Lý Bất Ngôn nhướng mày, “Vì chúc mừng chúng ta khai giảng, đương nhiên là muốn đi ra ngoài chơi!”

“Nhưng mà, buổi tối trường học có tổ chức tiệc nghênh đón tân sinh viên, các cậu không tham gia sao?” Đối diện, Thời Khanh Khanh ôn nhu dò hỏi.

Thanh âm này quả thực mềm nhẵn tựa như tơ lụa, là thanh âm rất ôn nhu a!

Thời Khanh Khanh lớn lên cũng xinh đẹp, một đầu tóc dài màu đen dài, nhìn qua chính là một viên ngọc điển hình của vùng sông nước Giang Nam.

Nhìn qua chút sẽ nảy sinh ý muốn bảo hộ cô ấy.

“Tham gia, tham gia đi! Hoạt động trường học! Chắc là sẽ có nhiều tiết mục hay ho nhỉ?” Đường Tuế Như vòng tay chạm vào Lý Bất Ngôn bên cạnh, “Tiểu Lý tử, buổi tối chúng ta đi xem!”

“Hảo a! Nghe cậu quyết định!”

Vẫn còn một người bạn cùng phòng khác, buổi sáng lúc cùng Diệp Cô Thâm tới, chưa nhìn thấy, hôm nay còn không đi học, mãi cho đến tận buổi tối cũng đều không thấy bóng người.

——

Tiết mục trong bữa tiệc chào đón Tân sinh viên quả thật là xuất sắc, có đàn chị xinh đẹp gợi cảm múa, có đàn anh thâm tình đàn dương cầm, có tiết mục ảo thuật, thậm chí còn có tiểu phẩm hài kịch.

Nhưng tất cả những chuyện này đều không phải mấu chốt!



“Tuế Tuế, xem người dẫn chương trình, hình như là đang nhìn về phía chúng ta!” Lý Bất Ngôn nhìn chằm chằm Nam Ương Ương trên sân khấu.

Bọn họ lần này chết chắc rồi, Nam Ương Ương không chỉ là con gái Tổng Thống, mà còn là Phó Chủ Tịch Hội Học Sinh, ở trong trường học có khả năng sẽ lợi dụng chức vụ, tra tấn bọn họ nha!

“Cô ta có thể lợi dụng chức vụ báo thù chúng ta không?” Lý Bất Ngôn nhe răng, “Tuế Tuế, sao cậu không để ý tí nào thế? Kia chính là tình địch của cậu nha!”

“Diệp Cô Thâm thích cô ta sao?” Đường Tuế Như đạm nhiên hỏi lại.

“Không thích a! Thủ trưởng đại nhân không phải thích cậu sao?”

“Vậy không phải được rồi sao, Diệp Cô Thâm nếu là thích cô ta, một giây cũng có thể khiến cô ta bay đến tận trời, Diệp Cô Thâm không thích cô ta, cô ta chỉ có thể từ trên trời mà ngã sấp mặt xuống đất!” Tuế Tuế tiếp tục chơi trò chơi, cũng không ngẩng đầu lên, “Đừng để ý cô ta!”

Ánh đèn trong hội trường, bỗng nhiên dừng ở trên người Đường Tuế Như.

“Là muốn cho tôi tỏa sáng trên sân khấu sao?” Cô ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn được chiếu lên màn ảnh lớn trên sân khấu.

Cô ngay sau đó chớp chớp mắt, cánh môi phấn nộn nộn khẽ mở, “Chào mọi người, chơi vui vẻ!”

“Không phải để cậu chào hỏi! Tuế Tuế!” Lý Bất Ngôn ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở cô, “Đây là truyền thống Đại học Kinh Thị, đi lên biểu diễn một tiết mục.”

“Còn có cái loại truyền thống này sao?” Đường Tuế Như cười đứng dậy, tay vẫn cầm di động đi lên sân khấu, ánh đèn màu trắng vẫn luôn chiếu theo cô.

Nam Ương Ương mặc lễ phục dạ hội xinh đẹp màu trắng, cầm microphone đứng ở trên sân khấu nhìn cô đến gần, đôi mắt hiện lên một tia hận ý, hôm nay nhất định phải làm Đường Tuế Như xấu mặt trước tất cả mọi người!



Cho dù cô biểu diễn cái gì, chính bản thân cô ta từ nhỏ đã học tập các loại nhạc cụ, không có gì có thể làm khó được cô ta.

Đường Tuế Như đứng ở giữa sân khấu, tay cầm di động, “Tiết mục gì đó, tôi không quá am hiểu, không bằng để tôi đến đấu một trận game đi! Mọi ngươi có ai muốn cùng tôi đấu sao?”

“Tôi tôi tôi!”

“Tôi tôi tôi!”

Trong nháy mắt, trong hội trường có không ít người xông lên, này đại khái chính là hiệu ứng mỹ nữ trong truyền thuyết đi!

Nam Ương Ương nhìn mấy người nam sinh viên xông lên sân khấu, sắc mặt khẽ biến, nhưng trường hợp như vậy, cô ta như cũ vẫn duy trì ý cười hào phóng khéo léo, không để cho bản thân mắc sai lầm nào.

Đường Tuế Như tuyển chọn đội viên xong, trên màn hình sân khấu chiếu giao diện điện thoại của cô , cô đứng ở giữa sân khấu, ánh đèn chiếu rọi, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn da thịt mịn màng, hoạt hoạt nộn nộn.

“Nhóm nữ sinh mới năm nay, chất lượng rất cao nha!”

“Đúng vậy! Xem bạn học này đi, chẳng những lớn lên xinh đẹp, trò chơi cũng là chơi rất tốt a!”

Phía dưới sân khấu, mấy người học trưởng ở nghị luận.

“Các cậu ai có hứng thú, cứ mạnh dạn mà theo đuổi?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play