Alex thân cao chân dài, bước chân lớn đi rất nhanh. Dương Na phải chạy mới đuổi kịp cậu.
Cô gái xinh đẹp thanh xuân tươi trẻ, vì chạy đuổi theo mà hơi
thở có phần gấp gáp, hai má ửng hồng như cánh hoa. Một đám
con trai vừa đi ngang qua đều ngoái lại nhìn cô ta.
Chỉ có Alex là không có động tĩnh gì. Cậu dừng bước chân, xoay người lại, khuôn mặt vô cảm nhìn cô ta :" Có chuyện gì ?"
Đối với cậu mà nói, Dương Na gần như là một người xa lạ. Vốn
dĩ cậu đã thờ ơ với cô ta, tâm trạng hiện giờ lại đang bất
ổn, nên ngay cả sự nhã nhặn ngày thường cũng không có luôn.
Lời Dương Na làm ra vẻ quen thân định nói ra liền bị chặn ngang
họng lại. Ý thức được cô gái xinh đẹp có thể được hưởng thụ
đặc quyền yêu chiều trước nhiều chàng trai, nhưng lại vô dụng
trước một chàng trai có ngoại hình siêu phàm như Alex, cô ta chỉ có thể dùng giọng điệu khách sáo lễ phép, mà hỏi một cách
dè dặt :" Hôm nay, anh ...... có phải tâm trạng không tốt hay
không ?"
Nét mặt Liêu Viễn không hề thay đổi nhìn cô ta :" Không liên quan đến cô ." Rồi xoay người bước đi.
Dương Na bị nghẹn không nhẹ, có phần khó chịu khi có người con trai lại nói chuyện với cô ta như vậy. Người nói chuyện với cô ta như vậy, chính là người cô ta thích. Là cô ta thích người ta mà người ta lại không thích cô ta .
Có khó chịu cũng không thể tỏ rõ !
Cắn cắn môi, cô gái không nản lòng mà đuổi theo, tìm chuyện để nói với Alex. Alex vẫn phớt lờ cô ta, chỉ im lặng đi về phía
trước.
Vừa đi qua cổng sắt của sân bóng rổ, chợt nghe Dương Na hỏi :" Sao chị không tới ?"
Bước chân Alex thoáng dừng lại.
Suy cho cùng là con gái, ngay lập tức Dương Na nhận ra sự khác
lạ của cậu. Sự hoài nghi chôn giấu trong lòng từ lần trước
liền bật ra, không kìm được mà hỏi :" Chị ấy là chị ruột của anh hả ? Lần trước thấy hai người.... nắm tay nhau ...... không
được tự nhiên ..... "
Alex dừng lại, quay đầu nhìn Dương Na.
Cô nàng này tỏ tình với cậu, nói ra thì chuyện cũng đã được
nửa năm rồi. Nửa năm nghe không dài, nhưng Alex biết, thời gian
nửa năm cũng đủ để nhiều người bắt đầu một mối quan hệ khác, cũng đủ để kết thúc nó.
Rõ ràng là cậu đã từ chối cô nàng này, thái độ đối với cô
ta cũng rất lạnh nhạt. Như vừa rồi, thái độ của cậu đối với
cô ta có thể nói là rất không cho cô ta mặt mũi. Thế nhưng cô ta vẫn đuổi theo cậu, không hề nhụt chí.
Liêu Viễn à ....... Mày còn không bằng một cô gái đấy !
Dương Na nhìn đôi mày vốn cau có của Liêu Viễn dần dần giãn ra, ánh mắt cậu cũng trở nên dịu dàng đi rất nhiều.
Cô ta đột nhiên trở nên căng thẳng, mang theo chút mong đợi, trái tim đập rộn ràng.
Nhưng Alex lại mở miệng nói :" Không, cô ấy không phải."
" Cô ấy không phải chị của tôi." Cậu nói," Chào."
Từ Đan thất vọng. Dương Na bị Alex cự tuyệt cũng không phải lần một lần hai, nên cô ấy cũng không xem đó là chuyện gì lớn cả, an ủi hai câu rồi tiếp tục nghịch điện thoại di động.
Dương Na cũng lấy điện thoại ra.
Mở Alexbum ảnh, lướt về trước, bỏ qua rất nhiều ảnh selfie,
lướt đến một bức ảnh mờ ảo. Nó được chụp hơi xa, nhưng vẫn
có thể thấy bóng dáng hai người đang nắm tay nhau.
Năng lực bình thường, thực sự chẳng ra làm sao khi lăn lộn trong nghề đại diện .
Vốn dĩ cậu muốn liên lạc với anh ta chút tình cảm, để anh ta
suy nghĩ nhiều về công việc cho cậu một chút. Kết quả thấy
dáng vẻ này của anh ta, mới phát hiện ra dường như anh ta cũng
khẳng khá hơn mình là bao. Không khỏi cảm thấy mất hứng thú.
Người đại diện lại không phát hiện ra cảm xúc biến hóa của
cậu, anh ta ăn đến là vui vẻ. Nghĩ rằng nhóc Alex này xem như
có lương tâm. Cuối tuần còn nhớ đến tên đàn ông độc thân như anh ta.
Nghĩ tới một vài kẻ vô ơn phụ nghĩa, anh ta dẫn dắt họ ra mắt lần đầu tiên, kết quả có được cơ hội rồi thì mấy kẻ đó
liền vỗ cánh bay cao, ném anh ta sang một bên. Thật mẹ nó bạc
bẽo !
Nghe người đại diện oán giận, Alex không nói gì, im lặng rót đầy rượu cho anh ta.