Edit : Michellevn

Lâm Bác nhìn chằm chằm vào bức ảnh chụp.

Nâng ly rượu lên, quay đầu sang chỗ khác, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch nửa ly rượu whisky, sau đó mới thở ra một hơi.

Quách Tiểu Trí điên cuồng tìm anh ta, còn không chịu nói qua điện thoại, anh ta cho rằng cô đã gặp chuyện gì đó khó khăn . Kết quả .....

Kết quả làm anh ta đau trứng .

" Uống chậm chút đi, bữa tiệc vừa rồi uống cũng không ít hả ?Như vậy rất hại sức khỏe đó. Anh đừng uống nữa, uống Diet Coke là được rồi. Gần đây anh cũng mập rồi đấy." Quách Trí vẫn chưa phát giác ra, còn đang nhắc nhở Lâm Bác.

[​IMG] ​

(*)Diet Coke (hay là Coca cola light tại nhiều quốc gia ngoài Hoa Kỳ) là một loại thức uống có ga không có đường, cho người ăn kiêng của hãng Coca Cola ra đời năm 1985.

Lâm Bác thừa nhận là tiệc tùng quá nhiều, vận động quá ít, gần đây quả thực có chút tăng cân. Trước kia anh ta từng có cơ bụng, nói sao thì cũng không thể so sánh với Alex được, nhưng vẫn có thể đếm ra tám khối, hiện giờ không biết có còn nữa hay không. Nếu không còn thì thật đáng tiếc.

Quách Trí háo sắc, còn cuồng cơ bắp nữa.

Anh ta mập chỗ nào chứ ?Anh ta mập ở đâu hả ?Anh ta mập chỗ nào hả ?

Lâm Bác tức đến suýt thì bốc khói lên đầu.

Anh ta dù cho đi công tác vùng ngoài thì cũng mang theo đồ tập thể hình và quần bơi. Khách sạn có phòng tập thể dục và hồ bơi, dù mấy năm đầu anh ta không thường xuyên rèn luyện cho lắm, nhưng cũng không gác lại, vẫn luôn chú ý giữ gìn vóc dáng cơ thể.

Thế éo nào tới miệng Quách Tiểu Trí lại trở thành " Gần đây cũng mập rồi ?"

Anh ta ào ào lật giở tài liệu trong tay. Thông tin được làm rất chi tiết, từng tham gia những hạng mục nào, phong cách cá nhân vân vân, vừa nhìn đã biết là của Quách Tiểu Trí.

Phía sau đính kèm một số hình ảnh.

Lâm Bác giở đến một tấm, thằng nhóc này chỉ mặc mỗi chiếc quần jean, để trần thân trên ngồi bên cửa sổ, ngâm mình trong ánh nắng mặt trời. Bả vai rộng lớn, bắp tay chắc khỏe, đường nét rõ ràng, cơ bụng thì lại càng khỏi phải bàn, làm nổi bật vòng eo săn chắc vô cùng hấp dẫn. Trên người không có chút mỡ thừa nào, hormone quả thực là muốn bùng nổ.

Dùng ánh mắt chuyên môn đánh giá, Lâm Bác khen ngợi vẻ đẹp và vóc dáng cùng khả năng hút fan của thằng nhóc này.

Còn xem bằng góc độ cá nhân, thì Lâm Bác nhìn thế nào cũng thấy khó chịu. Đúng là đã tìm ra được nguyên nhân Quách Tiểu Trí chê anh ta mập rồi !

Nói thế nào thì anh ta cũng đã qua tuổi nhi lập( ba mươi), gìn giữ đến đâu đi nữa, vóc dáng có thể so sánh với loại người mẫu tiểu thịt tươi này được sao?

Đồ Quách Tiểu Trí này có mới nới cũ, quả thực làm người ta hận đến nghiến răng.

Càng khó chịu hơn nữa là anh ta nhận ra khung cửa sổ trong tấm ảnh !

Căn hộ của Quách Tiểu Trí là phòng view phong cảnh, một bên phòng ngủ chính hướng ra phong cảnh bên ngoài là cửa sổ sát đất. Bên cạnh là cửa sổ có bệ ngồi. Thằng nhóc kia đang ngồi trên bệ cửa sổ đó.

[​IMG] ​

Tuy tấm ảnh đã được phần mềm xử lý, nhưng Lâm Bác đoán có thể nó được Quách Trí chụp bằng điện thoại di động. Điểm chết người chính là, góc chụp này ..... chắc chắn là được chụp khi đang nằm trên giường.

Lại nhìn thằng nhóc này, trên người chỉ mặc độc cái quần jean .....

Tám chín phần mười là ...... sau đó Quách Trí tiện tay chụp.

Chắc là chụp ra có chút cảm giác, nên chỉnh sửa một chút rồi nhét vào lý lịch này.

Khó chịu !

Quả thực là không thể bực bội hơn được nữa !

" Thế nào? Không tệ hả ? Em cảm thấy cậu ấy rất có tiềm năng." Quách Trí vẫn không hề nhận ra, cứ thao thao bất tuyệt, dồn hết sức mà đề cử(*) cho Lâm Bác." Độ cảm ống kính vô cùng tốt. Em nói anh biết nhé, hạng mục lần trước của chúng em, lão Tiêu khen cậu ấy đấy. Em nói anh nè, thật sự là cậu ấy vừa đứng trước ống kính là tỏa sáng lấp lánh ngay!"

*Gốc là An Lợi (安利) ghi và đọc giống Amway, một tập đoàn có trụ sở chính tại bang Michigan (Mỹ), sử dụng hình thức marketing trực tiếp để bán nhiều loại hàng khác nhau. Ngoài ra “An lợi” hiện đang được cư dân mạng dùng với nghĩa là “đề cử”.(bachhoacac.wordpress.com).

Nó là bóng điện à ? Tỏa sáng lấp lánh.

Lâm Bác nghiến răng trèo trẹo, khép lại tư liệu:" Tôi vẫn phải nhìn người thật một chút rồi mới nói tiếp được. Nếu thật sự là hạt giống tốt, tôi sẽ nhận luôn."

" Chắc chắn là cổ phiếu tiềm năng. Bảo đảm anh sẽ không hối tiếc." Quách Trí đưa ra lời thề son sắt.

Vì thằng nhóc này, thực gắng sức nhỉ .....

Lâm Bác nghiến răng, lại nghiến răng .....

" Em đang sống chung với cậu ta hả ?" Anh ta nói thẳng luôn.

Quách Trí đang đề cử Alex đến sùi bọt mép, lúc này cái miệng vẫn chưa khép lại được, bị lời nói của Lâm Bác làm cho đứng hình.



Lâm Bác nhìn cô miệng thì há hốc, nhưng con mắt lại bắt đầu láo liên, liền nổi sùng lên bảo :" Đừng nghĩ tới chuyện bịa đặt. Đó không phải là cửa sổ nhà em sao !" Tập tài liệu trong tay anh ta run lên.

Toang rồi !

Quách Trí không ngờ Lâm Bác lại nhìn kỹ vậy, rõ ràng là cô đã xử lý ảnh rồi mà.

" Em sao hả ? Còn trâu gìa gặm cỏ non ?" Lâm Bác lại lật ra phía trước," Bao nhiêu tuổi nào ? Ò.... Năm nay mười chín ? Hai mươi ?"

" Hai mươi rồi. Sắp hai mươi rồi!" Mặt mo của Quách Trí hơi hơi nóng.

Lâm Bác gật đầu :" Em ngon." Tiến bộ rồi

"Chậc !" Quách Trí không phục, nói :" Đừng nói với em là anh chưa từng ngủ với mấy con bé mười tám mưới chín nhé !" Nói sao thì cô cũng không tin đâu.

" Mười tám.Nhỏ nhất mười tám." Lâm Bác cũng thẳng thắn," Tôi không đụng tới trẻ vị thành niên."

" Vậy sao anh còn nói em !" Dựa vào cái gì chứ .

" Đàn ông có thể giống phụ nữ sao ?" Lâm Bác lườm cô.

Quách Trí chính là phiền cái giọng điệu này. Gân cổ lên cãi :" Tại sao không giống? Dựa vào cái gì mà có thể khác nhau? Dựa vào cái gì mà anh có thể ngủ với mấy con bé mười tám tuổi, mà em thì lại không thể ngủ với thằng nhóc hai mươi tuổi hả ?"

Lâm Bác châm điếu thuốc, rít một hơi, thong thả phun ra làn khói trắng, hỏi :" Tôi dám nói cho mẹ tôi biết là tôi đã ngủ với cô gái mười tám tuổi. Em có dám nói với mẹ em không ?"

Nói xong, mỉm cười nhìn Quách Trí.

Quách Trí nghẹn họng ...... Đầu bốc khói !

Lâm Bác nhìn cô tức đến trợn mắt há mồm, không kìm được bật cười ha ha. Cảm giác khó chịu này mới xem như lui đi phần nào.

" Anh cứ nói được hay không được đi ?" Quách Trí hỏi mà thở phì phì, uống Diet coca của cô. Hôm nay cô lái xe, không thể uống rượu.

" Được hay không cũng phải chờ tôi về mới nói tiếp. Sáng mai tôi bay rồi." Lâm Bác nói.

Quách Trí nhớ ra hỏi :" Sao thế, chuyện công ty à."

Lâm Bác là một người có nhiều tham vọng, khi công việc kinh doanh của công ty đã ổn định và mở rộng, anh ta dần lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh và truyền hình.

Nhắc đến sự nghiệp của mình, trên khuôn mặt của Lâm Bác liền nổi lên sự tự tin tính toán kỹ càng:" Cho tôi thời gian một hai năm nữa, thay đổi hoàn toàn !"

Quách Trí chính là thích dáng vẻ tự tin và tràn đầy năng lượng này của anh ta.

Cho dù đàn ông hay phụ nữ, cô đều thích kiểu người tự tin, có năng lực và tham vọng. Hầu hết những người bạn qua lại thân thiết với cô đều là người như vậy. Mà Lâm Bác, Cố Thanh Hạ là đại diện tiêu biểu.

Họ trò chuyện rất lâu, rồi mới bước ra khỏi quán bar.

" Lái xe phải không ? Đưa tôi về ." Lâm Bác không hề khách sáo với Quách Trí.

" Tài xế của anh đâu?" Quách Trí hỏi. Rõ ràng lúc đến là tài xế đưa anh ta tới mà.

" Vốn cũng rất muộn rồi, tôi lại không biết rốt cuộc em là chuyện gì, tính nói đến khi nào. Nên kêu cậu ta về rồi . Đi đi đi, đưa tôi về."

Khi xe đến dưới lầu nhà của Lâm Bác, Quách Trí cài số P ( Parking - Đỗ xe) rồi đẩy Lâm Bác.

" Dậy, dậy, này, tới rồi !"

Lâm Bác tỉnh dậy dụi dụi mắt, dường như vẫn có hơi mơ hồ.

Quách Trí nằm sấp lên tay lái nhìn anh ta :" Uống không nhiều ha ....."

" Bữa tiệc hồi tối uống nhiều .... Hôm nay gặp chính là lão tổng của Điện ảnh Thành Thành ...." Lâm Bác xoa xoa mặt nói.

" Được rồi, nhanh đi đi, nghỉ ngơi sớm một chút, mai còn bay đó, vẫn nhớ dậy sớm chứ ?" Quách Trí xua anh ta xuống xe.

Lâm Bác "Ờ " một tiếng, nhưng không mở cửa xuống xe ngay.

"Quách Trí...." Anh ta mượn men say mà cầm lấy tay Quách Trí đang đặt ở phía trên," Hôm nay ở đây đi ....."

Quách Trí do dự.

Quả thực cô do dự. Lời mời của Lâm Bác, với cô mà nói, cũng không phải là không thể.

Sau khi lên giường với Triệu Thiên Trác, thì tự mình cảm thấy, tính chất biệt lập(*) nảy sinh về mặt nam nữ do Alex đã bị phá vỡ rồi.Cô cảm thấy mình đã lấy lại được con người trước kia của mình, không bị ai kìm hãm.

(*)Thuộc tính mà một thứ không cho phép một thứ khác cùng tồn tại trong cùng phạm vi với chính nó.(hQuách Tiểu Tríps://vtudien.com)

Cũng đã lâu lắm rồi cô không ở cùng Lâm Bác. Hôm nay thiên thời địa lợi nhân hòa, thực sự không phải là không thể.



Chỉ là .......

Chỉ là .......

Cô không khỏi nhớ tới tuần trước, tối thứ sáu cô không về, thứ bảy mới về, dáng vẻ Alex đứng ở cửa nhìn cô.

Đôi mắt đỏ rực, trên dưới cằm hiện lên một lớp râu màu xanh, cảm giác tiều tụy không thể tả nổi.

À mà lúc đó cậu còn gọi tên cô, hình như muốn nói với cô điều gì đó. Nhưng đã bị cô chặn lại.

Lúc ấy cậu muốn nói gì với cô nhỉ ?

Chẳng lẽ là tỏ tình sao ?

Thằng nhóc này .....Tỏ tình mà cũng làm người ta bất ngờ không kịp phòng bị. Nằm sấp bên cạnh cô, nhìn cô bằng con mắt đen thăm thẳm.

' Em biết, chính là em thích chị, chị không thích em' Cậu nói vậy.

Lời thoại này, y như trong một bộ phim thần tượng học đường. Cậu cũng giống một ngôi sao thần tượng trong phim học đường, đẹp trai và trẻ trung.

Ấy vậy mà khiến cho lái xe già cô đây, trong nháy mắt hồi sinh tâm hồn thiếu nữ.

"Quách Trí?" Lâm Bác vẫn đang đợi cô trả lời.

Quách Trí thoát khỏi dòng suy nghĩ miên man ngắn ngủi của mình, nhìn Lâm Bác ....

Không, cô không phải biệt lập ...... Ảnh hưởng mà Alex mang đến cho cô đã bị loại bỏ.......... Thật sự

Chỉ là cô ......

Chỉ là Alex còn quá nhỏ, lần trước với Triệu Thiên Trác, đã làm cậu sốc lắm rồi. Cậu còn cho rằng cậu thích cô. Đối với cậu bé si tình này, loại sốc này ...... tỉ mỉ nghĩ lại, thật ra khá tàn nhẫn.....

Thật sự, nghĩ như vậy .....nhớ tời ngày đó cậu muốn dùng sức mạnh với cô, những chỗ cậu gặm cắn cô, đều là những nơi để lại dấu vết trên người cô.....

Aizzz, nhớ tới cái này ....... sao lại cảm thấy .........đau lòng quá vậy ?

Cô lại liếc nhìn Lâm Bác.

Không, không, không, cô thực sự không phải vì Alex mà nảy sinh tính chất biệt lập với người khác. Chỉ là cô mềm lòng mà thôi. Cảm giác sốc đó, trải qua một lần là đủ rồi.

Nếu thêm nữa, e là cậu nhóc như Alex không thể chịu nổi.

Đúng, cô chỉ là mềm lòng mà thôi.

Cô lương thiện nhé ! Đúng !

" Anh thôi đi !" Quách Trí làm ra vẻ ghét bỏ, nói," Muộn lắm rồi đấy, ngày mai dậy được không đấy, đừng có để lỡ chuyến bay đó."

Lâm Bác không nói gì, nhìn Quách Trí một cách sâu xa.

Quách Trí bị anh ta nhìn thì có chút nổi da gà, lại có chút chột dạ.

"Quách Trí....." Lâm Bác mở miệng nói xa xôi," Kiểu nhóc con đó ...... đùa giỡn là được rồi, em đừng có mà nghiêm túc."

" Nói gì thế ?" Quách Trí cười gượng.

" Cậu ta mới hai mươi. Cậu ta có thể chơi với em được bao nhiêu năm? Nếu cậu ta lăn lộn không ra hình dáng gì, thì có phải vẫn phải được em bao nuôi hay không ? Nếu cậu ta kiếm được, thì còn đồng ý ở bên em hay sao?" Lời của Lâm Bác sắc bén, không hề thương tiếc," Em đừng để mình dây dưa."

Quách Trí không cười nổi nữa. Trong xe rơi vào trầm mặc.

Mãi lâu sau, Quách Trí nói :" Mau đi đi, đừng có để ngày mai thật sự không dậy được."

Lâm Bác thở dài, mở cửa xuống xe, khom người xuống nhìn Quách Trí và nói :" Nhớ kỹ lời của tôi. Đợi tôi về nói chuyện với em tiếp."

Nói xong, mới "rầm "một cái đóng cửa xe lại.

Trong bữa tiệc anh ta đã uống không ít, vừa rồi lắc lư trên xe suốt quãng đường, men rượu bốc lên.Lồng ngực anh ta khó chịu, có chút buồn nôn. Không đợi Quách Trí nổ máy xe lái đi, anh ta đã tiến vào tòa nhà trước.

Sau khi Lâm Bác đi rồi, Quách Trí cũng không sang số chạy xe đi ngay.

Cô ngồi trong xe, dựa vào lưng ghế, ngả đầu vào gối cổ, tầm mắt xuyên qua cửa kính xe, có chút mờ mịt.

Đến cả Lâm Bác, cũng cho rằng cô và Alex mà ở bên nhau thì căn bản là chẳng có tương lai gì cả, chỉ là tự cô dây dưa sao ?

Một lúc sau, cô nhắm mắt lại, day day khóe mắt.

Thực ra, không cần phải nói tới ai cho rằng hay không cho rằng, bởi vì đây ...... vốn là sự thật .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play