Đạo diễn + biên kịch: Ta.


Các diễn viên chính:

Uhi: Bạch Tuyết.

Mattiwaza: Grumpy - chú lùn cáu kỉnh.

Ilabni: Doc - chú lùn hay quan tâm chăm sóc người khác.

Zannanza: Happy - chú lùn vui vẻ.

Ramses: Sleepy - chú lùn ngái ngủ.


Các diễn viên phụ:

Rufasa: Sneeze -chú lùn hắt hơi

- "Ta phản đối, vì sao ta phải đóng vai chú lùn, còn nữa ta không thích cái tên Uhi" - Rufasa một mực không chịu nhận vai.

Đạo diễn kiêm biên kịch: Phản đối vô hiệu, ngươi không có quyền lên tiếng. Còn nói nữa ta cho ngươi xuyên không làm thái giám.

- "...." - Rufasa.


Kash: Bashful - chú lùn e thẹn.

Juda: Dopey - chú lùn nhút nhát.


Ursula: Kế hoàng hậu - phù thuỷ.

- "Vì sao ta phải đóng vai ác, ta không chịu, ta muốn vai Bạch Tuyết" - Ursula kiên quyết từ chối nhận vai, cô muốn vai nữ chính Bạch Tuyết.

Đạo diễn kiêm biên kịch: Chờ ta viết ngôn tình đi cô sẽ là nữ phụ trọng sinh có bàn tay vàng.

- "..." - Ursula. 


Yuri: Hoàng hậu đã mất (mẹ ruột Bạch Tuyết).

- "Ta vì sao phải đóng vai người chết, chưa đọc được câu thoại nào đã chết" - Yuri ánh mắt ngấn nước như muốn khóc.

Đạo diễn kiêm biên kịch: Yuri à, cô quá ngây thơ mà người ngây thơ thường hay chết sớm. Cuộc sống mà.

- "..."- Yuri.

Kail: Hoàng tử láng giềng.

- "Chúng ta phản đối, vì sao tên Kail lại được làm hoàng tử" - 4 tiểu công không ngừng náo loạn kịch trường.

Đạo diễn kiêm biên kịch: "Im lặng, ta làm đạo diễn ta có quyền".

- "..." - 4 tiểu công.  

Kail ánh mắt thách thức nhìn 4 tiểu công đang tức đến đỏ mặt bừng bừng.


Nakia: Người thợ săn tốt bụng.

Ciline: Người kể chuyện.

Zay: Đóng vai cái cây.

- "Ta phản đối, đẹp trai soái khí ngời ngời như ta mà đóng vai cái cây".

  Đạo diễn kiêm biên kịch: Vai đó hợp với ngươi mà.

- "..." - Zay. 


==============

Màn 1:

Đạo diễn: Tất cả chuẩn bị, thiết lập cảnh lâu đài nguy nga tráng lệ, mở tiếng chim hót du dương, dựng cây cối lên.

Hậu kỳ: Tất cả đã sẵn sàng.

Đạo diễn: Tốt, bắt đầu mở màn sân khấu.


Khi màn sân khấu được vén lên, trước mắt hiện ra một toà lâu đài màu trắng tráng lệ nguy nga. Giọng của người kể truyện bắt đầu cất lên với âm điệu trầm bổng du dương như tiếng nhạc, cùng với xung quanh tiếng chim hót líu lo ríu rít tạo thành một bản giao hưởng tuyệt vời.


Ngày xửa ngày xưa, tại một toà lâu đài nọ, có một đức vua và một vị hoàng hậu xinh đẹp sống hạnh phúc với nhau. Hoàng hậu sắc đẹp vẹn toàn với làn da trắng sáng không tì vết, bờ môi đỏ hồng xinh xắn, ánh mắt đen láy long lanh.

Hoàng hậu đang mang thai, trong lúc nàng khâu chiếc áo bé nhỏ xinh xinh cho nàng công chúa sắp chào đời thì bị mũi kim đâm vào ngón tay, giọt máu của nàng rơi xuống nền tuyết trắng xoá.

Mấy ngày sau nàng hạ sinh được một vị công chúa nhỏ xinh đẹp tuyệt trần với làn da trắng như tuyết, môi đỏ như son nên tiểu công chúa được đặt tên là Bạch Tuyết.

Sau khi sinh xong tiểu công chúa, hoàng hậu qua đời vì băng huyết.


- "Nè, tôi thấy có gì đó sai sai" - Giọng 1 vị khán giả xì xào nói với người bạn đang chăm chú xem kịch.

- "Kệ đi, diễn viên đẹp là được" - Vị khán giả khác không thèm để ý đến người bạn tiếp tục xem.


Trước cái chết của hoàng hậu, quốc vương đau khổ mấy tháng rồi sau đó cưới vợ khác.



- "Nè, tôi vẫn cảm thấy có gì đó không đúng".

- "Kệ đi, xem đi, cậu nói nhiều quá".


Kế hoàng hậu nhan sắc xinh đẹp tuyệt trần không thua gì hoàng hậu đã mất, bà ta nắm giữ trong tay một chiếc gương thần bí mật.


Tiểu công chúa càng lớn càng xinh đẹp bội phần, mái tóc vàng rực óng ả như ánh sáng ban mai, đôi mắt xanh thẳm như bầu trời, làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ gợi cảm, đặc biệt nàng rất cao.


- "Nè, tôi vẫn cảm thấy kịch này nó sai sai thế nào á".

- "Kệ đi, Bạch Tuyết đẹp là được".


Thấy Bạch Tuyết lớn lên xinh đẹp, kế hoàng hậu tức giận sai người thợ săn đem nàng vào rừng hiếp, à nhầm, đem vào rừng giết - Người kể chuyện tằng hắng sửa giọng.


Dưới khán đài im lặng, tất cả các khán giả đều ba chấm.



Màn 2: Chuyển cảnh sang một khu rừng rậm âm u.


Người thợ săn Nakia, khi thấy dung mạo của Bạch Tuyết xinh đẹp thì không nỡ giết nàng, để cho Bạch Tuyết trốn thoát, người thợ săn dùng tim một con nai thay thế cho tim nàng Bạch Tuyết.


Bạch Tuyết với khuôn mặt sợ hãi chạy không ngừng trong khu rừng âm u tối tăm đầy thú dữ.


Màn 3: Cảnh lại chuyển sang một căn nhà nhỏ nằm sâu trong khu rừng.

Bạch Tuyết chạy vào ngôi nhà, đóng cửa thở hổn hễn. Sau đó nàng đi tham quan căn nhà nhỏ, thấy thức ăn trên bàn liền chén sạch, sau đó leo lên giường đánh một giấc.


- "Nè, căn nhà chú lùn gì mà lớn quá vậy, cả bàn ghế và giường nữa".

- "Kệ đi, cậu để ý chi tiết quá, xem kịch đi".

- "...."


Các chú lùn lúc này đang đào kim cương ở mỏ gần đó, đến gần sáng thì đi về.

Vào đến nhà, 4 chú lùn trong 7 chú lùn liền đi đến chiếc giường.

- "Ai đã ngủ trên giường của ta" - chú lùn Mattiwaza nói.

Ramses nhìn hắn tức giận nói: "Câu thoại đó phải ta nói mới đúng".

Zannanza cũng không chịu thua kém: "Câu đó là phải ta nói".

Ilbani xen vào: "Mattiwaza câu của ngươi phải là - Ai đã ăn trên chiếc bát của ta. Ramses còn ngươi thì phải nói - Ai ngồi trên chiếc ghế của ta, còn cậu Zannanza - Ai đã uống bằng chiếc ly của ta. Cho nên câu ngủ trên giường phải là của ta".

Bốn chú lùn tranh nhau câu thoại làm khán đài im lặng ... không thốt nên lời.

Bên trong hậu trường, đạo diễn cắn khăn tức giận: Ta sẽ trừ tiền cát xê, trừ cảnh H của các ngươi, grừ... grừ...

Chú lùn Rufasa và Kash nhìn 1 màn tranh cãi của 4 người kia thì khoanh tay đứng nhìn khinh bỉ.

Chú lùn Juda thì sợ hãi nép vào 1 góc.

- "Ồn quá, các anh có im đi không" - Bạch Tuyết sau khi tỉnh dậy thì nói câu đó.


"Nè, ta thấy ...."

Vị khán giả chưa kịp nói xong thì người ngồi kế bên đã kịp bịt miệng cô ta.


Nhìn thấy Bạch Tuyết tỉnh dậy thì bốn chú lùn đang tranh nhau câu thoại liền muốn lao vào, nhưng bị nàng Bạch Tuyêt đá văng ra xa.


Bạch Tuyết ở nhà 7 chú lùn cảm thấy an toàn hơn.


- "Nè, sao tôi thấy, ở nhà các chú lùn mới không an toàn á ...".

Nhìn ánh mắt người bạn bên cạnh, vị khán giả A liền cười hì hì xem tiếp.



Màn 3: Chuyển cảnh về lâu đài nguy nga tráng lệ.

Kế hoàng hậu biết được Bạch Tuyết còn sống thông qua gương thần thì rất tức giận. Bà ta liền hoá trang thành một bà lão, xách theo 1 giỏ trái cây.


Màn 4: Quay lại cảnh căn nhà nhỏ.

Đến căn nhà nhỏ gặp Bạch Tuyết đang phơi đồ thì mời chào ăn trái cây.

- "Nè cô gái xinh đẹp, muốn ăn chuối không?" - Bà lão khuôn mặt già xọm xấu xí cầm trên tay 1 quả chuối vàng ươm.


Vị khán giả lúc nãy chịu hết nổi đứng lên hét: "Có lộn không đó, phải là quả táo, mà chưa đến phân cảnh quả táo đâu ... ư ...ư...".

Chưa nói hết câu thì người bạn kế bên đứng dậy bịt miệng cô ta ngồi xuống.


Bạch Tuyết nhìn trái chuối rồi nói: "Ta không thích ăn chuối".

Bà lão vẫn tiếp tục năn nỉ: "Chuối này mùi vị đặc biệt ăn rất ngon, sẽ làm cho làn da của cô trở nên trắng trẻo mượt mà nhà nhà đều thích".

- "..." - Uhi.

- Câu này có trong kịch bản sao - Uhi cảm thấy đau đầu.

Trong cánh gà gần đó, đạo diễn ra hiệu với Uhi: Ăn chuối đi, cậu muốn bị trừ tiền cát xê hả?

Uhi miễn cưỡng cầm trái chuối và cắn một miếng.

Sau khi cắn 1 miếng chuối của bà lão đưa cho, Bạch Tuyết liền té xuống đất, trên mặt đất khi nào đã để sẵn một cái gối.


Vị khán giả nọ lại tính đứng lên hét thì người bạn bên cạnh liền ghì xuống.


Thấy Bạch Tuyết nằm bất động không nhúc nhích thì bà lão tháo lớp cải trang rồi cười lớn: "HA HA HA ... Từ nay sẽ không còn ai tranh nam thần với ta .... HA HA HA...".


Tất cả khán đài im lặng .... có câu thoại đó trong kịch bản sao?

"Ư ...Ư .... cậu bỏ tay ra ...." - vị khán giả nọ lại muốn lên tiếng.


Bảy chú lùn sau khi đào kim cương về nhìn thấy Bạch Tuyết đang nằm trên mặt gối, à nhầm mặt đất - Người dẫn chuyện ho khụ khụ mấy tiếng.


Bốn chú lùn: Mattiwaza, Ilbani, Ramses và Zannanza liền muốn lao đến làm hô hấp nhân tạo cho Bạch Tuyết.

Bên trong cánh gà, đạo diễn muốn hét lên: Ta sẽ cắt cảnh H của các ngươi.


Vì lo sợ cảnh H bị cắt xen nên 4 tiểu công ngoan ngoãn đóng vai 4 chú lùn.


Bảy chú lùn không tìm ra nguyên nhân khiến nàng Bạch Tuyết tắt thở, đành sai người làm quan tài để đặt nàng vào.


Màn 5: Chuyển cảnh khóc lóc tang thương.

Bạch Tuyết được đặt trong một quan tài bằng pha lê trong suốt, khuôn mặt nàng nhìn như đang say ngủ không ai nghĩ nàng đã chết.

4 tiểu công nhìn 1 màn này cũng có 1 cảm giác xúc động không tên.


HÍIIIIIIIIIIIII HÍIIIIIIIIIIIIII .... LỘC CỘC ...LỘC CỘC.........

Từ xa có tiếng vó ngựa, một chàng hoàng tử của nước láng giềng đi dạo đâu đó bỗng xuất hiện.

Chàng vừa nhìn thấy bên trong chiếc quan tài kính thuỷ tinh kia là một nàng công chúa xinh đẹp, chàng không do dự liền muốn tiến đến hôn.


KENG ...KENG ...KENG....KENG....

Bỗng tiếng kiếm va chạm phát ra đinh tai nhức óc, mọi người mở to mắt nhìn 1 màn.

4 chú lùn từ đâu rút kiếm ra tấn công chàng hoàng tử láng giềng và chàng hoàng tử cũng không chịu thua kém khi 1 mình chấp 4.

- "Hừ ngươi mà cũng tính hôn Uhi sao" - Mattiwaza tức giận xông lên đầu tiên.

- "Ai cho ngươi đụng vào Uhi của ta" - Ramses tiếp theo.

- "...." - Zannanza có chút khó xử, trong DSHB, Kail là người anh cậu ngưỡng mộ nhất.

- "Kail, không cho phép đụng vào Uhi" - Ilbani kiếp này chỉ biết mỗi Uhi mà thôi không quan tâm đến ai khác.

Kail vừa đánh với 4 người vừa trêu tức nói: "Uhi sẽ là của ta".

Đạo diễn: Hạ màn xuống, hạ màn mau, các ngươi có thôi đi không, dám phá hỏng 1 câu chuyện cổ tích kinh điển.


Và thế là kịch đã kết thúc trong sự ngỡ ngàng của khán giả. Sau 1 lúc bàng hoàng, khán đài nhao nhao:

- "Trả tiền vé lại cho ta"

- "Quân lừa đảo".

...


=================

Viết chính truyện thấy mệt não quá nên viết phiên ngoại giải trí, hy vọng các nàng thấy vui hehe.

Vì ta muốn viết cho xong mấy chương thanh bình  trước để tập trung xử lý mấy chương sau, cho nên mới viết 1 lèo 3 truyện heheh.

Ta viết truyện cũng tuỳ hứng nữa các nàng ạ. Trước khi đăng truyện ở đây có 1 ngày nghỉ mà ta viết 1 lèo 15 chương bên wp haha, nhưng đó chỉ là quá khứ thôi, vì khi đó nghỉ tết nên tâm trạng thoải mái để viết.

Chúc các nàng ngày cuối của cuối tuần vui vẻ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play