Chương 691: Ước định và phản bội (8)
Hoa Thất không tiếp tục để ý A Sâm, mà quay đầu nói với Tần Nhất: "Tần Nhất, cô còn không nhanh lên."
Tần Nhất không nghĩ tới vì tiến sĩ Lâm, Hoa Thất có thể làm được đến tình trạng này, nhưng bây giờ cũng không phải lúc để cô kinh ngạc, Tần Nhất thật nhanh tiến lên, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai đoạt lấy Vân Hiên.
"Hoa Thất!" A Sâm nổi giận quát một tiếng, cuối cùng hóa thú.
Răng nanh thật dài, toàn thân được lớp lông màu đen bao bọc, đôi con ngươi vốn của nhân loại bỗng nhiên biến thành lục sắc, lóe lên hàn quang.
Tần Nhất lúc này mới phát hiện, thú hình của A Sâm là một con sói.
A Sâm âm trầm nhìn Tần Nhất, không, phải nói là Vân Hiên trên tay Tần Nhất, thoáng dùng sức giãy dụa, dây leo quấn lấy hắn toàn bộ rạn dứt.
"Trả Hiên thiếu gia cho ta." Mắt sói xanh biếc của A Sâm trợn to, hung ác nhìn Tần Nhất.
"Trả anh, không có khả năng. Muốn đánh liền lên." Tần Nhất kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn A Sâm, tà mị cười một tiếng, vô cùng câu nhân.
Thế nhưng ở trong mắt A Sâm lại là xem thường anh ta một cách trần trụi, anh ta gào lên một tiếng, vuốt sói sắc bén bổ nhào về phía Tần Nhất.
Tần Nhất đưa Vân Hiên trong tay cho Quân Mặc Ly, Quân Mặc Ly lãnh đạm vươn tay xách lấy Vân Hiên.
Đúng vậy, chính là xách, tuy mặt Quân Mặc Ly bình thản như nước, thế nhưng Tần Nhất vô cớ lại cảm nhận được sự ghét bỏ trong mắt hắn.
Khóe miệng Tần Nhất khẽ giật một cái, cuối cùng cũng không nói gì, bắt đầu chuyên tâm đối phó A Sâm.
A Sâm chỉ là thủ hạ của tiến sĩ Lâm, thế nhưng Tần Nhất biết, thực lực của A Sâm rất mạnh.
Còn mạnh đến mức độ nào, cô ngược lại chưa thể đoán được.
Đáy mắt Tần Nhất dần có chút hưng phấn, hưng phấn vì gặp được cường giả.
Cô hiện tại bị kẹt ở cấp chín một khoảng thời gian rồi, tuy có chút không cam tâm, nhưng không thể không thừa nhận, cô không phải là đối thủ của tiến sĩ Lâm, cũng không phải là đối thủ của Vân Hoán.
Cô luôn hiếu thắng, mặc dù mặt ngoài không thể hiện gì, nhưng trong lòng rất để tâm. Đương nhiên không phải cô đố kị cấp bậc của Vân Hoán cao hơn mình, mà là oán giận thực lực mình quá thấp.