Trúc Thanh Hi giao Lý Miêu cho Tạ Lục Khôn. Nàng ghé sát vào tai hắn.

"Người về cung trước, ta phải thay y phục, dáng vẻ này không ổn."

Người Tạ Lục Khôn lập tức phản ứng, tai trở nên nóng ran. Dáng vẻ nữ nhân của Trúc Thanh Hi, hắn đã nhìn qua, vậy mà lần nào cũng bị nàng làm cho rung động. Trúc Thanh Hi trong bộ y phục này thật thanh thuần, thoát tục, Tạ Lục Khôn ho khan một tiếng, đè nén cảm xúc đáp.

"Mau chóng hồi cung, còn màn kịch hay chờ đệ."

"Được."

Trúc Thanh Hi trở về hình dáng Hi Nhân thị vệ, tiến đến cửa thành. Hai tên lính chặn nàng lại.

"Ngươi là ai?"

Trúc Thanh Hi không nhiều lời, nàng đưa lệnh bài ra trước mặt hai tên lính. Bọn chúng nhận ra chữ được khắc bên trên lập tức dạt ra, nhường đường cho nàng đi vào.

"Người vừa rồi đeo mặt nạ, huynh thấy không?" Một tên lính lên tiếng.

"Đeo mặt nạ, có ngọc bội khắc chữ Khôn." Một tên lính đáp.

"Thị vệ Hi Nhân của Nhị gia." Cả hai đồng thanh.

Hai tên lính canh gác đêm nay đã bị dọa sợ mấy phen. Đầu tiên là thị vệ Trúc Dạ Ưng áp giải Trịnh Quốc Dũng đại nhân, Kim Thiên Dự đại nhân. Sau đó đích thân Nhị gia Tạ Lục Khôn áp giải đám người Mộng Diễm lâu. Người của Nhị gia đại náo khắp hoàng cung, xem ra đã có chuyện lớn xảy ra.

Tại nơi thiết triều, Hoàng Thượng oai nghiêm ngồi trên ngai vàng. Tạ Lục Khôn đứng phía dưới, sau lưng là chuyên gia về các vật phẩm có xuất xứ từ Tây dương. Những người đang quỳ bao gồm Trịnh Quốc Dũng, Kim Thiên Dự, Hậu Bì công công, Hạ Hoàng và Lý Miêu. Tất cả đã đông đủ.

Trúc Dạ Ưng đang chờ sẵn bên ngoài, Trúc Thanh Hi đi lại cạnh hắn.

"Đệ vất vả rồi." Trúc Dạ Ưng vỗ vai nàng.

"Huynh cũng vậy."

Trúc Thanh Hi dòm vào bên trong hỏi nhỏ.

"Tình hình thế nào rồi?"

"Vẫn đang tra hỏi."

Trúc Thanh Hi mệt mỏi ngồi tựa xuống, rõ ràng là nàng đang nghe lén Hoàng Thượng xét xử vậy mà lại bày ra bộ dạng vô cùng quang minh chính đại. Trúc Dạ Ưng lắc đầu, quả thật không quản được nàng.

Bên trong Hoàng Thượng chỉ tay vào hai chiếc đồng hồ, lớn tiếng hỏi.

"Ngươi nói trẫm nghe cái nào là thật cái nào là giả?"

"Bẩm Hoàng Thượng vật ở phủ nội vụ là giả. Thần xin lấy tính mạng ra thề." Vị chuyên gia khẳng định.

"Hậu Bì, ngươi dám qua mặt Trẫm, lén lút tráo đổi các cống phẩm quý giá. Ngươi đã lấy bao nhiêu thứ trong phủ nội vụ rồi?"

"Thần, thần..." Hậu Bì run sợ nói không thành tiếng.

"Người đâu, mang hết lên đây." Tạ Lục Khôn ra lệnh.

Thái giám lập tức mang khoảng mười vật phẩm đưa đến. Tạ Lục Khôn cung kính.

"Phụ hoàng, sau khi rà soát thì những cống phẩm ở đây đều là giả."

Hoàng Thượng tức giận.

"To gan, người còn không khai, ai ra lệnh cho ngươi làm việc này?"

Hậu Bì lắp bắp.

"Trịnh Quốc Dũng đại nhân và Kim Thiên Dự đại nhân đã chủ động tìm đến thần và yêu cầu thần tham gia chuyện này."

"Hoàng Thượng, thần biết sai rồi, xin Hoàng Thượng tha mạng, xin người khai ân."

Hắn khóc lóc thảm thiết.

"Khá hay cho hai ngươi, Trịnh Quốc Dũng, Kim Thiên Dự, bổng lộc triều đình phát cho các ngươi không ít. Các ngươi lại đần độn làm ra chuyện như vậy."

Trịnh Quốc Dũng, Kim Thiên Dự dập đầu van xin.

"Là thần ngu muội, không làm chủ được lòng tham của mình, xin Hoàng Thượng khai ân."

"Hoàng Thượng, tha mạng."

Hoàng Thượng bỏ lơ hai tên gian thần, chỉ thẳng tay vào Hạ Hoàng.

"Hạ Hoàng, cha của ngươi Hạ Quốc Hưng tuy là viên quan nhỏ nhưng hành xử liêm chính, trung thành với triều đình. Ngươi xem, ngươi đã làm ra chuyện tốt gì?"

Hoàng Thượng không để cho Hạ Hoàng mở miệng van xin liền tiếp tục.

"Lý Miêu không an phận mà đi tiếp tay cho gian thần, thuê sát thủ tấn công a ca, tội ngươi đáng tội chết."

Lý Miêu kêu khóc oan ức.

"Hoàng Thượng, bần dân không hề biết đó là những cống phẩm của triều đình. Những tên sát thủ đều là người của Hạ Hoàng công tử đưa đến. Bần dân không biết gì hết, thật sự không biết gì hết."

Hạ Hoàng không để cho người khác hất nước bẩn lên mình lập tức thanh minh.

"Oan cho thần, những tên sát thủ đó đều là người khác an bài, thần chỉ là trung gian thôi."

Tạ Lục Khôn nhíu mày, người khác an bài, trong chuyện này còn người nào nữa.

"Giải một tên sát thủ lên đây." Hoàng Thượng ra lệnh.

Một lúc sau người của *thận hình ti hớt hải bẩm báo.

"Bẩm Hoàng Thượng, bọn sát thủ đã cắn lưỡi tự vẫn hết rồi."

"Cái gì?"

Hoàng Thượng, Tạ Lục Khôn đều không ngờ chuyện như vậy xảy ra. Trúc Thanh Hi đang nghe lén cũng bất ngờ bật dậy. Trúc Dạ Ưng biểu hiện tương tự.

"To gan. Đám người các ngươi ai là người đứng sau bọn sát thủ?"

Hoàng Thượng đập bàn.

"Oan cho thần."

"Không phải thần."

Đám tù nhân thi nhau chối tội. Hoàng Thượng day day trán, chán ghét ra lệnh.

"Lôi hết vào đại lao."

*thận hình ti: phụ trách án kiện và thẩm tra xử lý

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play