4/7/2027, tại thành phố B thuộc Trung Quốc đổ một trận mưa màu đỏ, ảnh chụp lan tràn trên mạng khiến người người khiếp sợ.
Bầu trời đổ mưa đỏ tựa như mặt trời mọc hướng Tây, căn bản là không có khả năng.
Trên mạng sôi nổi bình luận.
⸺ Chẳng phải người ta hay nói câu “Trừ khi trời đổ mưa đỏ nếu không thì...” sao, sau đó ông trời hiển linh, thật sự đổ xuống một tràng mưa đỏ?
⸺ Có thể đừng mê tín hay không, chúng ta phải tin tưởng khoa học được chứ?
⸺ Mọi người có nhớ năm ngoái Z thành bỗng nhiên tháng 6 tuyết rơi không, lúc đó còn lên cả hot search. Nơi đó bốn mùa bình thường, chưa bao giờ có chuyện tháng sáu trời đổ tuyết, lúc đó tôi đã cảm thấy kỳ quái. Năm nay lại càng khác thường, nói không chừng đúng là thiên nhiên đang cảnh cáo nhân loại, nói cho chúng ta biết tận thế sắp tới, tháng sáu tuyết rơi cùng với trời đổ mưa máu đều là dấu hiệu. Người ở thành phố B cẩn thận đó, nói không chừng mưa rơi xuống người sẽ chết.
Một cái ID tên là “Trình độ khoa học cấp đế Vương” phản bác lại một bình luận trên mạng: Khủng hoảng bịa đặt đều phải đến cục cảnh sát báo án sao? Việc này lớn bao nhiêu mà đã kết luận là mạt thế, đọc tiểu thuyết mạt thế với phim tang thi nhiều quá hay sao? Việc này cũng không phải chưa từng có tiền lệ, có một năm Ấn độ cũng đổ một trận mưa đỏ, lúc ấy không ít nhà khoa học và nhà nghiên cứu đi điều tra đưa ra mấy phỏng đoán hợp lý. Một là gió mạnh thổi đất đỏ từ Ấn độ đến khiến cho nước mưa biến thành màu đỏ. Hai là màu đỏ lắng đọng lại tương tự như vi sinh vật nghi ngờ đó là vi sinh vật đến từ hành tinh bên ngoài. Ba là thành phần có các đặc điểm của giai đoạn đầu của sự sống ngoài Trái đất, có thể là sao chổi hoặc mưa sao băng. Chỉ cần tra baidu một chút là biết, cái nào cũng dựa trên cơ sở khoa học hơn ngày tận thế? Không cần phải làm ầm ĩ lên.
⸺ Mở rộng tầm mắt.
⸺ Nghe như vậy cũng cảm thấy không quá thần kỳ nữa.
⸺ Người thành phố B xuất hiện bác bỏ tin đồn, thật ra không mơ hồ như mọi người truyền trên mạng, gì mà điềm xấu xối mưa sẽ chết, tôi xem mà phì cười. Ngoại trừ màu đỏ thì chỉ giống như mưa bình thường mà thôi. Tôi còn ra ngoài dầm mưa một lát, không khác gì mưa bình thường cả, nói đến giống nhau thì đúng là dầm mưa lâu khiến tôi bị cảm, tối về bị sốt nhẹ một đêm bây giờ đã tốt rồi.
⸺ Người anh em này thật thú vị,ngày mưa còn cố ý ra ngoài dầm mưa.
⸺ Haizz, tháng 7 ngày nóng, lần đầu tiên thấy mưa đỏ cũng tò mò chứ sao, ở chỗ này của chúng tôi có không ít người chạy ra dầm mưa đâu.
...
Ngay sau đó, các chuyên gia cũng lên tiếng, nguyên nhân tương tự như của ID kia nhưng dù sao khoa học cũng có thể giải thích được. Công chúng nghe qua như lọt vào sương mù nhưng chuyên gia đã nói thì mọi người chỉ cần tin là được.
Chuyện này hot trên mạng được một thời gian liền giảm nhiệt.
-
Thích Bạch Trà lăn chuột xem từng ảnh chụp trận mưa đỏ vừa rồi: “Em cảm thấy trận mưa đỏ này không đơn giản như vậy.”
Bọn họ là thần, bản thân chính là tồn tại ngược lại với chủ nghĩa duy vật, sẽ không bị giới hạn bởi khoa học, suy đoán về mưa đỏ đương nhiên sẽ suy ra nhiều loại khả năng.
“Là nguyên nhân gì mình đi qua xem thử là biết.” Kỳ Dạ nói.
Một tấm ảnh nhìn không ra cái gì, hai người cần phải tự mình đi qua mới có thể điều tra rõ.
“Chiều nay liền xuất phát đi.” Thích Bạch Trà tựa lưng vào ghế ngồi, dự cảm không lành.
Thành phố B là nơi có người mang đại khí vận, lúc này lại đổ mưa đỏ... Hai việc nhìn qua không liên quan lại có dính dáng đến nhau khiến hắn có chút tâm thần không yên.
Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng chuông di động.
Là trợ lý sinh hoạt gọi tới, Kỳ Dạ nghe máy: “Sắp xếp xong máy bay rồi?”
Trợ lý sinh hoạt khó xử nói: “Phó tổng, đường hàng không chưa được phê duyệt nên máy bay tư nhân không thể cất cánh.”
Kỳ Dạ lời ít ý nhiều: “Nguyên nhân.”
Trước khi máy bay tư nhân cất cánh cần phải thông qua cục quản lý đường hàng không, dù sao cũng liên quan đến giao thông công cộng, vì an toàn nên không thể xằng bậy. Trước đây Kỳ Dạ mang theo Thích Bạch Trà ngồi máy bay du lịch thế giới đều đã thông qua cục quản lý đường hàng không của các quốc gia, Trung Quốc lại càng quen thuộc. Về cơ bản y chỉ cần lên tiếng là sẽ lập tức được sắp xếp, dù sao cũng phải nể mặt mũi Phó tổng.
Nếu thân phận Phó tổng không dùng được, Kỳ Dạ đành phải vận dụng một chút thân phận Tà Thần.
Đây là lần đầu tiên không được duyệt đường hàng không.
Trợ lý sinh hoạt nói: “Tôi gọi điện cho cục quản lý đường hàng không thành phố B nhưng đối phương không nhận điện thoại...”
“Thời gian làm việc không nhận điện thoại?” Kỳ Dạ nhướng mày: “Chẳng lẽ chết rồi sao?”
Trợ lý sinh hoạt: “...”
-
Thành phố B, khu vực phía Đông.
Mặc dù thành phố B chỉ là một thành phố nhưng diện tích còn có chút lớn hơn cả một tỉnh, chia làm năm khu vực Đông Tây Nam Bắc Trung tâm, trận mưa đỏ kia chính là đổ xuống ở khu Đông.
Bắt đầu từ chạng vạng, mưa một đêm đến tận hừng đông mới ngừng.
Đại bộ phận mọi người đương nhiên sẽ nghỉ ngơi vào buổi tối, nhưng có không ít người phải trực đêm hoặc là sống về đêm. Mao Văn Ngô, nhân viên trực điện thoại cục quản lý đường hàng không chính là một trong số đó, đêm đó anh tăng ca, bên ngoài gió lớn tan tầm lúc rạng sáng mặc dù cầm theo ô nhưng lúc về đến nhà vẫn bị mưa xối ướt.
Sau đó liền có chút cảm cúm, đau đầu choáng váng sốt nhẹ, tinh thần không phấn chấn. Tuy nhiên anh cũng không vì chút bệnh vặt mà chậm trễ công việc, hôm sau vẫn cố gắng đi làm.
Cả ngày làm việc đều thất thần.
Đồng nghiệp quan tâm hỏi han: “Lão Mao, trong người không thoải mái hay là đi bệnh viện khám xem? Tôi thấy cậu cả ngày đều buồn bã ỉu xìu.”
Mao Văn Ngô xua xua tay: “Chỉ là chút cảm cúm, đi bệnh viện lại tốn tiền. Tất cả là do trận mưa đỏ hôm nọ.”
“Mưa đỏ quả thực kỳ quái, tôi lớn như vậy rồi lần đầu tiên mới thấy... Lại nói, cậu cũng quá liều mạng làm việc rồi, tăng ca, làm thêm giờ, quá vất vả rồi.” Đồng nghiệp nói: “Cậu ngủ một giấc đi, điện thoại thì để tôi giúp cậu để ý.”
“Trong thành phố có ai là không dốc sức làm việc chứ?” Nhưng Mao Văn Ngô thực sự không thắng nổi mệt mỏi nên không cự tuyệt ý tốt của đồng nghiệp: “Cảm ơn anh nha lão Trương, tôi ngủ ở đây một lát, nửa giờ sau nhớ kêu tôi dậy đó.”
“Được.”
Mao Văn Ngô liền ghé vào bàn yên tâm ngủ, một giấc này ngủ thật sự sâu. Đồng nghiệp thấy anh ngủ ngon cũng không quấy rầy. Mao Văn Ngô là người tốt, giúp anh làm nhiều một chút cũng không sao.
Đồng nghiệp ngồi một buổi trưa, nửa đường bị người ta gọi ra ngoài. Điện thoại trong văn phòng vang lên, Mao Văn Ngô hôn mê bất tỉnh không nhận điện thoại.
Đồng nghiệp nói chuyện với người ngoài về thấy cũng sắp 2 giờ mới đi lên đẩy Mao Văn Ngô dậy: “Lão Mao, dậy dậy, sắp bốn giờ ⸺”
Hắn biến sắc.
Mao Văn Ngô ngẩng mặt lên, khuôn mặt xanh xám, tròng mắt lồi ra lại thêm răng nanh sắc nhọn.
Đồng nghiệp theo bản năng sợ tới mức ngã xuống đất, phản ứng lại mới lồm cồm bò dậy chạy ra ngoài kêu người cứu mạng.
Quái vật kia nhìn thấy người sống vô cùng hưng phấn nhào lên cắn xé.
⸺
“Cục quản lý đường hàng không thành phố B không nhận điện thoại nên không được phê duyệt đường hàng không.” Kỳ Dạ tắt điện thoại nói tình huống cho Thích Bạch Trà: “Để anh đi đặt vé máy bay.”
Kỳ Dạ lấy di động tra vé: “Chuyến bay đêm nay đều đã đầy, chuyến sớm nhất là sáng ngày mai.”
“Ở thành phố B rất nhiều trường đại học, gần đây lại sắp nghỉ hè khẳng định là đường sắt cao tốc và máy bay đều kín người hết chỗ. Đêm nay hẳn là nhóm sinh viên đầu tiên về nhà.” Thích Bạch Trà suy tư một chút: “Chờ ngày mai đi.”
Kỳ Dạ gật đầu tỏ vẻ không dị nghị.
Chỉ là có vài việc một ngày cũng không chờ được.
Đêm khuya, một chủ đề lên hot search.
Một account marketing tung tin nóng, các bệnh viện lớn ở phía đông thành phố B đêm nay nhận vào vài bệnh nhân có bệnh trạng giống nhau. Họ đều có bộ mặt dữ tợn, thần trí không rõ, gặp người liền cắn. Những người bệnh đó có điểm chung là đều bị trận mưa đỏ kia xối qua người, hai ngày này đều có hiện tượng cảm cúm phát sốt.
Blogger này cũng cung cấp một bức ảnh, là hình ảnh người bệnh vô cùng đáng sợ, răng nanh sắc nhọn, ngay cả móng tay cũng dài nhọn chuyển sang màu đen, nói là nhân loại nơi hoang dã cũng không đúng, nhìn càng giống quái vật. Người đó đang bị một nhóm hộ sĩ và y tá mạnh mẽ đè lại, dùng dây trói vào thành giường, một đám người đối phó với anh ta mang biểu cảm rất là vất vả.
Tiêu đề còn rất bắt mắt ⸺#Sau cơn mưa đỏ nghi ngờ thành phố B xuất hiện tang thi#
Tiêu đề chói lọi như vậy liền leo lên hot search thu hút rất nhiều lượt kích chuột. Sự kiện mưa đỏ mới qua được hai ngày, nhiệt độ còn thừa khiến mọi người ôm tâm tư tìm cái lạ click vào, xem xong lại chỉ muốn mắng chửi người.
Bởi vì tất cả đều là phỏng đoán chủ quan của blogger. Tiêu đề của blogger nổi bật như vậy nhưng rốt cuộc có bao nhiêu bệnh nhân, bao nhiêu bệnh viện đều chỉ là lời nói hàm hồ, điểm giống nhau có phải là đều do mắc mưa cảm cúm phát sốt hay không cũng không có chứng cứ. Ảnh chụp từ đầu đến cuối đều là của một người bệnh nhiều góc độ, không có tính xác thực. Hơn nữa blogger còn thêm mắm thêm muối nói có nhân viên y tế bị người bệnh cắn sau đó cũng biến thành dáng vẻ như vậy nhưng cũng không có chứng cứ, vậy càng vô nghĩa.
⸺ Account marketing mau cút, cọ nhiệt độ có ghê tởm hay không.
⸺ Blogger câu được cá rồi, mẹ nhà nó.
⸺ Cái account marketing này có hiểu cái gì gọi là riêng tư không? Người bệnh này hẳn là mắc phải bệnh lạ mới biến thành như vậy đi, đã đủ đáng thương rồi, mi truyền ảnh chụp người ta đi khắp nơi còn không làm mờ mặt, đợi hơn 500 lượt chia sẻ tổng blogger này vào cục cảnh sát đi.
⸺ Account marketing ngu ngốc, ông đây đang ở khu Đông thành phố B đây, nơi này gió êm sóng lặng nếu thật sự có tang thi ông đây lại còn có thể ngồi đây gõ chữ? Sớm đã diễn một màn
⸺ Hello??? Người anh em lầu trên có khỏe không? Đáp lời báo bình an đi đừng mới đánh chữ một nửa đã ngừng, thực dọa người.
⸺ Thông minh, giả chết tại chỗ, tôi cũng sẽ hahaha
...
Khu Đông thành phố B, trong căn hộ một khu chung cư nọ, thanh niên nhắm mắt ghé vào bàn phím, trên cổ có một miệng vết thương thật sâu, trên màn hình là bình luận vừa gửi “sớm đã diễn một màn”
“Chết tại chỗ” còn chưa kịp gõ ra, đã bị hàng xóm biến thành quái vật phá cửa vào bổ nhào lên người. Sau cổ thanh niên đau đớn đầu gục xuống chạm vào nút enter gửi bình luận đi.
-
Thích Bạch Trà dựa vào đầu giường lướt weibo click vào hot search nhìn thấy ảnh chụp liền nhăn mày.
Hắn phóng đại ảnh chụp nhìn kỹ liền lập tức ngồi dậy.
Kỳ Dạ nghiêng đầu: “Sao vậy em?”
“Đi thành phố B.” Thần sắc Thích Bạch Trà nghiêm túc.
Kỳ Dạ: “Không phải bảo ngày mai...”
“Đêm nay liền đi.” Thích Bạch Trà đưa điện thoại cho y: “Thành phố B đã xảy ra chuyện.”
Kỳ Dạ nhìn người bệnh trên ảnh chụp: “Có vấn đề gì sao em?”
“...” Thích Bạch Trà mặt vô biểu cảm nói: “Có phải anh không đọc cẩn thận cuốn «Bách Khoa Toàn Thư Các Thế Giới» hay không?”
Đó là cuốn sách các thần minh bắt buộc phải đọc.
Kỳ Dạ lặng lẽ rời mắt. Y đương nhiên không xem, chỉ là vội vàng lật qua vài tờ có thể nhớ được nước suối sinh mệnh đã là không tồi.
Thích Bạch Trà trần thuật nói: “ «Bách Khoa Toàn Thư Các Thế Giới» trang 1436, ảnh các loại chủng tộc, thứ này gọi là tang thi.”
Tang thi đối với thế giới 999 mà nói chỉ tồn tại trong tiểu thuyết và phim ảnh, thế giới này không tồn tại tang thi, cũng vĩnh viễn không nên xuất hiện tang thi.
Nhưng trong vô vàn thế giới có tồn tại của thế giới mạt thế.
Thế giới 999 sao có thể xuất hiện tang thi?
Thích Bạch Trà nhớ tới trận mưa đỏ quỷ dị kia.
Giờ không phải lúc rối rắm chuyện này.
“Cần phải phong tỏa thành phố B.” Ngữ khí Thích Bạch Trà lạnh lẽo: “Tới kịp chính là tai nạn của thành phố B.”
“Không kịp... Chính là tận thế.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT