Uhi ở lại bệnh viện 2 tuần khi vết mổ có vẻ ổn thì muốn về nhà, vì cậu cũng không muốn ở lại bệnh viện, không muốn người khác biết việc cậu sinh con. Việc Uhi mang thai và sinh nở được ém nhẹm, chỉ có vị bác sĩ và 2 - 3 y tá trợ mổ biết nhưng bọn họ lại là người kín tiếng và biết giữ mồm miệng.

Raian - tên đứa bé mới vừa sinh ra - từ lúc được Uhi bế thì rất bám cậu, cậu nhóc không cho bất kỳ ai bế ngoài Uhi, nếu người khác vẫn một mực đòi bế thì cậu nhóc sẽ khóc đến kinh thiên động địa.

Mattiwaza, Ilbani và Zannanza tuy ghét Ramses nhưng đối với con trai hắn cũng không sinh ra ác cảm vì đứa nhỏ cũng là con trai của Uhi và chẳng lẽ người lớn như bọn hắn lại đi so đo với 1 đứa bé. Bọn hắn cũng quan tâm chăm sóc cho Raian, mua rất nhiều sữa bột tốt nhất, đồ chơi, quần áo, còn phụ giúp trang trí phòng ngủ cho cu cậu.


Mẹ Uhi thuê một nhũ mẫu lớn tuổi, người có kinh nghiệm chăm sóc trẻ em để giúp Uhi vì một lần nhìn thấy Zannanza giúp Uhi thay tả cho đứa trẻ, hắn xuýt nữa làm rơi thằng bé xuống đất do thằng bé cứ đạp đạp hai chân không chịu hợp tác. Ngoài ra bà còn sợ đám đàn ông tay chân thô sẽ làm đau đứa nhỏ. Mẹ Uhi từ sau lần biểu cảm đó thì bình thường như cũ, khi đó tuy trong phòng đông người nhưng lại không ai chú ý đến nét mặt của bà là do bọn họ tập trung vào Uhi và đứa nhỏ, bà cũng không hỏi Uhi về cha đứa trẻ. Nếu một ngày nào đó, cha đứa trẻ đến nhận con thì bà sẽ đánh hắn và đuổi cổ khỏi nhà bà. Càng nghĩ càng tự trách bản thân mình vì đã không dành nhiều thời gian cho con trai để cậu dây dưa với bốn tên đàn ông và còn mang thai con cho hắn, mẹ Uhi cảm thấy người làm mẹ như mình quả là thất bại.


Ellisa và Yzad lâu không thấy Uhi cũng hay hỏi cha mẹ là anh hai đi đâu, bọn họ phải nói dối là Uhi đi du học. Hai đứa con kế còn quá nhỏ để hiểu chuyện nên cha mẹ Uhi chưa nói sự thật, chờ Ellisa và Yzad lớn thêm chút nữa có thể hiểu mọi chuyện sẽ nói.


Vì thấy Raian quấn Uhi sợ cậu không nghỉ ngơi đủ, Ilbani giúp bồng đứa bé thì đứa bé khó chịu khóc lớn, Uhi thấy vậy giơ tay ra đón Raian.

- "Không sao để em bồng Raian cho. Anh đi làm việc của mình đi".

- "Raian quấn em như vậy thật không tốt, em mới mổ xong cần nghỉ ngơi nhiều" - Ilbani vừa cầm bình sữa vừa lắc đều nói.

Ba người bọn họ thay phiên chăm sóc Uhi vì mọi người đều có công việc của mình với lại Uhi cũng cần có không gian riêng và cũng không muốn bọn họ xem mình là vô dụng hay phụ nữ yếu đuối.

- "Bọn anh không cần chăm sóc em đâu, có dì nhũ mẫu Daisy giúp em rồi".

- "Không được, để em ở lại một mình anh không an tâm".

- "Không phải công việc của anh đang bận rộn sao?".

- "Bận gì thì cũng không bằng em" - Ilbani lấy tay vuốt nhẹ lọn tóc vàng mềm mượt đang rũ trước mắt của Uhi.

Cha mẹ của Uhi cũng rất bận, 1 - 2 ngày sẽ ghé xem Uhi một lần. Và Uhi cũng dặn cha mẹ không cần quá lo lắng cho cậu vì cậu có thể tự chăm sóc bản thân.

Mattiwaza thì khỏi nói, hắn là ông chủ của một tập đoàn lớn thì càng bận rộn nhưng hắn vẫn trích thời gian đến chăm cậu.

Zannanza đang là thời điểm thực tập nên hắn cũng tương đối bận và cũng dành thời gian để đến chăm Uhi.

Bọn hắn luân phiên nhau chăm sóc cho Uhi, không để Uhi cảm thấy cô đơn khi ở nhà 1 mình.

Raian sau khi bú sữa no nê thì lăn ra ngủ trên tay Uhi, Ilbani nhẹ nhàng bế cậu nhóc bỏ vào chiếc nôi đặt gần đó, sau đó hắn nhẹ nhàng tiến đến bên giường Uhi.

Nhìn ánh mắt Ilbani, Uhi biết hắn muốn gì, cậu biết bọn hắn phải nhịn trong lúc cậu mang thai, cậu nhiều lần yếu lòng giúp bọn hắn giải quyết ... ừm là dùng 5 ngón tay ...

- "Uhi, anh muốn" - Giọng nói nhỏ nhẹ, hơi thở mang theo dục vọng ham muốn mãnh liệt thổi vào tai Uhi làm thân thể cậu run rẩy.

Ilbani từng chút từng chút cởi bỏ lớp quần áo của Uhi cho đến khi thân thể trắng nõn của cậu bại lộ toàn bộ trước mặt hắn, vẫn xinh đẹp quyến rũ như vậy tuy trên bụng có một đường khâu chừng 15 cm. Ibani nhẹ nhàng hôn lên vết khâu đó, lưỡi liếm nhẹ vết mổ làm thân thể Uhi một trận tê dại, như có luồng điện chạy khắp thân thể cậu.

Tâm Ilbani như thắt lại mỗi lần nghĩ đến cảnh Uhi sinh là phải vạch một đường như thế, hắn yêu thương mà vuốt ve chiếc bụng của cậu và nghĩ đến tương lai nó sau này sẽ mang con của hắn.


.......



Uhi cắn chặt răng cố gắng không phát ra tiếng rên rỉ khi Ilbani không ngừng ra ra vào vào liên tục bên trong cậu, âm thanh phốc phốc vang lên làm cậu sợ Raian sẽ tỉnh dậy và khóc lớn.

- "Ilbani ..ưm ... nhẹ ... nhẹ .... Rai ... tỉnh ...." - Uhi cố gắng giảm nhẹ âm lượng nói với Ilbani nhưng hắn cứ như một con thú hoang bị bỏ đói lâu ngày mà điên cuồng "ăn tươi nuốt sống" con mồi.

- "Uhi ...haaa ... anh ....xin....lỗi ....haaa" - Ilbani hơi thở nặng nề trả lời.

Ilbani đặt Uhi nằm nghiêng, hắn nâng 1 chân cậu lên, một tay cầm chân cậu, một tay điều chỉnh cự vật nóng hổi đâm mạnh vào tiểu cúc hoa của cậu.

- "A...." - Uhi hộc ra một tiếng, cậu suýt nữa thì la to thành tiếng, tư thế này làm vật thô cứng của Ilbani đâm sâu vào cậu hơn, một cảm giác vừa đau vừa khoái cảm.

Ilbani càng đâm càng hăng, thân thể người dưới thân vẫn mê người như vậy, bên trong vừa ấm nóng vừa chặt làm hắn thêm thoải mái.


Điên cuồng, phóng túng hơn 1h đồng hồ thì Ilbani cũng tha cho Uhi mà bắn sâu vào bên trong cậu một luồng tinh dịch ấm nóng, nhiều đến nổi khi hắn rút ra thì dòng tinh dịch theo đó mà chảy ra ngoài.

Uhi sau một trận hoan ái kịch liệt mệt mỏi thiếp đi.


Lúc Zannanza đến nhìn thấy Uhi mê man ngủ và trong phòng có mùi gì đó khác lạ thì nhìn Ilbani căm tức - "Hừ Ilbani lợi dụng lúc hắn bận rộn mà "ăn mảnh" một mình".


Vì tình hình sức khoẻ của Uhi nên Mattiwaza, Zannanza và Ilbani cùng thống nhất trong khoảng thời gian này không đụng vào Uhi để cậu nhanh hồi phục.


Một tháng trôi qua, Raian phát triển rất tốt tất cả chỉ số đều đạt hơn người thường 1 chút, điển hình là cân nặng của cu cậu, mới 1 tháng tuổi mà nặng gần 5kg.

Nhìn khuôn mặt bụ bẫm ú nu ú nần của con trai, Uhi muốn bẹo má cu cậu và mỗi lần được Uhi bẹo má, Raian rất thích thú mà cười khanh khách, nhưng mẹ Uhi không cho Uhi bẹo má Raian vì sợ làm đứa bé thêm biếng ăn.

- "Gọi papa, pa ... pa ..." - Uhi để Raiai nằm trên đùi, hai tay lắc lắc một cái trống trước mặt Raian rồi dạy thằng bé gọi papa.

Raian mới 1 tháng tuổi không thể hiểu được lời nói của papa mình, chỉ nhìn theo cái trống lắc lư trên tay papa mà híp mắt cười, cái miệng chu chu phát ra những âm chưa rõ rồi sau đó cười khanh khách, hai tay béo múp quơ loạn xạ đòi cái trống và cái chân bụ bẫm nhiều ngấn không ngừng đạp đạp vào không khí.

Ngồi một bên làm việc, Mattiwaza quay sang nhìn Uhi, cứ như là đứa trẻ to xác đang dỗ một đứa trẻ khác.

- "Uhi, nếu em thích trẻ con như vậy thì chúng ta tạo ra thêm nhiều trẻ con nhé" - Mattiwaza rời khỏi bàn làm việc tiến đến bên giường và hôn nhẹ vào môi cậu.

Raian thấy papa không dành quan tâm cho mình liền khóc thé lên: "OA... OA...OA...".

- "...." - Mattiwaza, Uhi.

- "Mattiwaza, con đói rồi để em nói nhũ mẫu đem bình sữa đến, còn anh làm việc đi, bộ công ty anh sắp phá sản rồi sao mà rảnh rỗi vậy".

- "...." - Mattiwaza.

- "Anh thuê bọn người kia để làm kiểng sao? Uhi thật muốn đem em làm đến khi không xuống nổi giường mà".

- "..." - Uhi.

Raian vẫn thấy papa không quan tâm đến mình thì càng quẩy đạp mạnh khóc lớn.

- "Được rồi, đừng khóc, papa nói dì Daisy pha sữa cho con rồi" - Uhi yêu thương mà dỗ dỗ Raian.

Được papa ôm vào lòng vỗ vỗ, Raian mới nín khóc dần và sau khi nhận lấy bình sữa thì cu cậu rất ngoan ngoãn mà bú.

Nhìn thấy cảnh Uhi nhẹ nhàng chăm sóc Raian, Mattiwaza thật muốn để cậu sinh cho hắn nhiều đứa.

- "Uhi, khi nào em khoẻ thì chúng ta tạo con nhé" - Mattiwaza mặt dày đề nghị.

- "...." - Uhi.

Mattiwaza nhìn thấy biểu cảm của Uhi đáng yêu liền cúi xuống hôn sâu vào môi cậu, hắn thật sự nhớ hương vị của người này, tay hắn không yên phận thò vào trong quần Uhi.

- "Đừng .... con đang bú".

- "Raian còn nhỏ không biết gì đâu" - Mattiwaza cúi xuống gặm cắn cần cổ Uhi, tay thì không ngừng sờ loạn bên trong quần cậu.

Uhi vặn vẹo thân thể né tránh, Raian lúc này dùng đôi tay bụ bẩm của bé hất mạnh chiếc bình sữa đổ ra người Uhi, rồi khóc lớn: "OA...OA...OAAAA.......".

- "Mattiwaza anh buông ra, con khó chịu rồi" - Uhi một tay ôm Raian một tay lôi cái tay của tên cầm thú đang không ngừng vuốt ve lên xuống cậu nhỏ của cậu.

- "Mattiwaza ...ư ... buông ra".

Raian càng khóc càng lợi hại, khuôn mặt đỏ bừng hai tay hay chân quơ quơ loạn xa.

Vừa đến cửa đã nghe tiếng cháu trai mình khóc đến kinh thiên động địa, mẹ Uhi liền chạy nhanh lên phòng xem.

Mattiwaza khi nghe tiếng bước chân người tới thì mới buông tha cho Uhi mà đi vào phòng tắm tự giải quyết.


Mẹ Uhi vào đến nơi chỉ thấy mỗi Uhi đang bồng Raian có chút bối rối.

- "Uhi, con chăm Raian kiểu gì mà để thằng bé khóc đến khuôn mặt đỏ bừng như vậy?" - mẹ Uhi vào nhìn thấy Raian đang khóc thì dành đứa cháu lại bồng.

Uhi đỏ mặt cúi xuống không dám nhìn bà, tất cả là tại cái tên đầu têu kia.

Raian cũng rất thích bà ngoại nên được mẹ Uhi bồng liền ngưng khóc sau đó lại một bộ dáng đáng yêu như chưa từng có gì xảy ra.




Ngày hôm nay đến phiên Zannanza chăm Uhi.

- "Uhi, anh đi siêu thị mua tả một chút nhé" - Zannanza hôn nhẹ lên trán Uhi.

Uhi nhìn Zannanza rồi gật đầu. Raian chơi đùa một hồi liền ngủ ngon trong chiếc nôi gần đó.

Cảm thấy rảnh rỗi không có gì làm, Uhi lôi ra một vài quyển sách mà ba người kia mua cho cậu đọc vì sợ cậu nằm một chỗ nhàm chán.


Nhìn thấy Zannanza ra khỏi cổng và khoá lại cẩn thận thì hai kẻ mặc đồ bảo vệ, đội nón che nửa khuôn mặt liền tiến đến nhấn chuông cửa.


Lúc này bên ngoài phòng bảo vệ,

- "Này các cậu, hai người kia mới đến sao tôi chưa thấy bọn họ bao giờ" - Một bảo vệ A lên tiếng hỏi.

- "Cậu quan tâm chuyện thiên hạ làm gì?" - Một bảo vệ B nói.

- "Tôi cảm thấy hành động của bọn họ lén la lén lút thế nào ấy" - Bảo vệ A lại tiếp tục nói. Sáng nay sau khi thay ca trực đi tuần với hai người kia, hắn cảm thấy ở bọn họ có gì đó lạ lạ.

Các bảo vệ khác không để ý đến nghi vấn của bảo vệ A, bọn họ tiếp tục đánh bài.

- "À mà này, có người bị thương sao mà xe cứu thương lại chạy vào?" - Bảo vệ A lại thắc mắc.

- "Cậu đổi nghề làm thám tử đi, lo làm chuyện của mình đi" - Bảo vệ B bực mình nói, hắn là đang thua bài.

- "Thì tôi đang làm việc của mình, tôi thấy có gì đó khả nghi".

Một lúc sau thì xe cứu thương hú còi inh ỏi chạy ra, đám bảo vệ sợ chậm trễ chuyện cứu chữa người bệnh liền mở thanh chắn.



Zannanza chọn mua tả ở siêu thị gần căn hộ Uhi, lúc hắn vừa về đến cổng thì vừa lúc nhìn thấy chiếc xe cứu thương đang bang bang chạy ra.

- "Có người bị thương sao?" - Zannanza tự hỏi sau đó có một cảm giác bất an liền chạy nhanh về nhà.


Chạy về đến cổng nhìn thấy nó mở toang, Zannanza lo lắng, cảm thấy có một dự cảm xấu, chạy nhanh vào, nhìn thấy trên đất nhũ mẫu Daisy nằm bất tỉnh, hắn đến lay tỉnh bà sau đó liền chạy thẳng lên phòng Uhi.

Căn phòng trống trơn, đồ đạc không có bị xáo trộn, duy chỉ có Uhi cùng Raian đã không còn ở đây.

Zannanza điên cuồng hét lớn: "Uhi ...Uhi ....Uhi.".

Nhũ mẫu Daisy khi tỉnh lại thì hốt hoảng, bà nhớ có hai người bảo vệ nói đến kiểm tra căn hộ có bị thấm nước hay không, bà liền tin tưởng và mở cửa cho vào, sau đó bà bị đánh ngất từ phía sau nên không biết gì nữa. Nghe thấy cậu Zannanza gọi tên cậu chủ Uhi thống thiết bà biết chắc đã xảy ra chuyện.

Zannanza lúc này chạy xuống lầu, hoang mang bắt lấy cánh tay nhũ mẫu Daisy hỏi: "Có ai... Có kẻ lạ nào đến đây không?"

- "Có... có 2 người mặc đồ bảo vệ ..." - Nhũ mẫu Daisy bị Zannanza siết chặt cánh tay sợ hãi nói.

- "Có .. có nên gọi điện cho ông bà chủ ... cùng cậu Mattiwaza và Ilbani biết không?" - Nhũ mẫu Daisy luýnh quýnh hỏi.

Zannanza nói nhũ mẫu gọi thông báo, còn hắn như nhớ ra cái gì mà chạy thẳng ra cổng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play