Chương 763: Trùng (5)
Nhiệt tình của mẹ Trần Tần Nhất cùng Vân Hoán hoàn toàn ngăn cản không nổi, đành phải ngoan ngoãn ngồi vào bàn chờ ăn.
Đồng dạng còn có Trịnh Như Mộng đứng ngồi không yên.
Trịnh Như Mộng hiện tại vô cùng nôn nóng, nhà đang ở trước mắt, thế nhưng cô ta lại không thể trở về, quả thực là ngứa tâm ngứa phổi.
Khóe miệng Tần Nhất mơ hồ thể hiện sự chế giễu, nhưng trên mặt tỉnh bơ, ưu nhã uống nước trái cây.
Đây là loại hoa quả sản phẩm mới, quả hồ điệp, bề ngoài nhìn giống quả đào mật, nhưng hai bên của nó có chút mở ra, giống như là cánh bướm, cho nên gọi là quả hồ điệp.
Ở tận thế, hoa quả rau dưa là quý giá nhất, ngay cả quả hồ điệp cũng là Trần Triệt phí sức lực lớn mới kiếm về được, hơn nữa còn khá nhiều.
Thế nhưng mẹ Trần lại không chút do dự lấy ra cho Tần Nhất ép nước trái cây, có thể thấy được mẹ Trần rất thích Tần Nhất.
Trịnh Như Mộng ở bên cạnh nhìn mà nuốt nước miếng, thế nhưng cô ta biết Tần Nhất lạnh nhạt, cũng không dám đòi cô.
Chủ yếu là cô ta biết dù có đòi ăn Tần Nhất cũng sẽ không cho, vì Tần Nhất là người phụ nữ ích kỷ.
Tốc độ của mẹ Trần rất nhanh, chỉ chốc lát ba bát mì thịt băm thơm ngào ngạt đã được bưng lên.
Trịnh Như Mộng nhìn thấy ăn mắt liền sáng lên, mẹ Trần rốt cuộc thiện tâm, đối Trịnh Như Mộng đối xử như nhau.
Mặc dù bà không thích cô gái này, nhưng nghĩ tới tình huống của Trịnh gia, có chút đồng tình nhìn Trịnh Như Mộng.
Tần Nhất cũng không ngăn cản, ba người bình an vô sự ăn xong bữa cơm.
Trịnh Như Mộng thèm ăn đến hỏng rồi, khí chất thục nữ ngày xưa hoàn toàn không còn, ăn như hổ đói.
Quá lâu rồi cô ta chưa từng được ăn đồ mỹ vị như vậy. Trên thực tế, những cái bánh bích quy Tần Nhất cho cô ta cũng rất trân quý, nhưng để mà so sánh, cô ta liền không vừa lòng.
Tần Nhất cũng mặc kệ cô ta, bên ngoài bây giờ loạn như vậy, bản thân Trịnh Như Mộng cũng không dám tự bỏ đi, đành phải không cam lòng quay lại phòng khách mẹ Trần chuẩn bị cho cô ta nghỉ ngơi.
"Bác gái, bác không cần phải để ý đến cô ta, cô ta tâm rất lớn, bác đối xử với cô ta tốt, chưa chắc cô ta có thể nhìn rõ, nói không chừng trong lòng còn đang oán trách bác không công bằng."
Tần Nhất từ không gian lấy ra đĩa xếp hoa quả đã chuẩn bị xong đưa cho mẹ Trần.