Dong binh công hội là tổ chức liên hiệp thế giới, đơn giản vì đại lục này lưu hành chế độ dong binh, ở quốc gia nào cũng có. Trong này có hai lợi ích vô cùng lớn, một là có thể nâng cao tố chất chiến đấu toàn dân, hai là giải quyết được vấn đề thất nghiệp. Chuyện một công đôi việc này tương đối quan trọng với phát triển kinh tế quốc dân.

Thể chế dong binh có hai đơn vị, một là dong binh độc lập, hai là dong binh công đoàn. Chiến sỹ có thể lựa chọn làm dong binh độc hành, hoặc gom năm người trở lên thành đội dong binh.

Nhiệm vụ của dong binh sẽ có ba khen thưởng, một là công điểm, hai là tiền tài, ba là danh dự. Ba loại khen thưởng này Công Hội Dong Binh, quốc gia ủy thác hoặc các công hội tập đoàn hợp pháp cung cấp.

Dong binh và dong binh đoàn được tính theo đẳng cấp. Đẳng cấp khác nhau nhận loại nhiệm vụ khác nhau. Đẳng cấp nhiệm vụ được tính theo tỉ lệ thưởng và độ khó của nhiệm vụ. Dong binh chia làm bảy cấp A, B, C, D, E, F. Còn nhiệm vụ được chia theo mười đẳng cấp SSS, SS, S, A, B, C, D, E, F, G.

Đẳng cấp của dong binh và dong binh đoàn có thể thông qua làm nhiệm vụ để tăng lên. Nhiệm vụ được phát theo đẳng cấp của dong binh. Chẳng hạn dong binh cấp F chỉ có thể nhận nhiệm vụ cấp F và G, cứ theo phép đó mà tính lên. Trừ nhiệm vụ cấp SSS, chín đẳng cấp nhiệm vụ còn lại có thể do công hội, tập đoàn hoặc có nhân ủy thác. Nhiệm vụ cấp SSS là nhiệm vụ chiến tranh quốc gia, chỉ do chính phủ ủy thác, bất kỳ dong binh hoặc dong binh đoàn nào cũng có thể nhận.

Nhiệm vụ chia làm hai loại, là nhiệm vụ cá nhân và nhiệm vụ đoàn đội. Nhiệm vụ bình thường có thể do cá nhân hoặc đoàn đội nhận. Nhiệm vụ đoàn đội chỉ cho phép dong binh đoàn phù hợp điều kiện nhận. Nhiệm vụ đoàn đội có thể yêu cầu nhân số trong đoàn, như năm mươi người trở lên, 100 người trở lên... Nhiệm vụ không hạn chế nhân số thì tất cả dong binh đoàn đều có thể nhận, thậm chí cho phép nhiều dong binh đoàn liên kết cùng làm.

Nhiệm vụ còn được chia làm hai loại trạng thái, có hạn và vô hạn. Nhiệm vụ có hạn sau khi được một dong binh nhận rồi, người khác sẽ không thể nhận lại nữa. Vô hạn nhiệm vụ thì bao nhiêu người nhận cũng được, bên nào xong trước là có thể nhận thưởng trước. Bởi vì nhiệm vụ vô hạn tương đối nguy hiểm, nên thường được thưởng gấp đôi.

Nhiệm vụ còn phân chia khu vực, quốc gia và thế giới. Nhiệm vụ khu vực do công hội địa phương ủy thác, dong binh chỉ có thể nhận và trả ở khu vực đó. Nhiệm vụ quốc gia do công hội quốc gia đưa ra, dong binh trên toàn quốc có thể nhận và trả ở bất cứ khu vực nào trong phạm vi quốc gia. Còn nhiệm vụ thế giới được phát trên toàn đại lục, có thể nhận và trả ở bất kỳ công hội nào.

Muốn ủy thác nhiệm vụ phải nộp cho công hội chịu trách nhiệm ủy thác 10% tiền thưởng làm phí ủy thác, hoặc cũng có thể trực tiếp đưa phần thưởng cho công hội ủy thác. Nhiệm vụ quốc gia thì phí ủy thác dao động từ ba ngàn đến năm ngàn kim tệ, tùy theo diện tích lãnh thổ quốc gia. Nhiệm vụ thế giới thu đến 10 ngàn kim tệ phí ủy thác. Sau khi nhiệm vụ được dong binh tiếp nhận, bên ủy thác không thể tự ý hủy nhiệm vụ.

Dong binh sau khi nhận nhiệm vụ mà thất bại có thể thu được ba đến năm phần trăm phần thưởng, nhưng sẽ bị trừ công điểm bằng với phần thưởng cộng thêm 30%. Chẳng hạn nhiệm vụ thưởng công điểm 100, nếu thất bị dong binh đó sẽ bị trừ 133 điểm, nhiệm vụ vô hạn thất bại không bị trừ điểm. Dong binh có công điểm thấp hơn một trăm sẽ bị mất thân phận dong binh, trong vòng ba năm không thể tiếp thu nhiệm vụ. Nhiệm vụ thất bại sẽ chiếu theo hiệp định của hai bên ủy thác và được ủy thác để bồi thường, bình thường lấy tiền làm tiêu chuẩn.

Nhiệm vụ bảo vệ hàng hóa sẽ theo giá trị hàng hóa để trừ công điểm và để bồi thường. Ở đây là bồi thường cho đồ vật được ủy thác, không phải đồ vật đạt được trong nhiệm vụ.

Icegar rất hiểu chế độ của dong binh, cậu đã du lịch đại lục hơn hai năm. Sinh hoạt phí trong hai năm này đều có được từ Công Hội Dong Binh. Cậu cũng từng nhận rất nhiều nhiệm vụ sửa chữa đồ vật, vì những nhiệm vụ dạng này tương đối đơn giản, nhưng tiền thưởng lại rất nhiều.

Sửa chữa là công việc mang tính kỹ thuật cao, thường chỉ cần bỏ ra mười kim tệ là có thể thuê người tu sửa chuyên nghiệp. Nhưng ủy thác nhiệm vụ sửa chữa ở công hội dong binh khá mạo hiểm, vì nhiệm vụ thất bại dong binh cũng không phải bồi thường. Nếu chẳng may bị một tên không kỹ thuật nhận phải, đồ vật kia bị hỏng trong quá trình sửa chữa cũng không phải chịu trách nhiệm. Nên bình thường chẳng ai dại đi ủy thác nhiệm vụ sửa chữa đồ vật quan trọng ở công hội dong binh.

Icegar đồng ý giúp đỡ bọn họ.

Cornelia có vẻ rất vui, dẫn cậu ra khỏi quán trọ.

Hai người dùng truyền tống trận đến một tiểu khu khác, trong khu vực này có một gò đất, là một sân tu luyện công cộng, ở đó có bệ đá bàn đá, cùng vài công cụ sửa chữa đơn giản. Sân tu luyện công cộng này được xây để người thường có nơi trao đổi học tập, thành trấn nào cũng có, bởi vậy thỉnh thoảng có vài người tổ chức lôi đài ở đây. Vì thường xuyên tụ tập nhiều người để học tập giao lưu, đồ đạc ở đây rất đầy đủ, bao gồm công cụ sửa chữa.

Cornelia phóng mắt nhìn xung quanh sân tập, cuối cùng mới thấy Irene đang tập trung xem một trân đấu. Cornelia đến gần Irene, hỏi.

- Thế nào, Wien vẫn chưa mang bộ giáp đến à?

Irene cau mày.

- Chẳng biết sao cậu ấy lại chậm chạp thế nữa.

- Ầy, đưa lệnh ủy thác cho Cerysette xem một chút đi. Cậu ấy giúp chúng ta sửa đồ liền chia một nửa phí dụng, 7 kim 50 ngân tệ.

Irene đưa giấy ủy thác cho Icegar.

Icegar cẩn thận đọc ủy thác.

Nhiệm vụ cấp E.

Yêu cầu nhiệm vụ: Sửa chữa kỵ sỹ áo giáp cỡ trung không phải do đế quốc Devimon chế tạo.

Phần thưởng: 80 công điểm, 15 kim tệ.

Người nhận nhiệm vụ: Dong binh cấp E Beverly Irene.

Địa điểm trả nhiệm vụ: Công hội dong binh thuộc Ngân Kỵ Khu 3, thành Debiles, đế quốc Devimon.

Số hiệu công hội: My0014

Điều kiện hoàn thành: Độ tổn hại áo giáo 65 - 68%, yêu cầu sửa chữa đến 90% trở lên.

Sửa một cái áo giáp kỵ sỹ tổn hại đến tận 65%, mà thù lao chỉ có 15 kim tệ, cho thấy người ủy thác thực sự keo kiệt. Nếu như sửa chữa ở hàng rèn ít nhất cũng phải bỏ ra trên 100 kim tệ. Chỉ là mấy người Irene không thèm để ý, Icegar thì càng không.

Cornelia nhìn Icegar, cười hỏi.

- Cậu biết tại sao tôi mời cậu giúp không?

Icegar đưa lại ủy thác cho cô, nói.

- Mấy người người nơi khác, chúng ta quen biết.



Hai cô bé ngẩn ra.

Irene nói.

- Ý tứ ngắn gọn, nhưng cậu đoán đúng rồi.

Cornelia nói.

- Tiền công hơi ít một chút, làm phiền cậu rồi.

Chỉ chốc lát sau, Wien ỳ ạch vác một bộ áo giáp lớn đến.

- Wien, cậu làm gì đấy, sao đến muộn thế?

Hiển nhiên, Irene hiện đang rất bực mình.

Wien đặt áo giáp xuống, giơ tay lau đi mồ hôi trên trán nói.

- Đồ ngốc, không có dụng cụ thì sửa kiểu gì?

Irene cười lúng túng, cô chỉ nhớ phải sửa áo giáp để lấy công điểm, quên cả chuẩn bị dụng cụ.

Wien đặt cái túi đeo trên lưng xuống, bên trong là công cụ sửa chữa.

Cornelia cao hứng cầm lấy cây búa.

- Dụng cụ cũng có rồi, chúng ta bắt đầu luôn đi, Cerysette...

Cô nhìn về phía Icegar, còn cậu đang tỉ mỉ quan sát bộ áo giáp được đặt trên sân đá.

Bề mặt bộ áo giáp không có vẻ tổn hại, chỉ là thiếu đi ánh sáng nên có của kim loại.

Ba người bu lại gần, Irene nói.

- Không phải chỉ là vỡ khớp nối, bề mặt bị lõm và bị rỉ sắt thôi sao? Có cần nhìn cẩn thận thế không?

Icegar không nhìn họ, cậu khịt mũi, lại sờ tay lên bề mặt áo giáp, nói.

- Mấy người bị lừa rồi, bộ áo giáp này từng bị ngâm trong axit của trùng Demus. Loại axit này tuy không mạnh, nhưng có thể tồn tại rất lâu. Dù bị bỏ ngoài không khí, một giọt cũng có thể bảo tồn mười năm. Bộ áo giáp này bề ngoài hoàn chỉnh, nhưng chỉ cần sờ tay một cái là biết.

Ba người sờ tay lên áo giáp, bề mặt bộ giáp xù xì thô ráp như một mặt đá thô.

Icegar tiếp tục nói.

- Bề mặt áo giáp đã bị ăn mòn vô số lỗ nhỏ, từ trên xuống dưới đều có, giống như bị người ta cố tình đổ lên ấy. Từ trình độ ăn mòn mà tính, ít nhất đã bị bỏ như vậy mấy năm. Qua thêm thời gian nữa, bộ áo giáp này sẽ thành sắt vụn. Chỉ là cái bộ giáp này hiện tại cũng không thể bảo vệ nỏi chủ nhân, chỉ cần hơi dùng sức...

Nói rồi, cậu đấm bộp một cái lên bộ giáp, bề mặt giáp lập tức lõm vào.

Ba người hết hồn nhìn vết lõm kia, Wien hận đến nghiến răng.

- Đáng ghét, công hội dong binh cũng đi lừa người à?

Icegar lắc đầu.

- Không phải công hội dong binh muốn lừa cậu, có lẽ đến người giám định đồ vật cũng không nhận ra.

- Dám lừa cả thành viên công hội, quá đáng ghét. Bây giờ tôi đi tìm người ủy thác tính sổ.

- Wien, chờ đã.

Cornelia kéo cậu ta lại, nói.

- Tôi chỉ thắc mắc, axit của trùng Demus rất quý, bắt mười con chưa chắc đã tìm được một giọt. Bởi vì đặc thù ăn mòn rất lâu, có thể mài mòn cả công cụ phép thuật, sẽ không ai ngốc đến mức dùng trên một bộ giáp bình thường, sao lại đổ hết lên nhỉ?

Icegar ngẩng đầu nhìn cô gái đang hỏi, lại cúi đầu nói.

- Cô cũng biết loại axit này à? Đúng rồi, Isabel là quý tộc, biết cũng không lạ.

Irene cười toe.



- Cornelia có tiếng là từ điển sống, phòng cô ấy chỉ toàn là sách thôi.

Icegar lạnh nhạt nói.

- Chất liệu kim loại này rất đặc thù. có lẽ là đồ thải của phòng thí nghiệm đế quốc hoặc học viện, bị người ta nhặt được rồi đem đi sửa.

- Cậu nói đây là vật thí nghiệm? - Cornelia suy nghĩ một chút. - Không thể nào, dù thí nghiệm cũng không cần ngâm áo giáp trong axit chứ, quá lãng phí.

Icegar lắc đầu nói.

- Một bộ áo giáp tốt, thì phải có nhiều yêu cầu. Bộ phận đặc thù cần chất liệu đặc thù, phương pháp phối chế khác nhau, cách chế tạo khác nhau. Bởi vì khác vị trí, khác linh kiện, sẽ có tác dụng khác biệt, tôi nghĩ mấy người biết điều đó.

Wien gật đầu.

- Đúng đúng, thân áo giáp có yêu cầu cao về tính bền, cánh tay cần độ cứng. Các khớp nối có yêu cầu cao về độ chống gỉ sét và ăn mòn. Một bộ áo giáp phải tốn nửa tiền vào các phần chốt, bởi vì nếu các bộ phận đó bị gỉ, áo giáp sẽ thành vô dụng.

- Thí nghiệm áo giáp cần bao quát hết những điểm này. Tỉ như khả năng chống chịu dưới nhiều lực tác động, nên họ mới đổ axit lên toàn thân.

Icegar giải thích vô cùng tỉ mỉ.

Irene không ngờ Icegar lại có kiến thức phong phú như vậy.

- Không ngờ cậu biết nhiều như thế, có thể đi làm thám tử được đấy.

Icegar khiếm tốn trả lời.

- Cảm ơn, thực ra chuyện này rất đơn giản. Bởi vì chỉ có phòng thí nghiệm mới đổ axit toàn thân.

- Vậy phải làm sao đây? Bộ giáp này còn sửa được không? - Cornelia cau mày.

Icegar chưa kịp nói gì, phía sau đã có người nhanh miệng chen vào.

- Hà, tiểu thư Isabel, đồ của mấy người còn chưa sửa được sao? Đồ của tôi thì xong rồi, là tự tôi làm.

Người này đứng cách đó không xa, kéo theo một bộ giáp sắt, dương dương tự đăc cười.

Wien cực kỳ khó chịu.

- Hừ, bộ giáp này của bọn ta bị axit ăn mòn, rất khó sửa.

Người đang tự đắc khoe khoang là một chàng trai tóc vàng.

- Chỉ có tên mãng phu như mi đương nhiên không sửa được, có ta thì khác đấy.

Chàng trai tóc vàng nhìn Cornelia và Irene, chờ hai người mở lời nhờ mình giúp đỡ. Kết quả Irene chỉ liếc gã một cái rồi thôi, còn Cornelia còn đang do dự, nhưng có vẻ cũng không muốn nhờ vả gì gã.

Gã tóc vàng lúng túng, nhưng vẫn mặt dày không chịu đi, chỉ cười hề hề hỏi.

- Tiểu thư, có cần giúp một tay không?

Cornelia còn đang do dự, Irene chợt cất lời.

- Không cần, anh đi đi, đừng cản trở chúng tôi.

- Ờ. - Wien kéo tay áo, vung tay dứ nắm đấm lên. - Bodalla, mày muốn ăn đấm phải không?

Bodalla phất tay khinh thường.

- Tao không muốn nói chuyện với mãng phu, tao chỉ nghe Isa... tao chỉ nghe lời Cornelia, tao nghĩ cô ấy nhất định nhờ tao giúp, đúng không?

Câu nói này gã nhắm vào Cornelia.

Cornelia nhìn hai người đồng bạn, thái độ hai người rất kiên quyết, cô đành nói.

- Không cần, cảm ơn ý tốt, chúng tôi đã tìm được người giúp đỡ rồi.

- Chuyện này... Là vậy à...

Gã tóc vàng bất mãn nhìn Icegar một chút, rồi bỏ đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play