Người dẫn chương trình trên sân khấu nhìn thấy Giản Hoài đi lên cũng nhẹ nhõm thở phào.
Giản Hoài từ từ đi đến trước mặt cô, quay xuống phía khán giả chào hỏi: "Xin chào các bạn, tôi là Giản Hoài, rất vui vì hôm nay có thể tham dự hoạt động..."
Đèn flash dưới sân khấu tách tách loé lên.
Tuy rằng truyền thông không có hứng thú với việc quay chụp một ngôi sao nhỏ không có tiếng tăm, nhưng mà là ai đã làm cho Giản Hoài ăn mặc thật độc đáo!
Người khác đều là âu phục tinh tế, chỉ có Giản Hoài mặc trang phục thời thượng, thanh niên thanh tú sạch sẽ này một mình đứng dưới ánh đèn, thật sự quá hấp dẫn ánh nhìn.
Nói thế nào cũng coi như là một tin hot!
Người dẫn chương trình cũng cảm thấy vô cùng hứng thú: "Thầy Giản vì sao hôm nay mặc bộ đồ rất khác biệt như này vậy?"
"Vâng." Giản Hoài hai tay để sau lưng, cho dù rất hồi hộp, nhưng hết sức bình tĩnh trả lời: "Bởi vì sản phẩm của chúng ta cũng dành cho tuổi trẻ năng động, cho nên để phù hợp với tình hình tôi mặc trang phục như này đấy."
Người dẫn chương trình nở nụ cười, hàn huyên vài câu sau đó đến phân đoạn uống đồ uống.
Uống, là chết.
Không uống, cũng là chết.
Chẳng qua nói như thế nào cũng không coi như quá mệt, cậu cùng Thẩm Hướng Hằng trước kia cũng không phải chưa từng hôn nhau, chưa từng uống chung thứ gì.
Giản Hoài xem thường cái chết vặn bình mở nắp, trước mặt bao người, cậu đưa tới bên miệng uống mấy ngụm, khẽ khàng khen ngợi: "Trước kia uống nước gừng luôn không tránh khỏi hai chữ chua cay, nhưng mà lần này nếm thử, hương thơm thảo mộc lại càng nồng đậm, lúc vừa đến miệng có chút cảm giác cay nhẹ rất kích thích vị giác, sau khi uống thêm, hương thơm sau cùng cũng quay về hương vị cũ, lưu lại hương thơm tràn ngập khoang miệng."
Người dẫn chương trình rất vui vẻ: "Vậy sao, sản phẩm lần này của chúng ta hương vị cũng đã được cải tiến, là một sáng tạo rất mới lạ."
"Thực sự không sai." Giản Hoài lại uống một ngụm: "Nước gừng bản cũ còn khử hàn, có tác dụng ngăn ngừa cảm mạo, công dụng chữa bệnh trong bản cũ được tiếp tục giữ gìn, hương vị càng thêm tuyệt hơn."
Giản Hoài cầm chai nước chĩa về phía ánh đèn flash hơi mỉm cười: "Các bạn gái ngày thường cũng có thể uống một ít, ngăn ngừa cơn đau khi bị nhiễm lạnh."
Chào mời rất đặc sắc.
Bình thường khách quý trừ Thẩm Hướng Hằng ra, cơ bản những người lên sân khấu cũng chỉ được trò chuyện vài phút. Nhưng mà Giản Hoài làm nhiệm vụ rất xuất sắc, lại thêm việc nhiệt tình tuyên truyền vô cùng vừa ý, cho nên điềm nhiên đứng trên sân khấu gần mười phút.
Sau khi xuống sân khấu.
Tiêu Nhân Chân có thể nói là vô cùng kinh kỉ: "Cậu có thể rồi, chị lúc trước còn sợ cậu khẩn trương luống cuống, kết quả ấy vậy mà đã xem nhẹ cậu rồi."
Giản Hoài cầm chai nước gừng, khiêm tốn nói: "Cũng không phải, chỉ là trước khi làm nhiệm vụ, cũng đã theo người khác học được thôi."
Điểm chú ý của Tiêu Nhân Chân cũng chỉ là trên phần nhiệm vụ, về phần đã theo ai học, nhiều lắm cũng chỉ là xem qua video, với địa vị của Giản Hoài, cậu còn có thể quen biết được nhân vật lớn nào ư?
Trợ lý nhỏ ghé qua nói: "Anh Hoài, cái đồ uống kia của anh..."
Không nhắc tới còn tốt, nhắc tới lại đau đầu. Giản Hoài nhìn bốn phía xung quanh một vòng: "Mấy người Thẩm Hướng Hằng đi rồi sao?"
"Vâng." Trợ lý nhỏ gật đầu: "Bọn họ sớm rời đi rồi. Nghe nói Thẩm ảnh đế xong hoạt động này, sau đó còn có việc khác, nếu không anh ấy làm sao lại rời sân khấu nhanh như vậy. Bình thường với loại địa vị này của anh ấy đều là xếp cuối, nghe nói chính là vì sắp xếp lịch trình chiếu phim..."
Nói một nửa trợ lý nhỏ ngậm miệng, có chút ngượng ngùng.
Dù sao Giản Hoài còn đang không có việc đây, lại ở cạnh nói với cậu về lịch trình của người khác, Giản Hoài trong lòng nhất định sẽ khó chịu.
Giản Hoài cũng nhẹ nhõm thở phào: "Đi rồi đã đi rồi."
Tiêu Nhân Chân dẫn bọn họ rời đi: "Về trước đi, công việc hôm nay các cậu đều hoàn thành không tồi, có thể kết thúc công việc sớm một chút."
Nói thật đêm nay thực sự lên xuống phập phồng, tất cả mọi người đều rất mệt. Nghe vậy ai cũng không có ý kiến, đi theo Tiêu Nhân Chân ra ngoài, lúc ở trên xe Tiêu Nhân Chân cũng rất vui vẻ, còn an ủi Giản Hoài nói không chừng qua hai ngày sẽ có thêm việc.
Giản Hoài cũng chỉ cười cho qua.
Im lặng mấy tháng, tính tình cũng an tĩnh đi nhiều, không vội vàng nữa.
Khi xuống xe trợ lý nhỏ nói: "Anh Hoài, anh... Anh cố lên, em thấy anh tốt như vậy, anh nhất định sẽ rất nhanh có thêm việc."
Giản Hoài còn cầm chai nước gừng, cậu thuận tay mang lên xe: "Cảm ơn nhé."
Có công việc hay không cậu đã quen rồi, ít nhất còn cầm theo chai đồ uống Thẩm Hướng Hằng đã uống qua, tối hôm nay như thế nào cũng đều đáng giá.
...
"Anh Thẩm, đây là đồ ăn khuya tổ tiết mục cấp."
Trợ lý Trà Trà theo thói quen định cho chút cẩu kỷ* vào bình giữ ấm của anh. Làm nghệ sĩ, thức đêm là chuyện thường. Những người khác đều uống cà phê, Thẩm ảnh đế lại thích trà cẩu kỷ, vừa dưỡng sinh lại tốt cho sức khoẻ.
*Một loại thuốc đông y, có rất nhiều tác dụng như giúp sáng mắt, chống trầm cảm, giải độc gan, tăng cường hệ miễn dịch, làm đẹp, tăng cường tuổi thọ, v.v...
Thẩm Hướng Hằng nằm trên ghế nghỉ ngơi.
Trà Trà chần chừ một lát, lớn gan nói: "Anh Thẩm, chuyện đồ uống lúc trước..."
Thẩm Hướng Hằng nâng mí mắt, nhìn cô một cái, cái liếc này thiếu chút nữa làm trợ lý bị doạ đến nhũn chân. Bên ngoài giới tuy rằng nghe đồn Thẩm Hướng Hằng bình dị gần gũi, nhã nhặn nho nhã, nhưng chỉ có người quen biết, vị này rõ ràng chính là một con sói đội lốt cừu. Bình thường không tức giận thì tốt, một khi đã không hài lòng, người xung quanh cũng không dám thở một tiếng.
Trà Trà xấu hổ: "Em thực sự không biết anh muốn đổi đồ uống, cho nên không chuẩn bị tốt."
"Được rồi." Thẩm Hướng Hằng ngồi dậy, cầm lấy bình giữ nhiệt uống một ngụm: "Việc này không trách cô."
Trà Trà nhẹ nhõm thở phào. Vốn cô cũng cảm thấy mình không đáng trách, chỉ là trên đường trở về, áp suất trên người Thẩm Hướng Hằng cực thấp, vẻ mặt âm trầm kia làm người khác cũng không dám liếc tới một cái.
Thẩm Hướng Hằng đang tức giận.
Trà Trà đã đi theo anh nhiều năm, lần trước bị người đồn đại chuyện xấu, bị fan cuồng quấy rầy cũng đều không tức giận như vậy, không giống như bây giờ tức đến giây tiếp theo có thể sẽ giết người.
Hay là bởi vì mình làm việc không tốt nên mới tức giận như vậy?
Trà Trà đứng ngồi không yên, cũng không chờ anh hỏi tội, tự mình nói trước, kết quả anh Thẩm lại nói chuyện không liên quan đến mình? Vậy, vậy là việc liên quan đến ai?
"Reng reng---"
Mặt trời mùa hạ vừa lên cao, ánh mặt trời chiếu xuống trong phòng trọ. Trên giường người đang chôn mình trong chăn nhíu mày, sờ di động xung quanh, cuối cùng đến tận lúc tiếng chuông sắp tắt mới ấn nghe.
Giản Hoài: "Alo?"
"Cậu đã xem weibo chưa?" Thanh âm của Tiêu Nhân Chân theo loa truyền đến, âm lượng nhỏ còn mang chút run rẩy: "Cậu đã xem chưa?"
Giản Hoài đang mơ màng ngủ, cậu thành thực: "Em chưa."
Tiêu Nhân Chân dứt khoát nói: "Không cần xem, nửa tiếng nữa tôi muốn gặp cậu!"
Điện thoại vang lên tiếng cúp máy. Giản Hoài ngây ngốc trên giường rửa mặt với tốc độ nhanh nhất cả đời, rồi chạy như bay tới công ty. Dọc đường đi, nhờ người khác cậu mới hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Tối hôm qua, ảnh cut Thẩm Hướng Hằng uống nước gừng được người khác tải lên weibo, đây cũng là chuyện bình thường, người hâm mộ cũng thích xem.
Rất nhanh, có người phát hiện không đúng.
"Thẩm ảnh đế cầm đồ uống từ người không giống với nhân viên công tác, nhìn quần áo, làm sao lại giống với Giản Hoài lên sân khấu ở đằng sau?"
Mới mẻ.
Việc này thực sự mới mẻ.
Vốn không phải là chuyện làm người khác chú ý, rất nhanh đã khiến nhiều người hâm mộ để ý tới. Người hâm mộ tỉ mỉ nhanh chóng phát hiện một việc làm người ta nhịn không được:
"Đồ uống khi Giản Hoài cầm trong tay lên sân khấu chính là đồ ca ca* đã uống!"
*Vài chỗ của fan mình sẽ để nguyên cách gọi cho đúng trạng thái của fangirl.
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng.
Người hâm mộ trực tiếp nổ tung, đề tài hot đến điên cuồng không ngừng tăng lên, vừa vặn lúc nửa đêm nhanh chóng leo lên top tìm kiếm.
Từ #ĐồuốngThẩm HướngHằngđãuống dần biến thành:
#ThẩmHướngHằngGiảnHoàigiántiếphônnhau
Video phát sóng trực tiếp tối qua bị phần lớn người dùng mạng đào ra không ngừng phóng đại, rất nhanh mọi người liền phát hiện, vốn dĩ Thẩm ảnh đế không chuẩn bị đi đổi đồ uống, là bởi vì Giản Hoài ở dưới điên cuồng vẫy tay ám chỉ!
"Trời ạ, thật không biết xấu hổ!"
"Cố ý để ca ca nhà chúng ta đổi đồ uống với cậu ta!"
"Không nghĩ cậu ta là người như vậy!"
Hotsearch biến đổi không ngừng, cuối cùng trực tiếp biến thành: #GiảnHoàicốýđòihôn
Sự việc càng ngày càng đi theo hướng kỳ lạ. Người hâm mộ của Thẩm Hướng Hằng vô cùng phẫn nộ, mấy năm nay thanh danh Thẩm ảnh đế vang dội, mấy ngôi sao nhỏ bình thường cơ bản không ai dám cọ nhiệt, cũng không ai dám lan truyền tin đồn. Nhóm fan trải qua những tháng ngày yên bình như vậy, chỉ có thể xem fan nhà khác xé nhau chán đến chết, bây giờ bên người ca ca nhà mình bỗng xuất hiện một vị yêu diễm đê tiện như vậy, các cô không thể nhịn được!
Người hâm mộ bạo phát quả thực rất đáng sợ, trong lúc nhất thời, Giản Hoài bị mọi người đòi đánh. Trước kia weibo không ai hỏi thăm bây giờ lập tức náo nhiệt chưa từng thấy.
"Tư vị nổi tiếng như thế nào?"
Tiêu Nhân Chân dẫm lên giày cao gót đẩy cửa tiến vào. Hôm nay cô trang điểm rất tinh tế, môi đỏ thẫm, khuôn mặt trắng nõn, trang phục làm tăng thêm vẻ chuyên nghiệp, khiến cho cô thoạt nhìn nhiệt tình thêm đôi phần.
Giản Hoài đứng lên kéo ghế cho cô: "Chị đừng trêu em."
Trên mạng đều đem mười tám đời tổ tông nhà cậu ra mắng chửi, lúc này cậu như một con chuột chạy qua đường, tư vị nổi tiếng như này cậu cũng không dám nhận.
Tư Nhân Chân cười nhạo một tiếng: "Tiền đồ đâu."
Giản Hoài ngồi xuống ghế, cười cười, không nói gì.
"Cậu cũng coi như đến lúc đổi vận rồi." Tiêu Nhân Chân sửa sang xong quay ra nhìn cậu: "Hoặc là không cọ, một khi đã cọ, phải trực tiếp cọ thật lớn. Mấy năm nay người muốn buộc chặt Thẩm Hướng Hằng nhiều không kể xiết, thành công lại chẳng mấy người, cậu vừa ra tay, liền có kết quả."
Tươi cười trên mặt Giản Hoài biến mất.
Tiêu Nhân Chân cũng không dông dài với cậu: "Công ty rất xem trọng cậu, ban ngành xã hội đã chuẩn bị tốt. Kế tiếp chúng ta sẽ phát thông cáo, tranh thủ đem nhiệt độ đẩy lên cao, hơn nữa hôm qua cậu ở trên sân khấu tuyên truyền hiệu quả vô cùng tốt. Hiện tại đã có vài công ty đồ uống xem trọng cậu, hơn nữa vài ba cái nhiệt độ này cũng như gió lớn, chúng ta có thể một lần nhận được không ít đại ngôn..."
"Chị Chân."
Giản Hoài trầm giọng cắt ngang lời cô: "Em muốn có một yêu cầu được không?"
Tiêu Nhân Chân thu liễm biểu tình, thản nhiên nói: "Nói nghe một chút."
"Em không muốn cọ nhiệt Thẩm Hướng Hằng." Giản Hoài trực tiếp ngả bài: "Chị có thể nói với công ty một tiếng, không cần lấy chuyện này lăng xê được không?"
Văn phòng yên tĩnh đến ngay cả tiếng một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Một lúc lâu, Tiêu Nhân Chân cười lạnh: "Cậu có biết cậu đang nói gì không, Giản Hoài."
Giản Hoài trong lòng thở dài, cũng dứt khoát gật đầu: "Em biết."
"Bịch!"
Văn kiện bị Tiêu Nhân Chân ném lên bàn phát ra một tiếng vang thật lớn: "Cậu đang hồ đồ sao!"
"Địa vị của Thẩm Hướng Hằng là gì, cậu có địa vị gì? Cậu có thể cọ nhiệt độ đều là do tổ tiên phù hộ!" Tiêu Nhân Chân nói năng không lựa lời: "Hơn nữa, chuyện này đối với anh ta cũng chẳng tổn thất gì, người fan hâm mộ mắng là cậu, người các cô ấy công kích là cậu! Cậu nói không cọ thì sẽ không cọ sao? Chị nói cho cậu biết, đã muộn rồi!"
"Giản Hoài nhẹ giọng: "Chuyện tối qua chỉ là hiểu nhầm..."
"Ai sẽ nghe cậu giải thích?" Tiêu Nhân Chân cười lạnh: "Cậu giải thích với ai? Chính cậu nói đây là hiểu nhầm, người hâm mộ có thể tin tưởng cậu sao? Hay là cậu trông cậy Thẩm Hướng Hằng sẽ giúp cậu? Cậu thật mơ tưởng hão huyền."
"Cộc cộc cộc"
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, trợ lý nhỏ cầm di động đứng bên ngoài, ló đầu vào: "Hai người, tuy rằng em có thể vào không đúng lúc, nhưng em vẫn muốn nói một chút, các chị có xem weibo chưa?"
Tiêu Nhân Chân cùng Giản Hoài đồng thời quay đầu lại.
Trợ lý nhỏ chỉ chỉ màn hình di động, cười: "Thẩm ảnh đế trả lời hotsearch."