Uhi nằm sấp trên tấm đệm trắng dày, cậu mặc chiếc áo Yukata truyền thống của Nhật, vạt áo được vén lên trên cao để lộ ra cặp chân thon dài trắng mịn. Vị bác sĩ bắt đầu dùng nhiều cây kim nhỏ châm cứu vào những huyệt đạo trên chân của cậu.
Được 1 lúc thì vị bác sĩ đi ra ngoài, để lại công việc cho người phụ tá.
Thấy vị bác sĩ đi ra, Zannanza tưởng đã xong việc, hắn dự tính đi vào trong phòng với Uhi thì vị bác sĩ chặn lại.
- "Này cậu trai trẻ, tôi có một số việc cần cậu giúp".
- "Để tôi gọi người đến giúp ông" - Zannanza lạnh lùng trả lời.
Vị bác sĩ vẫn điềm tĩnh nói: "Việc này liên quan đến cậu thanh niên xinh đẹp kia, cậu không phải là muốn người ngoài biết chứ ...".
- "Được rồi, ông muốn tôi giúp gì?" - Việc liên quan đến Uhi nên Zannanza nhượng bộ nghe theo.
Vị bác sĩ kéo Zannanza đi xa khỏi gian phòng mặc cho Zannanza không tình nguyện để Uhi ở lại.
Bên trong gian phòng,
Người phụ tá theo lệnh vị bác sĩ mát xa đôi chân cho Uhi, đôi tay hắn nhẹ nhàng xoa bóp lên xuống.
- "Ramses, đến lúc anh tháo khẩu trang ra được rồi".
Ramses bất ngờ vì Uhi nhận ra mình sau lớp khẩu trang: "Uhi, sao em có thể nhận ra tôi?".
[Xưng anh em cho tình cảm nha mấy nàng].
Ánh mắt Raian rất giống Ramses, Uhi ngày nào cũng nhìn con trai mình thì sao không thấy người phụ tá này quen cho được, tuy Ramses đã dùng contact len nhưng ánh mắt hắn vẫn không qua mắt được cậu.
- "Vì sao anh biết tôi ở đây?" - Uhi giọng nói lạnh lùng xa cách.
Uhi cố gắng chống hai tay để ngồi lên, Ramses thấy vậy liền ngồi xuống đỡ cậu. Hắn sau đó cũng tháo khẩu trang để lộ ra khuôn mặt hốc hác tiều tuỵ.
- "Nói mục đích anh tìm đến đây là gì?".
- "Uhi ..." - Ramses trong lòng lo lắng không biết phải bắt đầu như thế nào.
Suy nghĩ một lúc, Ramses liền lôi từ trong túi áo ra một sợi dây chuyền và đưa cho Uhi.
Nhìn sợi dây chuyền trên tay Ramses, Uhi có hơi bất ngờ, từ khi cậu rớt xuống vách đá thì không thấy nó nữa, không ngờ nó lại ở trong tay hắn.
Nhận lại sợi dây chuyền từ tay Ramses, khuôn mặt Uhi vẫn không có một chút biến hoá nào khác lạ, Ramses ngập ngừng nói: "Uhi ... khi anh chạm vào mặt sợi dây chuyền ... một luồng ánh sáng xuất hiện và bao trùm lấy anh ...".
Uhi lãnh đạm nói: "Chuyện đó thì có liên quan gì đến tôi?".
- "Anh nghĩ nó có liên quan đến em. Vì em chính là Urhi Shalma trong thế giới DSHB" - Ánh mắt Ramses kiên định nhìn Uhi như khẳng định cậu chính là người đó.
- "Anh đến đây gặp tôi để kể chuyện vớ vẫn này sao? Nếu chỉ như vậy thì anh đi đi" - Uhi lạnh lùng nói.
- "Uhi, anh biết em chính là Urhi Shalma ...".
- "Anh có bệnh sao? Tôi không phải là Urhi Shalma hay Shalman gì gì đó. Anh đi đi, chúng ta không có gì để nói" - Uhi vẫn một mực phủ định mình là Urhi Shalma.
- "Uhi, em hãy nghe anh kể hết ....".
- "Tôi không muốn nghe mấy chuyện hoang đường của anh. Anh đi đi, nếu để Ilbani và Zannanza bắt gặp bọn họ sẽ đánh anh một trận".
- "Anh không sợ bọn họ. Em đừng bướng nữa, hãy nghe anh kể hết câu chuyện" - Ramses tiến lại gần ôm chặt lấy Uhi không để cậu có cơ hội đánh trả, hắn thật nhớ cậu.
- "Anh buông tôi ra" - Uhi vùng vằng thoát khỏi cái ôm của Ramses.
- "Uhi ngoan ngoãn, để anh ôm em một chút".
- "..." - Uhi.
Uhi càng chống cự thì Ramses càng ôm chặt, Uhi chịu thua nói: "Thôi được rồi, anh buông tôi ra, anh muốn nói gì nói nhanh đi".
Ramses nới lỏng tay nhưng vẫn ôm Uhi, hắn sợ buông ra Uhi sẽ trốn thoát khỏi hắn.
- "Ramses, anh buông ra, chân tôi bị thương tôi sẽ không trốn" - Uhi bất đắc dĩ nói.
- "Để anh ôm em một chút, đừng từ chối anh" - Ramses lời nói gần như cầu xin.
- "..." - Uhi.
Thấy Uhi ngoan ngoãn, Ramses liền kể tiếp câu chuyện dang dở: "Khi anh chạm vào mặt của viên ngọc đen thì một luồng ánh sáng huyền bí bao trùm lấy thân thể anh ... Một lượng ký ức xa lạ dung nhập vào đầu của anh khiến anh chịu không nổi mà bất tỉnh".
Ramses tiếp tục kể: "Từng hình ảnh ở thế giới DSHB như một thước phim chiếu chậm dung nhập vào ký ức của anh. Anh nhận ra một bản thể khác của mình ở thế giới ấy, chính là Pharaoh Ramses".
- "Và trong ký ức của "Pharaoh Ramses" luôn khắc khoải hình ảnh người thanh niên tóc vàng với thân thể nhuốm đầy máu ....".
Uhi chen ngang câu chuyện: "Ramses, anh nên làm đạo diễn, câu chuyện của anh nếu dựng thành phim sẽ đạt được doanh thu lớn, có khi còn đoạt giải Oscar".
- "..." - Ramses.
- "Uhi, em biết anh đang nói đến ai đúng không? Vì em chính là Urhi Shalma" - Ramses không để ý những lời châm chọc của Uhi, tiếp tục nói.
- "Anh bị bệnh sao? Tự nghĩ mình là Pharaoh Ramses, nếu để người ngoài nghe được họ sẽ đưa anh vào bệnh viện tâm thần mất".
- "..." - Ramses.
- "Uhi, em thật ngoan cố. Trong thế giới DSHB, em liều cả tính mạng mình để đoạt được viên ngọc đen đeo trên cổ Yuri, vì nó chính là chìa khoá đưa em về thế giới hiện tại, vì em chính là người của thế giới hiện tại".
Thân thể Uhi cứng ngắt trong giây lát, sau đó thả lỏng nói: "Ramses, anh lại dựng lên kịch bản nào nữa? Có khi nào bất tỉnh xong đầu óc anh bị hỏng chỗ nào không? Anh nên đi khám bác sĩ đi".
- "Uhi, anh biết em là người đến từ thế giới khác, giống như Yuri. Lúc em đến gặp Ursula, đứng bên ngoài anh đã nghe hết câu chuyện của hai người".
Uhi đuối lý, Ramses rất thông minh, Uhi không thể nói lại hắn, nhưng Uhi không muốn nhận mình là Urhi Shalma, nhân vật đó đã chết ở thế giới DSHB rồi, bây giờ chỉ có Uhi Yilmaz mà thôi.
- "Ramses, nãy giờ anh nói gì tôi không hiểu. Cho dù anh có bị Pharaoh Ramses nhập thì anh cũng không phải hắn ta, anh đừng để ký ức của hắn đánh lừa anh. Cuộc sống hiện tại của anh bây giờ không phải đang tốt đẹp sao?".
Ramses trầm ngâm suy nghĩ một lúc: "Anh không phải Pharaoh Ramses, anh sẽ không ngốc như hắn, sẽ không để vụt mất em lần nữa", nói rồi Ramses nâng cằm Uhi lên và muốn hôn xuống. Uhi phản xạ nhanh đẩy Ramses ra, tức giận nói: "Ramses, anh đừng ảo tưởng nữa, cho dù tôi có là Urhi Shalma thì Urhi đó cũng đã chết rồi, hiện tại chúng ta là hai con người khác biệt, thuộc hai thế giới khác biệt. Không phải anh thích Yuri sao? Vì sao lại chạy theo tôi?".
Ánh mắt Ramses trở nên u ám, giọng nói hắn buồn bã giải thích: "Anh không phủ nhận anh từng thích Yuri. Ngay cả trong thế giới DSHB, anh ... à không bản thể khác của anh là Pharaoh Ramses cũng bị Yuri hấp dẫn. Nhưng mọi chuyện thay đổi từ khi anh gặp em, anh hay chính Pharaoh Ramses đều bị em quyến rũ. Ở em có một sức hút đặc biệt khác hẳn với Yuri, nếu ví Yuri là đoá sen trắng thì em là đoá hoa hồng đỏ ...".
[Người đàn ông luôn nghĩ mình thích phụ nữ cho đến khi họ gặp người đàn ông của đời họ].
Một người đàn ông được ví như hoa hồng thì không lấy gì làm tự hào cả, Uhi liếc Ramses nói: "Thật làm khó một vương tử như anh phải học thuộc mấy câu tán tỉnh sến súa này".
- "..." - Ramses.
Ramses khuôn mặt lấy lòng nói: "Những gì anh nói đều xuất phát từ tận sâu thẳm trái tim của anh. Uhi à em tin anh đi".
- "Có điên mới tin anh".
- "..." - Ramses.
- "Uhi, em hãy tha thứ cho anh, cho anh 1 cơ hội nữa được không?" - Ramses như con cún nhỏ sợ chủ nhân bỏ rơi.
- "..." - Uhi.
- "Anh từ khi nào mà thành ra dạng này? Một vương tử kiêu ngạo, khí phách ngất trời đâu? Không phải anh rất anh dũng khi đâm kiếm vào lưng tôi lắm sao?".
- "Ha ha ha, Uhi, cuối cùng thì em cũng nhận mình là Urhi Shalma" - Ramses vui vẻ cười lớn, hắn ôm chặt lấy Uhi không buông.
Uhi biết mình lỡ miệng, tức giận không thèm nói.
- "Em không biết cuộc sống của "Pharaoh Ramses" về sau khi đã đánh mất thứ quý giá của đời mình đâu? Sống trong sự dằn vặt, đau khổ, muốn tìm hình bóng em mà không biết đi đâu để tìm, em tan biến như thể chưa từng tồn tại ở thế giới ấy. Điều đó làm anh hoảng sợ, anh sợ sẽ lặp lại sai lầm của hắn" - Ramses vùi đầu vào chiếc cổ thanh mảnh của Uhi.
- "Là đáng đời hắn" - Uhi không thương tiếc mắng một câu, ai bảo dám đâm kiếm vào người cậu.
- "Uhi, cho anh 1 cơ hội chuộc lại lỗi lầm có được không?".
- "KHÔNG ĐƯỢC".
- "..." - Ramses.
Người vừa cất lên hai từ: "KHÔNG ĐƯỢC" là của ... Zannanza.
Zannanza tự thấy mình ngu ngốc khi bị lão bác sĩ lừa dắt đi vòng vòng siêu thị gần đó, ông ta cứ bảo Uhi cần cái này, Uhi cần cái kia làm hắn mua đem về chất đầy 1 xe. Đến khi cảm giác có gì đó không đúng thì quay trở về và nhìn thấy tên đáng ghét Ramses đang ôm ôm ấp ấp Uhi.
Zannanza tức giận lao vào lôi Ramses ra khỏi người Uhi: "Ramses, ngươi còn dám vác mặt đến đây?".
Ramses ngoại trừ Uhi thì những người khác hắn đều lạnh lùng bá đạo: "Zannanza? Tứ hoàng tử Zannanza?".
Zannanza trợn to mắt ngạc nhiên: "Ramses ... ngươi .... vì sao ngươi lại ....".
- "Ý ngươi là vì sao ta biết đúng không?" - Ramses ánh mắt sắc bén nhìn Zannanza.
- "Hừ, cho dù ngươi biết thì đã sao? Ngươi đừng hòng có được Uhi. Chẳng phải tại ngươi mà Uhi gặp nguy hiểm sao? Ngươi còn dám vác mặt đến" - Zannanza tức giận mắng.
Thấy hai người bọn họ cãi nhau qua lại, Uhi đau đầu nói: "Hai người im đi. Tôi muốn nghỉ ngơi. Hai người lăn ra ngoài đi".
Lúc này thì Ilbani cũng ẵm Raian đi đến, cu cậu rất bám papa nếu không thấy papa thì khóc nháo đòi.
Ramses vừa nhìn thấy Raian thì ánh mắt loé sáng: "Đó là ...".
Uhi không thèm để tâm đến hắn, giơ tay bồng Raian, được papa bồng Raian vui vẻ trở lại, y y a a chơi đùa với ngón tay của papa. Ilbani vừa vào đến đã nhìn thấy Ramses, ánh mắt hắn không chút thiện cảm nhìn Ramses nói: "Ramses, xem ra ngươi cũng có ký ức thế giới DSHB".
Ramses nheo mắt nhìn Ilbani: "Quân sư Ilbani?". Ramses buồn bực trong lòng, vì cái gì mà bọn người kia lại có cơ duyên gặp Uhi trước hắn, nếu vậy thì chắc chắn tên Mattiwaza cũng đã có ký ức thế giới kia. Hắn lại châm chân hơn bọn người kia.
Không quản Ilbani và Zannanza, Ramses tiến lại gần Uhi, hắn trìu mến nhìn Raian và nói: "Uhi, đứa bé này là con trai anh đúng không? Cặp mắt dị sắc hai màu chỉ có dòng tộc của anh mà thôi".
- "..." - Uhi.
Ramses hắn nói như vậy chẳng khác nào khẳng định Raian đúng là con hắn, cái tên xảo ngôn. Uhi liếc nhìn Ramses nói: "Nếu anh giơ tay mà Raian theo anh thì đúng là con anh".
Raian là đứa bé khó tính, không cho người lạ bồng, do bọn người Mattiwaza, Ilbani và Zannanza chăm sóc cậu nhóc thường xuyên nên mới cho bồng.
Uhi tin chắc rằng, Raian mới gặp Ramses lần đầu sẽ không để hắn bồng.
Ramses dịu dàng nhìn Raian rồi nhẹ nhàng nói: "Raian, lại đây với cha".
Raian nhìn Ramses 1 lúc rồi khanh khách cười giơ tay ra đòi ẵm.
- "..." - Uhi, Ilbani và Zannanza ... cạn lời.
Ramses bồng Raian xoay mấy vòng trên không trung rồi cười lớn: "Uhi, Raian đúng là con anh ha ha ha".
Raian thích thú khi được Ramses xoay vòng trên cao, cậu nhóc cười khanh khách, đôi tay đôi chân bụ bẫm giơ lên cao thích thú.
- "..." - Uhi.
- "Raian, vì sao con lại bán đứng papa chứ hả" - Uhi đau khổ nói thầm trong lòng.