Chương 690: Ước định và phản bội (7)
Vân Hoán cùng tiến sĩ Lâm đánh nhau, Tần Nhất cũng không định đứng ngoài quan sát, mà trực tiếp công kích về phía A Sâm: "Đưa Vân Hiên đây."
A Sâm cười lạnh, vung tay lên, vô số bán thú nhân vây quanh bọn họ.
"Gϊếŧ bọn chúng." A Sâm đỡ lấy Vân Hiên, phân phó đám bán thú nhân.
Bán thú nhân nghe lệnh lập tức vung tay vung chân bổ nhào về phía nhóm người Tần Nhất, Tần Nhất từ không gian lấy ra đại đao, thanh đao đen tuyền sắc bén lóe lên hàn quang.
Tần Nhất quay đầu nói với mấy người Vương Ổn Ổn: "Mọi người cẩn thận."
Vương Ổn Ổn nhẹ gật đầu: "Tần Nhất, cậu không cần lo lắng cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chiếu cố chính mình."
Tần Nhất nhẹ gật đầu, mục tiêu của cô chỉ có một, Vân Hiên.
Lời của tiến sĩ Lâm có thể tin nhưng cũng không thể tin hoàn toàn, bọn họ vẫn muốn làm theo cách nghĩ của mình hơn.
Đây là kiên trì của cô và Vân Hoán.
Bàn tay trắng nõn của Tần Nhất ngưng tụ dị năng, mảng lớn mưa băng rơi xuống, nháy mắt có không ít bán thú nhân ngã xuống.
Nhưng dù sao bọn chúng cũng là bán thú nhân, vừa ngã xuống lại lập tức đứng lên.
"Đại chiến sao, tôi rất thích." Trong mắt Tần Nhất lóe lên quang mang quỷ dị, lưỡi nhỏ khẽ liếʍ nhẹ cánh môi phấn nộn, điên cuồng hướng bán thú nhân phát ra công kích.
Mấy người Vương Ổn Ổn cũng không cam chịu yếu thế, tuy không lợi hại như Tần Nhất, nhưng vẫn tận lực giúp một tay.
Tần Nhất bên này đang đại sát tứ phương, Vân Hoán bên kia cùng tiến sĩ Lâm cũng đánh đến hừng hực khí thế.
Vân Hoán dùng không gian vây chặn tiến sĩ Lâm, tiến sĩ Lâm có chút nhíu mày, dị năng không gian của Vân Hoán thật đáng ghét, cũng may hắn còn có thôn tính.
Hai người đàn ông, thực lực không phân cao thấp.
"Ngươi đánh không lại ta." Tiến sĩ Lâm nhàn nhã nhướn mày.
"Thật sao, thế nhưng anh cũng đánh không lại tôi." Vân Hoán lạnh lùng nói.
Hai thân ảnh lại nhanh chóng quấn lấy nhau.
Vân Hoán cùng tiến sĩ Lâm không chết không thôi, Tần Nhất lại là phô bày bản lĩnh.
Thi thể bán thú nhân đầy đất, trên quần áo của Tần Nhất cũng dính đầy chất lỏng màu đỏ.