“Ồ?” Bùi Thanh Thiển nằm sấp trên ban công: “Về để làm thủ tục à?”
“Không phải.” Dụ Hoa Đình phủ nhận.
Bùi Thanh Thiển bất ngờ: “Vậy là…”
“Có chút việc, bắt buộc bây giờ phải trở về để xử lý.” Dụ Hoa Đình muốn thăm dò thái độ của Bùi Thanh Thiển trước: “Có điều lần này tớ về nước, ít nhất phải ở lại trong nước một năm.”
“Phải ở lại trong nước lâu như vậy à?” Bùi Thanh Thiển thuận tiện hỏi: “Phải xử lý chuyện gì vậy?”
Dụ Đình Hoa thấp giọng cười: “Không tiện nói với cậu.”
Bùi Thanh Thiển không nhịn được cười: "Chuyện mà cậu phải đích thân trở về để xử lý, chứng tỏ đối với cậu mà nói chắc chắn rất quan trọng.”
Lúc đầu Dụ Hoa Đình vừa tốt nghiệp đại học, lúc đang rối rắm không biết nên ở lại trong nước phát triển hay ra nước ngoài, đúng lúc thấy một người nào đó có tiếng và có thế lực trong giới học thuật có phát biểu kỳ thị người trong nước.
Đối phương công khai nói người trong nước đều là rác rưởi, không có sức sáng tạo, căn bản không thể có người có thể tạo ra thành tích ở lĩnh vực mà ông ta đang phụ trách.
Một người trẻ tuổi nóng tính như anh ta, vừa nghe thấy lời này liền lập tức quyết định ra nước ngoài, xin vào dưới danh nghĩa của vị đại sư này.
Mục đích chính là muốn chứng minh với vị đại sư này...
Người trong nước bất kể ở lĩnh vực nào, đều có thể tạo ra thành tích.
Bây giờ nghiên cứu của vị đại sư này đã lên trên báo chí học thuật, ấn tượng của vị đại sư này đối với người trong nước cũng dần tốt hơn, nhưng vẫn chưa đến mức công nhận người trong nước.
Nếu như Dụ Hoa Đình về nước vào lúc này, cách nhìn của đại sư đối với anh ta thậm chí là đối với người trong nước, đều sẽ xuống dốc không phanh...
Anh ta biết rõ điểm này, nhưng vẫn muốn về nước, điều này đủ để chứng minh tầm quan trọng của việc này đối với anh ta.
"Đúng vậy." Giọng điệu của Dụ Hoa Đình lưu luyến: "Nếu như không trở về, tớ sợ tớ sẽ hối hận cả đời."
"Nghiêm trọng đến như vậy?" Bùi Thanh Thiển lại không nghĩ đến điểm này.
"Ừm." Dụ Hoa Đình cười khẽ: "Tớ đã đợi cái này năm năm, cơ hội này khó khăn lắm mới đến."
"Vậy phía vị đại sư bên Lofeta thì sao?" Bùi Thanh Thiển rất tò mò, cậu ấy định sau này không ra nước ngoài nữa à?
Dụ Hoa Đình thản nhiên nói rõ: "Tớ đã xin nghỉ phép với ông ấy rồi, ông ấy biết lần này tớ trở về để làm gì nên đã đồng ý cho kỳ nghỉ của tớ."
"Vậy hả..." Nói đến đây, Bùi Thanh Thiển bỗng nhiên có chút muốn biết lý do mà anh ta muốn trở về.
Dụ Hoa Đình nói tiếp: "Thứ sáu tớ về nước, cậu có thể tới đón tớ không?"
Anh ta muốn vừa xuống máy bay liền có thể nhìn thấy người con gái mình yêu thầm mấy năm.
"Được." Bùi Thanh Thiển đồng ý một cách dứt khoát.
Tán gẫu xong về việc đón máy bay, hai người lại thuận miệng nói thêm vài câu rồi mới tắt điện thoại.
Về đến phòng khách.
Bùi Thanh Mạch đưa bài kiểm tra đã làm xong cho Bùi Thanh Thiển.
Bùi Thanh Thiển xem một lượt, sau khi phát hiện chỉ làm sai hai câu, cô đưa qua cho Bùi Thanh Mạch, bảo Bùi Thanh Mạch kiểm tra lại.
“Sao vậy?” Bùi Thanh Thiển bị cậu nhìn đến ngơ ngác.
"Chị..." Bùi Thanh Mạch xông đến trước mặt cô, tò mò hỏi: "Người lúc nãy gọi điện thoại cho chị, có phải đàn ông không?"
"Chắc chắn là đàn ông!" Mẹ Bùi bưng thức ăn đến bàn trà, ngồi ở phía đối diện của hai người: "Nếu không chị con tội gì mà vừa nhìn thấy cái tên hiển thị trên điện thoại thì đã vội cầm lấy điện thoại rồi trốn lên trên sân thượng để nghe máy chứ."
Bùi Thanh Mạch lộ ra một nụ cười xấu xa.
Mẹ Bùi theo sau hỏi: "Thẳng thắn nói rõ ra, con với cậu ta có phải..."
"Cái gì vậy." Bùi Thanh Thiển không muốn để cho người khác hiểu lầm quan hệ của cô với Dụ Hoa Đình, trước khi giải thích, cô hỏi: "Mẹ, mẹ còn nhớ con có một người bạn học tên Dụ Hoa Đình không?"
"Nhớ chứ!" Mẹ Bùi thở dài nói: "Lúc đó quan hệ của hai đứa con rất tốt, hận không thể ngày ngày dính vào nhau, mẹ cùng bố con đều cho rằng, sau khi con tốt nghiệp sẽ kết hôn với cậu ấy..."
Nói rồi, nhìn qua Bùi Thanh Thiển một cái.
Ánh mắt tràn đầy vẻ trách móc.
Bùi Thanh Mạch vừa nghe thấy lời này, hai mắt liền sáng lên, xông đến trước mặt Bùi Thanh Thiển hỏi: "Vậy anh ấy gọi điện thoại cho chị, có phải biết được chị sắp ly hôn nên chuẩn bị tiếp tục theo đuổi chị không?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT