" Ò ! Vậy đợi anh về rồi nói sau, không gấp. Khi về nhớ tìm em nhé ."
" ..... Ok." Cúp máy.
Quách Trí quen biết không ít người đại diện, có mấy người rất
trâu bò. Nhưng trước sau Quách Trí vẫn cảm thấy, Lâm Bác là siêu
nhất.
Trong giới này giống như những gì Quách Trí đã nói với Alex,
rất thâm sâu. Kiểu vẫn còn vô danh như Alex hiện giờ, thực ra
chỉ mới loanh quanh ở vòng ngoài mà thôi. Càng nổi tiếng, thì
mới có khả năng tiếp cận với trung tâm. Càng đến gần trung tâm, thì càng biết được độ thâm sâu của nó.
Quách Trí cảm thấy, Alex làm tốt, thì sớm muộn gì cũng nổi tiếng.
Nhưng thằng nhóc này có phần đơn giản quá, lại có chút thành
thật ngốc nghếch, để cậu ra ngoài như này, cô không yên tâm.
Nhất định phải có người đáng tin cậy như Lâm Bác dõi theo và
bao bọc cậu thì cô mới thực sự yên tâm .
Xét thấy trước đó không nói rõ được chủ đề thích hay không
thích với Alex, nên Quách Trí cố ý phải lạnh nhạt cậu, để cậu
chán nản một chút. Đến buổi tối liền cự tuyệt lúc cậu đòi yêu
Alex không dám ép buộc. Nhưng cậu dịu dàng vỗ về chơi đùa cô, hôn cô. Xém chút là Quách Trí không chống đỡ được, may mà cậu
dừng tay.
Không khỏi thở phào, lại âm thầm nghiến răng.
Tối thứ ba, Alex vẫn không ngừng kiên trì. Sau khi cảm thấy cơ
thể cô trở nên mềm mại, thì trong lòng chàng thanh niên trẻ
cũng khẽ động, liền tăng thêm sức lực.
Quách Trí hơi hơi giãy dụa và chống cự, nhưng cũng không lên tiếng.
Cô không lên tiếng quát cậu ngừng lại, Alex liền sáng suốt không từ bỏ. Cuối cùng làm cho cô càng ngày càng nóng, càng lúc
càng mềm, rồi biến thành một vũng nước xuân.
Quách Trí liếc mắt xem thường, lắc lắc đầu, ngồi xuống lại bắt đầu tiến vào trạng thái công việc. Cô mở lịch làm việc ra
xác nhận lại thời gian sắp xếp một chút, đột nhiên nhớ ra .... đã tháng chín rồi nhỉ .....
Cô không đi ngay sau khi tan tầm mà gọi điện cho một người bạn :" Có phải đổi mùa thu đông lại sắp bắt đầu rồi hay không ? Đã
bắt đầu rồi à ? Nhanh thật đấy ...."
Đổi mùa hè thu, Alex nắm bắt được phần nhỏ nhặt sau cùng.
Thương gia và thương gia cũng không giống nhau, động tác có phần
nhanh chóng, lúc này đã bắt đầu chụp ảnh cho đổi mùa thu đông
rồi. Lần này không thể để Alex bở lỡ nữa.
Quách Trí gọi điện thoại một vòng. Đây đã là lần thứ hai cô vì Alex mà nhờ vả những người bạn này. Lần này, giống như Lâm
Bác, đã có hơn ba người đặt câu hỏi " Thằng nhóc này là ai vậy hả " .
Bạn bè của cô đều rất năng suất, kế tiếp đó lần lượt để lọt một số dự án cho Alex. Đây mới chỉ là khởi đầu, cho nên Alex
vẫn có thể kiếm được nhiều tiền trong mùa này.
Mọi chuyện không nên nói sớm, trước tiên cứ kiếm được tiền một cách chân thực đi đã.
Quách Trí suy nghĩ rất lạc quan, cô cũng nghĩ rằng mình đã nói chuyện rất rõ ràng với Alex rồi. Cô muốn giúp cậu tìm lấy
một số hạng mục, quen biết nhiều người hơn, quan hệ giao tiếp
nhiều hơn, giúp cậu kiếm được nhiều tiền hơn một chút, sau đó chờ Lâm Bác quay trở về thì đẩy cậu đến chỗ Lâm Bác.
Quách Trí cô, sẽ không để cậu uổng công gọi tiếng chị nhiều như thế.
Đối với cậu, cô đã tận tình tận nghĩa rồi.
Cuối cùng, khi cô nhận ra có điều gì đó không ổn thì một tuần đã trôi qua. Vào tối thứ tư, Quách Trí cảm thấy phải nói
chuyện với Alex một lần nữa.
" Gần đây cậu có đi xem phòng không ?" Cô hỏi.
Cô vẫn luôn chờ cậu chủ động dọn đi, nhưng cậu ...... không hề có biểu hiện muốn dọn đi .....
Alex im lặng một lúc, rồi trả lời thành thật :" Không ạ."
" Cậu ..... "
" Chị Quách ." Cậu ngắt lời cô, nhìn vào mắt cô và nói," Nếu
chị đuổi em đi, thì giờ em sẽ thu dọn đồ và đi ngay."
Quách Trí suýt chút nữa thì tức chết. Cô muốn nói cậu đi đi,
nhưng nhìn bóng hình cô phản chiếu trong đôi mắt trong suốt của
cậu, không hiểu sao, lời nói đuổi cậu đi không nói ra được.
Cô tức đến nửa ngày không nói được, phất tay một cái liền trở vào phòng đi ngủ !
Một lát sau, Alex cũng lên giường .
Cậu ôm lấy cô, cô giãy ra khỏi người cậu. Cậu hôn cô, cô cuộn mình lại, lạnh lùng không đáp lại cậu.
Cô thực sự rất tức giận.
Cô không để ý tới cậu, Alex vẫn ôm chặt cô vào lòng.
Cậu biết cô tức giận.
Cậu cũng biết, chị Quách là một người có tính cách thất
thường. Tính tình của cô có thể nói là nóng nảy, mọi người đều
có hơi sợ cô. Cậu cũng đã được nếm mùi tính cách của cô qua công việc.
Thế nhưng, trong căn phòng này, cô chưa một lần nào phát giận với cậu.
Chưa từng có.
Cậu đã ngoan cố ỷ lại vào cô như vậy, rõ ràng cô cũng tức giận như thế, vậy mà vẫn sẽ không nói lời khó nghe với cậu.
Chị Quách bề ngoài cứng rắn, nhưng bên trong lại .... rất đỗi dịu dàng.
Alex vô cùng hy vọng, sẽ không có ai khác có thể nhìn thấy sự dịu dàng này của cô nữa.
Cô dịu dàng như vậy, nếu thật sự mở miệng đuổi cậu đi, thì cậu nhất định thu dọn đồ và rời đi ngay lập tức.
Bởi vì điều đó có nghĩa là cô thực sự ghét cậu.
Cậu không muốn bị cô ghét.
Nhưng trước khi điều đó xảy ra, nếu cậu có thể ỷ lại được ngày nào thì cậu sẽ ỷ lại ngày đó.
Cảm thấy bản thân mình hình như có chút .... điên cuồng.
Thứ năm, Quách Trí nhận được điện thoại của Lâm Bác. Anh ta đã trở về
được mấy ngày, nhưng vẫn luôn bận rộn, không rút ra được lúc nào rảnh
rỗi.
" Tối nay tôi có một cái tiệc quan trọng, sau đó thì rảnh. Có điều khá
muộn. Sáng mai lại phải bay đi tiếp. Chuyện của em có gấp không ? Nếu
không thì đợi tôi trở lại." Anh ta nói.
" Gấp !" Quách Trí dứt khoát nói," Tối nay luôn đi ! Em đợi anh ."
Tốc chiến tốc thắng, tranh thủ giải quyết chuyện của Alex !
Sau đó kêu cậu dọn đi ! Nhanh gọn !
Quách Trí cũng không thể nói rõ, rốt cuộc vì sao trong lòng mình lại hoảng loạn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT