Nam Ương tức giận đứng lên, “Đường Tuế Như! Cô làm gì vậy!”
“Ngủ trưa a! Phiền toái các ngươi đi ra ngoài, không cần quấy rầy tôi!” Đường Tuế Như buông màn giường màu hồng xuống, “Tôi nói nha, cô tìm tôi cũng không có tác dụng!”
“Cô……” Nam Ương lần thứ hai bị làm lơ, lại đều là bởi con bé này!
“Đừng tưởng rằng có Diệp Cô Thâm che chở cô, thì cô có thể lật trời! Nơi này là Đại học ở Thành phố Kinh, anh ấy công tác bận rộn như vậy, không có khả năng mỗi ngày đều ở bên người cô! Đường Tuế Như, cô tốt nhất rời khỏi anh ấy! Bằng không……”
“Bằng không cô muốn giết tôi, rồi tìm người XXX tôi! Hoặc là cô đã làm như vậy?” Đường Tuế Như cười tủm tỉm xốc màn giường lên, lộ ra một cái đầu nhỏ, “Nam Ương Ướng, không phải tôi nói chứ, bóp chết cô, so bóp chết một con kiến hôi còn đơn giản hơn, bất quá tôi hiện tại không có hứng thú đối phó một con con kiến.”
“Cô còn dám nói như vậy với tôi, cô có biết thân phận của tôi không?”
“Vậy cô biết thân phận tôi sao?” Đường Tuế Như chống cằm, cười nghiền ngẫm hỏi lại.
“Còn không phải là tình nhân của Diệp Cô Thâm!” Nam Ương Ướng nghĩ đến đây, đôi tay không khỏi vô ý thức nắm chặt.
Vốn dĩ muốn đánh một đòn phủ đầu ra oai với con nhóc này, không nghĩ tới người ta lại nhanh mồm dẻo miệng hoàn toàn không chịu uy hiếp.
“Dù không có Diệp Cô Thâm, chỉ cần cô động vào một sợi tóc của tôi, cô cũng không cách nào cho người cha Tổng Thống kia của cô một cái công đạo được!” Tuế Tuế ngồi xếp bằng lên, lấy di động ra, mở giao diện trò chơi, “Không cần vênh váo tự đắc cho rằng toàn thế giới đều sợ cô!”
Trò chơi truyền đến thanh âm, Đường Tuế Như cúi đầu liếc mắt cô ta một cái, “Tôi nhớ hình như, sắp đến thời điểm kết thúc nhiệm kì Tổng Thống đi? Nam Ương Ương, còn muốn tiếp tục làm con gái Tổng Thống, cô nên biết cách kiềm chế một chút!”
“Cô……” Nam Ương Ướng đúng là không có điều tra thân phận của Đường Tuế Như.
Nếu không phải hôm nay có người thấy bọn họ ở nhà ăn, cô ta căn bản sẽ không biết Đường Tuế Như sẽ đến học ở đây.
“Cô nếu dám động thủ đối với tôi, chính là muốn trở thành kẻ địch của Xích Sính Quân Đoàn, trở thành kẻ thù của Diệp gia, cho cô chắc sẽ không để cô làm như vậy đâu!” Ngượng ngùng a!
Chú Diệp a, mượn uy danh của anh một chút, bằng không cô liền thảm!
Nam Ương Ương bị chọc tức không nhẹ, đẩy cửa chạy lấy người!
Mấy người vừa kéo nhau rời đi, cửa phòng ngủ lại lần nữa bị mở ra.
Bạn cùng phòng Thời Khanh Khanh cùng Lý Bất Ngôn trở về.
“Tuế Tuế, mỹ nữ kia là ai a! Như thế nào lại từ phòng ngủ chúng ta đi ra ngoài, có phải đến bắt nạt cậu! Mẹ nó! Cư nhiên dám đánh chủ ý đến cậu!” Lý Bất Ngôn đứng ở phía dưới, “Tuế Tuế, cậu nói một tiếng mình đi đòi lại công đạo cho câụ!”
“Tình địch.”
“Tình địch? Tuế Tuế cậu thật là lợi hại, chọc cho tình địch sợ chạy.” thanh âm ôn nhu như nước của Thời Khanh Khanh truyền đến.
“Không cần sùng bái mình, mình chỉ lấy danh tiếng của Diệp Cô Thâm ra rêu rao mà thôi!” Đôi tay cô vẫn không ngừng thao tác, “Cô gái kia, là con gái Tổng Thống, không dễ chọc, về sau nếu cô ta lại đến tìm mình gây chuyện, các cậu không cần nhúng tay vào, để tránh chịu ủy khuất, bọn mình dù xảy ra chuyện gì, các cậu cứ khoanh tay đứng nhìn là được!”
“A? Vậy không được!” Thời Khanh Khanh mềm mại lắc đầu, “Tụi mình sao có thể mặc kệ cậu.”
“Ai nha! Khanh khanh, cậu phải tin tưởng Tuế Tuế, mới vừa rồi không phải còn có thể khiến cô kia tức giận bỏ chạy sao, cô ấy có thể thu phục tốt!” Lý Bất Ngôn nháo nháo bước đến bên giường Đường Tuế Như sùng bái, “Đại thần, cao thủ, cầu mang tiểu nhân cùng phi tiên !”
“Để tự mình xử lỷ, chuyện này khá khó xử, đối phương rất lợi hại!” Đường Tuế Như thừa dịp mình bị chết trong game, nhìn cô ấy một cái, “Buổi tối chúng ta làm gì đây?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT