Bọn họ muốn đoạt giang sơn Phượng Minh, muốn để Hạ Trường Phong thống trị quốc gia này, sau đó độc chiếm bảo địa đó, đến lúc đó công lao toàn là của bọn họ, mẹ con ta chẳng lẽ chỉ có thể thành công cụ của bọn họ à? Vì sao?
Sắc mặt Tứ hoàng tử bỗng nhiên xanh mét, giận dữ hét, hắn hiện tại giống như một con ma thú bị kích thích, tùy thời đều sẽ cắn người.
- Hạ nhi, ta biết trong lòng ngươi không phục, với năng lực của ngươi, không thua bất kỳ ai, nhưng đây là số mệnh.
Tây Cung nương nương thở dài bất đắc dĩ, nói.
- Mệnh gì chứ? Mệnh đều là con người thay đổi, mệnh của ta do ta nắm giữ, ta không muốn làm con rối, ta muốn trở thành hoàng đế một nước.
Tứ hoàng tử hừ lạnh nói.
- Điều đó là không có khả năng.
Tây Cung nương nương lắc đầu nói.
- Người yên tâm đi, ta đã sớm có kế hoạch rồi, đúng rồi, bên Thái Hậu thế nào?
Tứ hoàng tử hỏi.
- Nàng ta trúng nhiếp hồn thuật của ta, trên cơ bản có thể hoàn toàn nắm giữ, có điều để dề phòng vạn nhất, vẫn mỗi ngày thêm một liều.
Tây Cung nương nương thản nhiên nói.
- Vậy thì tốt, hiện tại cứ chờ tin tức tốt của Long Trần đi, hy vọng hắn không để ta thất vọng.
Trên mặt Tứ hoàng tử hiện lên một nụ cười, bưng lên chén trà trong tay lên uống một hơi cạn sạch.
Khi Long Trần vào trong nhà, thấy cửa có mấy chiếc xe ngựa, không khỏi sửng sốt, vừa mới vào cửa, quản gia liền nói với Long Trần, trong nhà có khách.
Long Trần sửng sốt, dường như Long gia đã nhiều năm rồi không có ai đăng môn đến thăm, từ lúc nào lại xuất hiện khách nhân?
Tới thẳng chỗ ở của mẫu thân, từ xa nhìn thấy mẫu thân đang nói chuyện với mấy người, thấy Long Trần tới, vội vàng nói:
- Trần nhi, tới đây, bái kiến hai vị di nương của ngươi đi.
Trong mấy người có hai phụ nhân, tuổi nhìn qua thì lớn hơn mẫu thân một chút, Long Trần đành phải gọi một tiếng di nương.
- Ha ha, hảo hài tử, thoáng cái đã lớn như vậy rồi, mau, mấy người các ngươi mau bái kiến biểu đệ đi.
Một phụ nhân, vội vàng bảo mấy người phía sau.
Mấy người kia là ba nam hai nữ, tuổi thì lớn hơn Long Trần một chút, một nam tử có chút xấu hổ nói:
- Biểu đệ, nhiều năm không gặp.
Long Trần gật gật đầu, hắn có ấn tượng với người này, lúc nhỏ từ chơi với nhau, hay cướp đồ chơi của hắn, bị Long Trần cắn cho khóc trời kêu đất.
Tuy có cảm giác đột ngột đối với người nhà mẹ đẻ của mẫu thân, có điều thấy nụ cười trên mặt mẫu thân, Long Trần cũng không tiện nói gì, đành phải miễn cưỡng ứng phó vài câu.
Mấy người đó mấy người đó nói chuyện xong, đứng dậy cáo từ, Long Trần mới từ chỗ mẫu thân biết được, bọn họ là tới xin lỗi mẫu thân.
- Trần nhi, lúc trước Long gia chúng ta lâm vào nguy cơ, nhà mẹ đẻ khoanh tay đứng nhìn, ta quả thật ghi hận trong lòng.
Có điều bọn họ lần này tới, nói rõ ngọn nguồn trong đó, kỳ thật bọn họ cũng có ủy khuất, bọn họ không phải không muốn giúp chúng ta, mà là không dám.
Long phu nhân thở dài nói.
- Hiện giờ chuyện đã qua, ngươi cũng thành một Luyện Dược Sư cao quý, Long gia chúng ta coi như là lại quật khởi.
Mẹ cũng nghĩ thông rồi, chuyện quá khứ cứ để nó qua đi, hy vọng ngươi cũng đừng để trong lòng, dù sao bọn họ cũng là thân nhân của mẹ.
Trong lòng Long Trần cười lạnh một tiếng, cái gì mà không dám, lúc trước Long gia đã nghèo túng đến sắp không có cơm mà ăn, bọn họ đã làm gì?
Cho dù không thể giúp đỡ ngoài mặt, cũng có thể âm thâm gửi tiền mà, nói trắng ra là chính là dối trá.
Hiện giờ Long Trần quật khởi, toàn bộ đế đô không ai không biết không ai không hiểu, lại có quan hệ thân thiết với Vân Kỳ Đại Sư, dám tranh phong với Anh Hầu trên hội đấu giá, đã chứng tỏ rõ ràng sự bá đạo của Long Trần.
Long Trần dùng phương thức như vậy nói với mọi người, Long gia hắn đã không phải Long gia trước kia, không phải có thể khi dễ.
Lúc này mới tìm tới cửa nhận sai, rõ ràng chính là hành vi của tiểu nhân nịnh nọt, tuy trong lòng Long Trần khinh thường, có điều mẫu thân đã tha thứ cho bọn họ, mình cũng không tiện nói nhiều.
Chỉ cần mẫu thân thích, vậy cứ kệ nàng ta, sống ở thế tục, cũng phải chịu phương thức xử thế của thế tục.
Thấy Long Trần không phản cảm đối với nhà mẹ đẻ, Long phu nhân cũng coi như yên lòng, dù sao có oán hận tới mấy thì cũng là thân nhân của mình, hơn nữa cô độc nhiều năm như vậy, Long phu nhân cũng rất khát khao tình thân.
Hàn huyên với mẫu thân một lúc, mẫu thân hỏi một chút tình hình gần đây của Long Trần, Long Trần hàm hồ trả lời, dù sao cũng chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, khiến Long phu nhân an tâm.
Từ chỗ mẫu thân về, Long Trần tiến vào bế quan, trong khoảng thời gian này thực sự quá bận rộn, không được an tâm tu hành.
Hiện tại hắn có một tư tưởng, chính là vĩnh viễn lưu Hạ Trường Phong lại Phượng Minh Đế Quốc, có điều bên cạnh Hạ Trường Phong tất nhiên sẽ mang theo không ít thị vệ, hắn phải chuẩn bị vạn toàn, lần này nhất định phải tiêu diệt tên hỗn đản này.
Nhưng từ sau khi ngưng tụ ra khí toàn thứ mười một, hắn càng lúc càng mê mang đối với con đường tu hành của mình, không biết Cửu Tinh Bá Thể Quyết rốt cuộc là phải như thế nào mới có thể tấn thăng Ngưng Huyết.
Có điều hắn hiện tại đã không có đường lui, hắn không có đan điền, tu hành Cửu Tinh Bá Thể Quyết là đường ra duy nhất của hắn.
Mười một khí toàn toàn lực vận chuyển, điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí, giống như mười một cái ống bễ cực lớn, không ngừng hút thiên địa linh khí vào trong Phong Phủ Tinh.
Long Trần phát hiện hiệu suất hấp thu thiên địa linh khí đã hơn gấp mười lần khi có mười khí toàn, điều này khiến hắn an tâm hơn không ít.
Ba ngày sau, trong đan điền Long Trần phát ra một tiếng nổ vang, vẻ mặt đờ đẫn, không ngờ chỉ là một khí toàn bão hòa, phát ra chấn động, không phải đột phá.
Long Trần có một loại xung động muốn phát cuồng, thế này thì lúc nào mới xong, cứ tiếp tục như vậy, chính hắn cũng sắp điên mất rồi.
Ngay khi Long Trần sắp phát cuồng vì Cửu Tinh Bá Thể Quyết, thanh âm của Bảo Nhi từ ngoài cửa truyền đến.
- Thiếu gia, có người tìm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT