“A?” Cô một bộ thần sắc ngây thơ nhìn anh, “Anh không phải đã biết rồi sao? Đường ba tuổi a! Ở trong mắt người khác, em không phải trông có vẻ ấu trĩ đi! Chú Diệp, anh có phải cũng cảm thấy như vậy?”
“Không có.” Ở trong mắt anh, cô gái nhỏ này khá thông minh!
Diệp Cô Thâm đưa cô dạo một vòng trường học tham quan, cuối cùng vào nhà ăn của trường ăn cơm.
“Oa, đồ ăn bên trong nhà ăn này đều là đồ em thích, rất phù hợp khẩu vị của em, Chú Diệp, nói thật xem, không phải anh đã điều tra qua chứ?” Đường Tuế Như và Diệp Cô Thâm ngồi ở một góc nhà ăn, cô gái nhỏ hưng phấn không ngừng nói.
“Ân.”
Đường Tuế Như không biết là nên vui vẻ, hay là nên khổ sở, nhưng dù sao cũng không phản cảm chuyện vị hôn phu bồi cô.
Đại học Kinh thị không hổ là đại học tốt nhất trong nước, đồ ăn trong nhà ăn không chỉ nhìn đẹp mắt, hương vị cũng không tệ.
Giờ phút này, bên trong nhà ăn đã lục tục có các đàn anh đàn chị đi vào ăn cơm.
Vị trí của hai người họ khá khuất, nhưng vẫn có người đưa mắt nhìn qua.
Đường Tuế Như nhìn chằm chằm quần áo trên người Diệp Cô Thâm, áo thun màu đen rất đơn giản phối cùng quần dài màu xám, ngũ quan góc cạnh rõ ràng lạnh lùng lại đẹp trai bức người, người đàn ông như vậy, ném ở bên trong đống rác cũng có thể phát ra tia sáng kỳ dị, ở chỗ này, càng không thiếu ánh mắt chú ý tới anh.
“Anh cũng quá bắt mắt đi, chúng ta nhanh ăn rồi đi thôi!” Cô nhỏ giọng nói.
Diệp Cô Thâm trầm mặc không lên tiếng ăn cơm.
Hai người từ nhà ăn đi ra ngoài, một đường đều có thể nghe thấy tiếng nghị luận, cực kỳ hâm mộ, thậm chí còn có người xông đến làm quen!
Ở cửa nhà ăn, Diệp Cô Thâm kéo tay Đường Tuế Như qua nói, “Đây là vị hôn thê của tôi.”
Lạnh lùng thông báo một tiếng sau đó rời đi.
Ngồi trên xe, cô gái nhỏ vừa mới ăn no cười cười đến híp cả mắt, “Anh tức giận a! Em đã sớm nói anh lớn lên đẹp trai như vậy, không cần đến mấy nơi nhiều người như trường đại học, anh không biết đây là thời điểm nữ sinh phun trào hormone sao? Thấy một người hormone giống đực mạnh mẽ như anh, nhất định sẽ hấp dẫn bọn họ!”
“Vậy còn em? Có bị hormone giống đực của anh hấp dẫn?” Diệp Cô Thâm đang lái xe bỗng nhiên nhìn cô hỏi.
Tiếng cười của cô ngưng lại, nhấp cánh môi, ngượng ngùng nói, “Mới không có, chúng ta đã ở chung lâu như vậy, em đối với anh đã hoàn toàn miễn dịch!”
“Thật đáng tiếc……”
Đáng tiếc cái gì a!
Cô trộm ngắm sắc mặt Diệp Cô Thâm một chút, anh không chỉ có ngoài miệng nói đáng tiếc, khuôn mặt tuấn tú dường như cũng lộ ra một tia đáng tiếc.
Diệp thủ trưởng không phải là đang hoài nghi mị lực của chính mình chứ?
Anh mị lực mười phần, Đường gia từ trên xuống dưới, không một ai không bị anh mê hoặc, đi ở trên đường tùy lúc đều có người xông đến muốn làm quen, anh còn hoài nghi cái gì chứ!
Diệp Cô Thâm đưa cô về đến ký túc xá xong thì rời đi.
Cô trở về phòng ngủ, không nhìn thấy bạn cùng phòng của mình đâu lại gặp người không nên xuất hiện ở đây!
Nam Ương Ương!
Cô ta ngồi trên chỗ của cô, bộ dáng nhàn nhã tự tại tựa như nơi này là phòng ngủ của cô ta.
Mà bên cạnh lại còn có mấy cô gái nữa, đây là muốn kéo bè đánh nhau hay sao?
Nếu không có chuyện đêm đó Diệp Cô Thâm xé váy cô, đem cô đẩy ngã, không cho phép cô đẩy mạnh tiêu thụ anh, khả năng cao hiện tại cô sẽ cười cười đi qua, muốn làm bà mối!
“Tôi biết mục đích cô đến để làm gì, cô thích người nào thì cứ theo đuổi người đó a, đường đường là thiên kim Tổng Thống lại đến đây khó dễ một cô gái như tôi cũng không ổn lắm, anh ấy nếu thích cô, sao chổi đâm vào trái đất cũng vẫn thích cô! Còn nếu anh ấy không thích cô, dù hệ Ngân Hà hủy diệt, trên đời dư lại hai người cô và anh ấy, anh ấy cũng không nguyện ý cùng cô hợp tác sinh ra đời sau duy trì nòi giống.” Đường Tuế Như nói, cởi giày, đi qua bên người Nam Ương Ương, bò lên trên giường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT