nến phát ra ánh sáng nhè nhẹ trải dài hai bên hồ, đu đưa theo gió, như đang đánh nhịp cho tiếng trống nhạc ca vũ từ du thuyền truyền đến.

Đây thực là một nơi phù hoa rực rỡ sắc màu, khác xa với những gì mà người đời thường nghĩ về người tu đạo, vốn nên thanh tâm quả dục.

Tại sao ư?

Cứ dạo một vòng sẽ nhìn đến thanh lâu, tửu phường cùng vài nơi hoạt động tựa như sòng bạc, đấu trường liền sẽ hiểu, quả thực là thiên đường giải trí, với các hạng mục vô cùng đầy đủ.

Chỉ sợ không có linh thạch, hoàn toàn không sợ không có chỗ vui đùa, nơi này khiến Vũ Linh cảm thấy mình như lạc vào một thành phố đêm phiên bản cổ đại.

Nói đến thanh lâu, thì nơi này nổi tiếng với Hồng Lâu Phường, vâng, chính là Hồng Lâu Phường! 

Nhớ năm đó người bạn thân ấy còn nói rằng, muốn dùng vài tên tác phẩm nổi tiếng xuất hiện trong truyện của mình, thế nên đừng ngạc nhiên khi tên Hồng Lâu Phường lại bắt nguồn từ Hồng Lâu Mộng!

Hồng lâu Phường là một trong ba thanh lâu nổi danh ở Tu Chân Giới, đứng đầu là Thiên Hoa Lâu, kế đến là Hồng Lâu Phường, cuối cùng là Mộng Hương trai.

Thiên Hoa Lâu là một nơi vô cùng đặc thù, bởi hầu như các mỹ nữ đứng đầu trong tu chân giới đều có tên xuất hiện ở đây.

Hơn nữa các nàng chỉ cần ghi tên lên bảng sau đó đưa ra một yêu cầu, nếu có người thỏa mãn yêu cầu, thì các nàng sẽ đáp ứng một việc theo như thỏa thuận đã ghi.

Ví dụ như Hồng Liên tiên tử của Hợp Hoan Tông, đứng hạng thứ tám trong danh sách các mỹ nữ của Tu Chân giới, yêu cầu một gốc Thiên Minh Hoa, nếu có người đưa ra, nàng sẽ cùng người đó một đêm đàm luận.

Nhưng Thiên Minh Hoa là gì? Đó được cho là luyện đan thánh dược, không những có thể tạo ra Thiên Minh Linh Thể, thậm chí ăn vào có thể kéo dài tuổi thọ đến hai trăm năm, trân quý vô cùng, cho nên dù đã treo hơn ba trăm năm, vẫn không có ai đủ ra giá trao đổi.

Tất nhiên bên dưới cũng có nữ tu ra giá vừa phải hợp lý, khiến các tu sĩ khác có thể đáp ứng được nhu cầu của các nàng, dù vậy lại cũng có người vì treo thanh danh mà cố ý ra giá đắc đỏ, mục đích là để người khác chú ý bản thân.

Tóm lại có rất nhiều nữ tu đều ghi danh ở đây, hơn nữa nơi này đối với nữ tu có rất nhiều chiếu cố, nên dù là thanh lâu, lại được các nàng ủng hộ chào đón, cho dù Thủy Linh Tông luôn khinh thường những nơi hoạt động như thanh lâu, cũng sẽ đến ghi danh ở đây.

Mà Hồng Tụ Lâu nổi danh vì có không ít nữ tu xinh đẹp, các nàng không những có linh căn tốt lại kỹ nghệ đầy mình, quan trọng nhất chính là các nàng chỉ bán nghệ không bán thân, trừ khi ngươi thuyết phục được các nàng, khá giống với phong cách hoạt động của Thủy Linh Tông.

Riêng Mộng Hương Trai, đây là do Hợp Hoan Tông mở ra, bên trong có không ít đỉnh lô được tỉ mỉ bồi dưỡng, nam nữ đều có.

Hơn nữa chủng tộc phong cách lại đa dạng, thích hợp cho người cần giải quyết dục vọng cùng vấn đề tu luyện.

Nơi đây rất được tu sĩ hoan nghênh, dù là tán tu cũng có thể vào nơi này một hai lần trong đời, thậm chí từ đây mua được đạo lữ hoặc đỉnh lô cho mình sử dụng.

Vũ Linh biết đây là điều bình thường của Tu Chân giới, là người sẽ có dục vọng cùng ham muốn, những nơi như Mộng Hương Phường xuất hiện là vô cùng hợp lý, thậm chí sẽ tránh đi không ít hỗn loạn.

Cho nên chỉ cảm thán một tiếng rằng, dù là tu sĩ luôn nói không thực nhân gian khói lửa, vậy mà cũng không thể thoát được thất tình lục dục chi phối.  

Vũ Linh trời sinh tính thiên lãnh, đối với tình yêu nam nữ cùng dục vọng chưa bao giờ cảm thấy cần đến mức tìm người giải quyết.

Nhất là bình cảnh tu luyện càng không cần nói, thân mang biến dị thượng phẩm linh căn, lại cần lô đỉnh đến giúp đỡ tu luyện, vậy thì thật đáng buồn cười.

Vũ Linh tin vào bản tâm, nên những chuyện nam nữ đều thuận theo tâm ý, khi nào cảm thấy tìm được người mà mình có thể nương tựa, thì Vũ Linh nhất định sẽ không chần chừ theo đuổi, bởi hạnh phúc nhất định phải tự mình nắm lấy.

Tuyệt đối không thể như mẹ của Vũ Linh năm xưa, chỉ có thể tùy ý cha mẹ an bày lấy một người không thuộc về mình, cuối cùng hạnh phúc mà người đó mang tới chỉ là hư ảo, mà bản thân chỉ có thể mệt mỏi mà chết đi, còn người kia lại vui vẻ đón lấy thắng lợi trở về.

Quay trở lại, bọn người Vũ Linh sau khi vào Tịch Dương Thành liền đi đến phân nhánh của Thiên kiếm Tông đóng trú, chính là một cửa hàng bán vũ khí.

Đưa ra lệnh bài thân phận, dưới ánh mắt kinh sợ cùng ngưỡng mộ của các đệ tử nơi đây, bốn người Vũ Linh thành công được phân cho mỗi người một gian phòng nghỉ ngơi

Bốn gian phòng đều nằm sát cạnh nhau, cùng dùng chung một khoảng sân nhỏ, trong sân có hồ sen cùng trúc xanh.

Vũ Linh biết Thiên Kiếm Tông rất ưu ái trúc mộc, nên nơi nào cũng trồng thực nhiều trúc, chủng loại còn rất đa dạng phong phú, riêng Lăng Tiêu Phong lại có loài trúc tím hiếm có khó đào tạo.

Vũ Linh chính là dùng loại trúc này mà nhưỡng ra tử trúc tửu, nhưỡng được ba vò, vốn định dùng để tặng cho Tử Dận khi xuất quan, lại bị Hình Liệt Phong đào hết một vò, không biết hai vò còn lại có còn an toàn không đây!

Còn hai ngày thời gian là sẽ tới chợ đen giao dịch hội, nhân lúc này Vũ Linh tranh thủ dạo quanh khắp Tịch Dương Thành.

Buổi tối trước ngày chợ đen giao dịch hội diễn ra, bốn người Vũ Linh cùng ra ngoài dạo phố đêm, bởi sau khi chợ đen giao dịch hội diễn ra, muốn yên bình dạo chơi cũng rất khó.

Nhưng Vũ Linh không ngờ, tại đây lại là địa điểm sẽ diễn ra một hồi kịch hay, với sự tham gia gần như đầy đủ của các nhân vật quan trọng trong tiểu thuyết!

Đây có lẽ cũng là lần đầu tiên, nam nữ chủ chính thức gặp mặt!!!

(Chưa xong còn tiếp)

--- Hết chương ---

* Thấy có bạn đòi bách hợp, phải chạy vào đây nhắn lại. Thực có lỗi, tác giả não động quá hẹp, đối với BG cùng BL có thể tiếp thu nhanh chóng, đối với GL, tác giả ở nhị thứ nguyên không thể đáp cùng một tuyến, đây không phải kỳ thị, mà là tiêu hóa không hết! Thực có lỗi.

Hơn nữa! Đây là ngôn tình xuyên thư tu tiên văn, không phải bách hợp cũng không phải đam mỹ! Tác giả đang cố quay về chính đạo, xin đừng bẻ cong!

Hôm trước cùng người bạn nói chuyện, nội dung đại loại như thế này:

BF: Còn viết tiếp truyện TTNXKL không?

TM: Còn chứ!

BF: Lâu rồi không thấy ra chương, tưởng drop luôn rồi.

TM: Đâu có. Tại không có thời gian. Đi thực tập cả ngày, mệt lắm!

BF: Xạo, lười thì có!

TM: Haha! Biết rồi còn nói!

BF: Nếu không drop thì viết nhanh đi. Mất công đọc giả oán niệm quá lớn, lỡ chạy xe lọt hố té chết rồi còn không được yên giấc ngàn thu.

TM: ...

BF: Xuyên qua truyện người khác thì đỡ, lỡ xuyên vào tác phẩm của bà thì khổ rồi.

TM: Sao khổ? Tác phẩm của tôi trai đẹp đầy ra đấy! Hơn nữa cấp độ đều là nam thần nhé!

BF: Nam thần kinh thì có! Nhân vật của bà, không bị bà cuồng ngược cũng bị bán hủ. Ở đây bà đã ế tới giờ, xuyên vào rồi không phải càng ế? Dám cá là dù bà có xuyên, thì bà cũng sống không quá ba chương là chết mất rồi.

TM: Giè! Ít nhất cũng phải mười chương!

BF: Đời nào! Đến suy nghĩ với ăn cơm mà bà còn lười, có thể lớn tới giờ đã lạy trời, xuyên qua thì có khi chết vì đói, rất mất mặt đồng bào xuyên không. Cho nên mau lấp hố đi!

TM: Bạn thân à! Đừng quên trong này bạn cũng ra công đấy! Trước đó là ai bày hố rồi phủi mông để mình lấp. Giờ bạn trù mình như thế, không thấy ngại à? Nói thêm là tôi trù ngược bà đó!

BF: Bởi vậy tôi mới khuyên bà lấp hố, lỡ oán niệm cao quá kéo bà thì được, kéo luôn tôi thì sao? Miệng quạ đen của bà có khi linh lắm, hôm trước còn bị bà trù mất tiền, hại tôi trễ ngày đóng tiền nhà trọ, cho nên nín giùm đi!

TM: Nói hay lắm! Tự lấp hố của STKS đi nhá! Tôi không liên quan!!!

BF: No No! Tôi chỉ là quân sư quạt mo đưa ra ý tưởng, bà mới là người viết truyện. Cho nên, là bà tự cam nguyện nhảy hố, tôi chỉ đưa xẻng cho bà đào mà thôi.

TM:...

ÔI CON BẠN THÂN!!!!

Một phút nổi hứng nghe lời dụ dỗ của con cờ hó, mà phải hối hận đến không thể quay đầu.

Cho nên vì tương lai có thể bình yên lười tới chết. Còn là rút ngắn chương lại, để có thể viết nhanh hơn thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play