Vốn Thích Bạch Trà nghĩ việc quan sát người mang đại khí vận là chuyện dài hạn, từ từ rồi đến cũng được. Nhưng lúc này đến tang thi cũng xuất hiện rồi, sự tình liền trở thành lửa sém lông mày.

Hắn nhanh chóng đổi quần áo, cùng Kỳ Dạ thuấn di đến thành phố B.

Mây đen trên trời chậm rãi trôi, đêm nay không có ánh trăng khiến không trung một mảnh đen nhánh. Thành thị dưới mặt đất vẫn phồn hoa lộng lẫy. Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy đủ loại ánh đèn rực rỡ bên dưới.

Một mảnh bình yên.

Đại bộ phận mọi người vẫn chưa ý thức được bóng ma tử vong đang lặng lẽ bao trùm thành phố này.

Ga tàu cao tốc và sân bay vào đêm khuya vẫn người đến người đi như trước. Dân cư lưu động mỗi ngày ở thủ đô vốn rất lớn, gần đây còn là lúc sinh viên về nhà, trạm vận chuyển hành khách đường dài không lúc nào là không ồn ào náo động. Máy bay sắp cất cánh, đoàn tàu chuẩn bị chạy, hành khách đứng trong đại sảnh gọi điện thoại, tình nhân trao nhau cái ôm ở sân ga nơi đất khách... Toàn bộ đều được thần minh đứng trên đám mây thu vào đáy mắt.

“Khách hàng xin chú ý, chuyến bay CA0826 đi C thị bắt đầu làm thủ tục đăng ký, mời hành khách số 32 bắt đầu lên máy bay.”

Sân bay vang lên giọng nữ đọc thông báo bằng tiếng trung và tiếng anh, hành khách vội vàng kéo hành lý. Trên đường băng một máy bay khác chuẩn bị cất cánh.

Thích Bạch Trà mím môi, vung tay đánh ra một đạo thần lực cường đại.

Chiếc máy bay mới cất cánh trong tiếng kinh hô của hành khánh dừng trên không trung một lát lại vững vàng trở lại mặt đất.

“Chuyện gì xảy ra với máy bay thế này, phải cất cánh rồi sao còn trở lại?”

“Xảy ra trục trặc sao?”

“Không biết, may chưa xảy ra chuyện gì, vừa nãy tôi sợ đến mức tưởng là máy bay rơi rồi cơ...”

Không khí rối loạn như vậy không chỉ xuất hiện ở sân bay, ga tàu cao tốc, bến xe... của thành phố B. Chỉ cần là phương tiện giao thông chuẩn bị xuất phát đi tỉnh khác đều vào lúc đó tắt lửa, không thể khởi động lại.

Thích Bạch Trà khiến giao thông toàn thành phố tê liệt.

Thành phố B nhất thời lâm vào hỗn loạn, nơi nơi đều là tiếng còi xe cảnh sát cùng với tiếng kinh hô của nhân loại.

Thích Bạch Trà biết hành động của hắn gây ra hỗn loạn.

Vốn là thần giữ gìn trật tự nhân gian, lúc này lại cần phải phá bỏ quy tắc, chẳng ngại vì đó mà để bại lộ dị thường.

Trạm vận chuyển hành khách thành phố B bình quân mỗi ngày vận chuyển khoảng 400 vạn người, 400 vạn người này mỗi một người đều có khả năng đã từng dầm mưa đỏ, tiềm tàng nguy cơ trở thành tang thi, bất kể lúc nào cũng sẽ có khả năng chuyển hóa. Nếu không kịp thời ngăn chặn, không quá một tuần cả nước thậm chí toàn cầu đều sẽ xuất hiện tang thi sau đó bùng nổ thi triều, từ đây liền không thể cứu vãn.

Việc cần làm là phải bóp chết cục diện này từ trong nôi.

Thích Bạch Trà dứt khoát hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, mặc kệ nhân loại có thể hoài nghi hay không, trực tiếp tạo một kết giới trong suốt thật lớn, bao lại toàn bộ thành phố B. Như vậy người bên trong ra không được, người bên ngoài vào chẳng xong.

Dù sao sau đó những nhân loại này đại khái đều sẽ nhìn thấy tang thi, thế giới quan đã vỡ vụn rồi, so ra sức mạnh siêu tự nhiên của hắn không tính là cái gì.

Đừng nói là người thường, ngay cả Thích Bạch Trà cũng cảm thấy thế giới quan của mình nát bét. Thế giới này của hắn rõ ràng không phải thế giới tận thế.

Trong vô vàn thế giới rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì lại có thể xuất hiện tình huống lớn như vậy.

Đáng tiếc Thích Bạch Trà không phải Chủ Thần, không thể quan sát từng thế giới, không thể biết được dị trạng của các thế giới khác.

Mới chỉ bị ảnh hưởng thôi thế giới 999 cũng đã vỡ nát, nếu như thực sự xảy ra chuyện chỉ sợ là trực tiếp bị hủy diệt...

Không chỉ thế giới 999 bị ảnh hưởng, mà toàn bộ thế giới 108, thế giới 493, thế giới 520 đều sẽ xuất hiện dị thường. Thế giới nơi Vân Thiển Tịch tu tiên và thế giới tinh tế của An Tĩnh cũng có lỗ hổng, còn có lần mưa đỏ này hẳn cũng là do thế giới tận thế nào đó xảy ra sai lầm mới kết nối tới nơi đây.

Có vấn đề không phải thế giới 999 mà toàn bộ thế giới đều đang xảy ra vấn đề.

Nhưng chỉ có Chủ thần đại nhân mới có thể đưa ra đáp án lại không có bất luận thông báo gì trên diễn đàn Vạn thần thông cáo.

... Có thể là Chủ Thần đại nhân cảm thấy vấn đề không lớn đi.

“Chia nhau hành động.” Thích Bạch Trà sắp xếp nhiệm vụ: “Anh đi tìm lỗ hổng thời không, sửa chữa lại nó để tránh mưa đỏ xâm lấn lần thứ hai. Em đến bệnh viện nhìn xem... Tiện thể tìm nhân viên cấp cao của nhân loại bảo hắn hạ lệnh phong tỏa thành phố. Lát nữa gặp lại sau, nếu có việc thì liên hệ trên Thần thoại cho em.”

Hắn trực tiếp đơn giản lại thô bạo làm tê liệt giao thông của toàn bộ thành phố còn hạ kết giới, trước mắt trình độ gây ra khủng hoảng chỉ sợ còn lớn hơn cả tang thi.

Để người có quyền trong nhân loại lên tiếng, ít nhất có thể trấn an lòng dân, cũng coi như có một lời giải thích.

Đương nhiên vô cớ phong tỏa vẫn sẽ khiến lòng dân hoảng loạn, tuy nhiên cái này không nằm trong phạm vi suy xét của Thích Bạch Trà. Mọi việc khó vẹn đôi đường, hắn chỉ phụ trách giữ gìn an ổn thế giới không phụ trách chăm sóc sức khỏe tâm lý nhân loại.

Lúc này thế giới cực không ổn định, hắn còn ốc còn không mang nổi mình ốc.

Chỉ có thể chờ sau khi chuyện kết thúc xóa bỏ ký ức của họ.

Kỳ Dạ không hề có dị nghị với việc này: “Được.”

Hai người đạt được sự thống nhất, không tiếp tục lãng phí thời gian nữa mà lập tức binh chia hai đường.

Thích Bạch Trà trước tiên đi đến nhà của nhân viên cấp cao.

Người ở thủ đô đều là người có chức quyền, nhà cao cửa rộng. Tìm được một người có tư cách hạ lệnh phong tỏa cũng không khó.

Vào giờ này, chủ nhân căn nhà đã ngủ.

Thích Bạch Trà đang vội liền ấn công tắc đèn trong phòng. Ánh sáng chói mắt khiến người đàn ông trung niên lập tức bừng tỉnh, thấy rõ người thanh niên đột nhiên xuất hiện trong phòng ngủ thì cả kinh, cảnh giác hỏi: “Cậu là ai? Cậu vào bằng cách nào?”

Ông đang ở lầu bảy, được bảo vệ kín mít, người thanh niên này sao có thể xuất hiện trong phòng của ông được?

Thích Bạch Trà đương nhiên sẽ không nói cho ông biết rằng mình trực tiếp bay từ cửa sổ vào.

“Thành phố B xuất hiện bệnh truyền nhiễm nghiêm trọng, trong thời gian ngắn có thể lây lan với diện tích lớn, tôi kiến nghị ông nên phong tỏa thành phố.” Thích Bạch Trà nói một cách trần thuật.

Người đàn ông sửng sốt, cảm thấy khó hiểu cũng có chút buồn cười: “Vị này... Công dân nhiệt tình, nếu cậu vì nhìn thấy cái hot search kia nên mới đến đây thì không cần buồn lo vô cớ. Chỉ là một hai ca bệnh mà thôi, vì vậy mà phong tỏa sẽ khiến người ta chê cười. Cậu có biết phong tỏa thành phố sẽ ảnh hưởng lớn như thế nào đến kinh tế xã hội không?” Ngữ khí của ông không chút để ý, hiển nhiên là coi Thích Bạch Trà thành người trẻ tuổi nhiệt huyết, tin vào lời đồn bất kể hậu quả. Ông ở quan trường nhiều năm như vậy sớm đã thành nhân tinh, không đáng để so đo với đám thanh niên bồng bột đó.

Công dân nhiệt huyết – Thích tiên sinh: “Vậy để tôi đổi một cách nói khác.”

Hai tròng mắt Thích Bạch Trà hơi ngưng lại: “Ta ra lệnh ngươi phải phong tỏa thành phố.”

...

Sử dụng thuật nhiếp hồn thu phục vị lãnh đạo cấp cao xong xuôi, Thích Bạch Trà đi tới bệnh viện khu Đông.

Ngay từ đầu hắn đã không trông cậy vào tài ăn nói để thuyết phục người ta hạ lệnh. Hiện tại phần lớn người dân còn chưa biết đến sự tồn tại của tang thi, nhìn bề ngoài không thấy được hậu quả nghiêm trọng, đầu óc của đối phương có bị chập mới tin vào một người xa lạ nói phải hạ lệnh phong tỏa.

Cho nên vẫn là thần lực sử dụng tiện hơn.

Nếu muốn phong tỏa thành phố quả thực cần phải suy xét đến nhiều vấn đề lớn một cách thận trọng. Con người không thể biết trước tương lai, mỗi giây mỗi phút đều phải cân nhắc kỹ càng, khi ở thời điểm sự việc đã tương đối nghiêm trọng mới cân nhắc đến biện pháp bất đắc dĩ nhất. Nếu không phải đường cùng, sẽ không dễ dàng hạ lệnh phong tỏa thành phố. Nhưng thường thì khi đó, tình thế đã nghiêm trọng đến độ không còn cách cứu vãn.

Thích Bạch Trà là thần, hắn không có nhiều băn khoăn đến vậy, không cần suy xét đến đủ loại nhân tố, cho nên đưa ra lựa chọn trực tiếp nhất. Tới tìm một vị lãnh đạo cấp cao của nhân loại cũng chỉ là một nhánh nhỏ trong quá trình, mặc kệ phê chuẩn hay không phê chuẩn, dù sao hắn cũng đã ra tay phong tỏa thành phố rồi.

Bệnh viện khu Đông.

Muốn tìm được tang thi rất đơn giản. Tang thi không phải sinh vật của thế giới này mà là giống loài ngoại lại. Ngay cả nhân loại ở thế giới này biến thành tang thi cũng đã biến thành sinh vật không thuộc về thế giới này.

Ở phạm vi nhất định, cảm giác của thần minh đối với giống loài của thế giới khác rất mạnh. Trước mắt trận mưa đỏ kia mới qua hai ngày, nhân loại vẫn chưa bị thi hoá ở diện tích lớn. Thích Bạch Trà bước đầu phán đoán ba loại tình huống. Loại thứ nhất là người chỉ cần bị nước mưa xối ướt sẽ biến thành tang thi, chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn. Tình huống tốt một chút là một bộ phận gặp mưa nhưng sau đó vẫn là người bình thường.

Tình huống cuối cùng, đối với nhân loại xem như là chuyện tốt, đối với thần lại chưa chắc.Thích Bạch Trà từng đọc rất nhiều tin đồn thú vị về dị giới ở thư viện. Đó là nội dung công khai trên diễn đàn, các vị thần từ nhiều thế giới đăng tải lên vô số cuốn sách. Trong đó giới thiệu tình trạng của các thế giới trong vô vàn thế giới, cái gì cần có đều có, trong đó tư liệu về mạt thế có rất nhiều.

Có thể nói là một bông hoa một thế giới. Bất kể sự việc gì xảy ra trong thế giới này đều có khả năng sinh ra một thế giới mới. Ví dụ như trong thế giới A có một tác giả viết một quyển sách, trong vô vàn thế giới có khả năng sẽ sinh ra một thế giới B xoay quanh cốt truyện của quyển sách này, vai chính trong sách là người mang đại khí vận của thế giới B. Nhưng nếu trong thế giới B cũng có tác giả viết một quyển sách khác, vậy có lẽ lại sinh ra một thế giới C xoay xung quanh cốt truyện của quyển sách này. Giống như vậy, thế giới A ban đầu nói không chừng cũng là một cuốn sách dưới ngòi bút của một tác giả ở thế giới khác. Thậm chí người mang đại khí vận không chỉ có một vị, khi người mang đại khí vận ở thế giới A chết đi, thế giới A lại sinh ra một người mang đại khí vận mới, cuộc đời của người đó chính là trải nghiệm của nhân vật dưới ngòi bút của tác giả ở thế giới C.

Cái gì là thế giới hiện thực, cái gì là thế giới trong sách? Trong mắt thần minh không hề khác nhau, chẳng qua là một thế giới bình thường mà thôi.

Nếu như coi mỗi thế giới để trở thành một quyển sách mà nói, tiểu thuyết mạt thế từng rất nổi tiếng, đương nhiên thế giới mạt thế vì đó mà nhiều.

Căn cứ vào hiểu biết của Thích Bạch Trà, sự ra đời của mạt thế hoặc là vì có một nhà khoa học điên cuồng nghiên cứu virus phát tán ra bên ngoài, hoặc là trên trời rơi xuống đủ các loại thiên thạch, sao băng, mưa đỏ. Thần minh thế giới tận thế thường ngủ say hoặc là sắp tiêu vong, nhưng sẽ có người mang đại khí vận khởi động vận chuyển của thế giới, dẫn dắt nhân loại đi hướng đi mới, thậm chí có thể sinh ra thần cách trở thành thần minh mới.

... Nói trắng ra, tình huống cuối cùng chính là người thường ở thế giới tận thế sẽ thức tỉnh dị năng, nếu không lấy cái gì mà đấu lại tang thi.

Cho nên khả năng lớn nhất là, mọi người bị mưa đỏ xối ướt, một bộ phận trở thành tang thi, một bộ phận thức tỉnh dị năng, còn có một bộ phận vẫn là người thường. Những biến hóa này đều là mưa đỏ tạo ra cho họ.

Đối với nhân loại ở mạt thế, thức tỉnh dị năng là một loại tiến hóa bình thường giúp họ có thể tồn tại.

Nhưng ở thế giới 999, chuyện xuất hiện dị năng ở nhân loại cũng không phải chuyện tốt. Thế giới này không nên tồn tại tang thi, đương nhiên cũng không nên tồn tại dị năng giả, những thứ không thuộc về sức mạnh của thế giới này sẽ khiến mất cân bằng thế giới.

... Bệnh viện, một người bệnh đã hoàn toàn biến thành tang thi tránh ra khỏi đoạn dây trói khiến một đám bác sĩ hộ sĩ đều bị nó đẩy ngã trên mặt đất.

Sức lực của tang thi vô cùng lớn, ít nhất là lớn hơn nhiều so với nhân loại bình thường. Bác sĩ thấy dáng vẻ này của nó cũng sợ hãi vội vàng xoay người chạy ra khỏi phòng bệnh.

Mới đầu tang thi còn chưa hoạt động nhanh chóng được nhưng một hộ sĩ vì sợ hãi mà té ngã xuống đất. Nó lập tức bắt lấy cô ấn lên vách tường trên hành lang, cúi đầu hung hăng gặm cắn.

“A!!!” Hộ sĩ sợ tới mức thét lên chói tai.

Thích Bạch Trà vừa đến nơi liền nhìn thấy một màn này, lập tức nắm lấy sau cổ áo tang thi ném nó xuống đất.

Tang thi không có thần trí, không biết sợ hãi, còn định giương nanh múa vuốt nhào lên đã bị Thích Bạch Trà một chân đá văng ra ngoài.

Hộ sĩ che cổ, giữa khe hở ngón tay chảy ra đầy máu tươi.

Đồng tử cô hơi tan rã, thân thể có chút xơ cứng, móng tay nhanh chóng dài ra. Thích Bạch Trà liếc mắt một cái liền biết cô đang thi hóa.

Người gặp mưa thi hóa mất 2 đến 3 ngày, bị tang thi cắn lại có thể lập tức lây nhiễm. Tốc độ lây nhiễm này quả thực vô địch.

Thích Bạch Trà bình tĩnh thi pháp ngưng tụ một đoàn ánh sáng trắng nhu hòa lên cổ hộ sĩ. Rất nhanh, vết thương trên cổ đã hoàn toàn khép lại. Hộ sĩ lấy lại tinh thần, sắc mặt trở về dáng vẻ của nhân loại bình thường. Lòng còn sợ hãi vội nói: “Cảm ơn anh, người bệnh kia thật là đáng sợ. Ơ? Cổ tôi sao đã khỏi rồi, rõ ràng tôi nhớ vừa nãy mình bị cắn mà...”

Cơ bản cô không ý thức được mình vừa mới suýt chút nữa biến thành một khối tang thi. Thích Bạch Trà nhìn nhìn tay mình, xoay người thử trị liệu người bệnh là tang thi kia.

Tang thi không hề thay đổi, vẫn giữ dáng vẻ như cũ.

Thích Bạch Trà thấy không có hiệu quả liền mặt vô biểu cảm thu tay.

Tuyết Thần có thuộc tính tinh lọc và trị liệu nhưng hắn chỉ có thể giúp người chưa hoàn toàn thi hóa khôi phục bình thường, người đã hoàn toàn biến thành tang thi hắn không có năng lực chữa lành.

Nhân loại biến thành tang thi là bởi vì mưa đỏ, thành phần màu đỏ trong mưa đến từ dị thế, không giống với hệ thống thần lực của hắn bởi vậy mà không thể bốc thuốc đúng bệnh. Thích Bạch Trà thần sắc lạnh lẽo nhìn khuôn mặt đã hoàn toàn thay đổi của tang thi. Hắn không muốn giết tang thi.

Mặc dù tang thi đã không còn là phải nhân loại, mất đi nhân tính và lý trí. Nhưng bọn họ không nên biến thành tang thi.

Tận thế cũng không phải vận mệnh của thế giới này, biến thành tang thi bị người giết chết cũng không phải vận mệnh của bọn họ. Thế giới tận thế chân chính còn đang đấu tranh với vận mệnh, hắn thân là thần minh của thế giới 999 không thể nhanh chóng tiếp nhận giả thiết của tận thế rồi không kiêng nể gì chém giết tang thi được.

Hắn là thần bảo hộ thế giới này, hắn phải nghĩ biện pháp cứu bọn họ.

Thích Bạch Trà cũng không có biện pháp giải quyết ngay lập tức, chỉ có thể tạm thời thu tang thi vào thần vực.

Thần vực là một thứ tương tự như không gian, có thể chứa vô hạn đồ vận, bình thường thần có thể chớp mắt khiến đồ vật biến mất, thực ra là bỏ vào trong thần vực mà thôi. Hộ sĩ giật mình thấy người bệnh bỗng nhiên biến mất liền hốt hoảng nhìn xung quanh: “Là tôi hoa mắt ư, vừa nãy rõ ràng tôi nhìn thấy chỗ này có...”

“Anh có song hệ dị năng trị liệu và không gian?” Một giọng nữ dò hỏi vang lên.

Thích Bạch Trà nghiêng đầu, một cô gái có ngoại hình xinh đẹp đi ra từ phòng bệnh bên cạnh, nhìn hắn với vẻ tìm tòi nghiên cứu.

Cô gái đánh giá hắn vài lần, bình luận một cách khách quan: “Anh rất mạnh, cũng rất đẹp trai.”

Thích Bạch Trà không tiếng động nhìn lại cô, không nói chuyện.

“Đủ tiêu chuẩn của nam chính.” Cô gái phân tích một cách hợp lý: “Rất có khả năng không phải có dị năng không gian, mà là có được một hệ thống không gian, cái loại có chứa linh tuyền có thể làm ruộng. Tôi hiểu rồi, là nam chính của sảng văn tận thế, hô mưa gọi gió ở mạt thế, mở rộng hậu cung, cưới một hai ba nữ chính, đi lên đỉnh cao nhân sinh...”

Thích Bạch Trà: “...”

Sắc mặt cô gái đột nhiên biến đổi: “Cẩn thận phía sau!”

Đầu ngón tay cô sinh ra một ngọn lửa dường như muốn tấn công.

“Thật ngại quá vị tiểu thư này.” Kỳ Dạ một chân đá văng tang thi không biết từ chỗ nào ra định đánh lén Thích Bạch Trà, ôm vai hắn lười nhác nói: “Em ấy là nam chính đam mỹ văn.”

Kỳ Dạ dừng một chút, cố ý nhấn mạnh: “1v1, HE, CP với tôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play