Chương 2: Nhân vật có vấn đề

Theo Phạm Nguyên, nội dung của "Thế Giới Mạt Thế" hoàn toàn bình thường. 

Nam chính là công tử thế gia, từng được đào tạo nghiêm ngặt trong quân đội. Khi mạt thế bắt đầu, hắn lãnh đạo một số người đứng lên lập căn cứ lớn nhất miền bắc cho người sống sót. Trong một lần làm nhiệm vụ, nam chính bị bạn bè phản bội. Với một tâm trạng phẫn uất tột cùng, hắn mang theo nhẫn không gian trọng sinh về thời điểm trước mạt thế một tháng. 

Sau khi trọng sinh về, hắn chuẩn bị vật tư đầy đủ. Vì bị phản bội nên tâm tính trưởng thành hơn rất nhiều. Trong thời gian đầu diễn ra mạt thế, hắn dẫn đoàn đội, cứu người sống sót, trả thù kẻ phản bội, tiêu diệt các boss, cuối cùng đi lên đỉnh cao thế giới với nữ chính.

Nữ chính là độc giả sau khi đọc xong "Thế Giới Mạt Thế" xuyên không đến. Cô nàng vừa có dị năng của thân thể gốc, vừa biết trước tình tiết truyện. 

Nam chính và nữ chính gặp nhau trong một lần làm nhiệm vụ. Tính cách mạnh mẽ và hào phóng của nữ chính đã thu hút nam chính. Sau nhiều lần hợp tác ăn ý đánh Boss, tình cảm của cả hai cứ thế thăng tiến.

Cùng diễn với nam nữ chính là một dàn Boss lớn hùng mạnh:

Boss lớn số 1 là kẻ thù của nữ chính, ngay khi nữ chính xuyên không đến thì hắn nhận được Hệ Thống game hỗ trợ.

Boss lớn số 2 là bạn bè phản bội nam chính. Hắn đã có thêm dị năng mới khi giết chết nam chính.

Boss cuối là Vua Tang Thi, một kẻ tâm lý méo mó muốn trả thù nhân loại.

Tất nhiên không thể thiếu sự hợp tác của vô số nhân vật quần chúng cùng bè lũ tang thi, động thực vật biến dị.

...

Đây là một kết cấu truyện đặc sắc, có chỗ nào không bình thường chứ?

Hệ Thống hít sâu một hơi. [Để tôi giải thích cho cậu chỗ không bình thường.]

Phạm Nguyên ngoan ngoãn gật đầu, mang theo tâm thế ham học hỏi, chăm chú nghe.

[Nội dung đã bị bóp méo nên tất cả nhân vật đều có vấn đề.]

[Vấn đề chỗ nào?]

Nhân vật chính nên trọng sinh đã thành công trọng sinh, nên có bàn tay vàng cũng có rồi. Boss là loại nhân vật vừa tài năng vừa độc ác. Toàn toàn phù hợp với một bộ truyện bình thường.

[Cậu chú ý nam chính.]

Nam chính bị bạn bè phản bội, sau đó mang theo bàn tay vàng trọng sinh. Chỗ nào sai chứ? Số phận nhân vật chính phải chông gai, trắc trở một chút mới hấp dẫn.

[Vấn đề ở đây là hắn lại mang tâm trạng phẫn uất tột cùng để trọng sinh.] Hệ Thống thở dài chỉ ra.

Phạm Nguyên đơ người. Bị bạn bè phản bội đương nhiên phải phẫn uất rồi. Càng tin tưởng thì khi bị phản bội càng căm giận. Diễn biến tâm lý của nam chính vô cùng bình thường, sai ở đâu?

[Theo nguyên bản, nam chính tuy rằng tức giận nhưng không đạt đến trạng thái "phẫn uất" cao trào như thế. Bên cạnh tức giận, hắn còn thấy buồn bã và khó hiểu vì sao bạn bè phản bội mình.]

[Hợp lý.] 

Nam chính phải luôn đứng ở hàng chính diện, có một trái tim bao dung "thánh mẫu". Nam chính này vừa bị phản bội mà hệ quả hắc hóa đã xuất hiện, đích thị có vấn đề.

[Tiếp đến, nữ chính.]

Phạm Nguyên gật đầu. Nữ chính xuyên không vào tiểu thuyết, "bàn tay vàng" lớn nhất là biết trước nội dung. Tình tiết này rất phổ biến, chẳng lẽ lại có vấn đề?

Hệ Thống bắt đầu cảm thấy vất vả khi phải giải thích cho người không chuyên như Phạm Nguyên.

[Đúng. Đọc truyện rồi xuyên vào là tình tiết phổ biến. Vấn đề ở đây là nữ chính phải xuyên vào nhân vật "nữ phụ", sau đó dựa vào việc cô nàng biết trước tình tiết để đánh bại "nữ chính" nguyên bản, trở thành nữ chính trong thể loại tiểu thuyết nữ phụ.]

Nhưng mà cô nàng này lại xuyên không luôn vào nữ chính! Lỗi đã xuất hiện.

Phạm Nguyên càng nghe càng toát mồ hôi.

[Vậy các Boss thì sao? Tất cả đều có vấn đề?]

[Đúng vậy. Boss 1 vốn dĩ không có hệ thống game hỗ trợ. Tác giả viết "Thế Giới Mạt Thế" không đặt ra thiết lập này.]

Đúng ha. Nếu Boss mạnh quá thì nhân vật chính sẽ không thể đánh bại được. Ví dụ đơn giản như người A đã được định là Boss, tác giả nhất định phải viết kĩ năng cao cấp phù hợp với A. Giờ đây kĩ năng của A đột nhiên tăng mạnh, nhân vật chính làm sao đánh được loại kĩ năng đã trải qua quá trình thăng hoa này?

 [Boss 2 không thể xuất hiện dị năng mới được.] Hệ Thống hài lòng giải thích tiếp.

Dựa trên những điều đã khai thác, Boss này Phạm Nguyên vừa nhìn đã biết sai ở đâu. 

Vì sao nam chính phải trọng sinh? Chính là để nam chính biết trước bộ mặt của Boss 2 rồi từ từ trả thù. Hiện giờ Boss 2 đột nhiên có thêm dị năng, đó chẳng phải tát thẳng vào mặt nam chính một cái sao? Hơn nữa giết nam chính có thêm dị năng, chuyện này quá hời rồi.

Phân tích một lượt, còn chừa lại duy nhất một mình Boss cuối.

Phạm Nguyên lau mồ hôi: [Nói luôn đi, Boss cuối này bị biến dạng chỗ nào?]

[À, so với hai Boss kia thì Boss này bị lỗi ít nhất.]

Tác giả của "Thế Giới Mạt Thế" đã thiết lập sẵn Boss cuối là Vua Tang Thi, là một kẻ thù ghét nhân loại. Nói thẳng ra, hắn là Boss trùm của truyện. Phạm Nguyên đoán tới đoán lui cũng không ra được hắn bị lỗi chỗ nào.

Hệ Thống đắc ý nói:

[Boss cuối đến giữa truyện, sau khi trải qua nhiều lần chà đạp hắn mới tức giận đi trên con đường thù ghét nhân loại.]

Sau nhiều lần bị chà đạp mới hắc hóa? Boss này cũng thật kiên cường. Tiếc là giờ đây hắn đã hắc hóa quá sớm.

Tóm lại, toàn bộ nhân vật, từ chính diện đến phản diện, đều có vấn đề.

Phạm Nguyên đau đầu! Mấy người làm ơn bình thường một chút được không? Bối cảnh tiểu thuyết mạt thế vốn đã không bình thường rồi, tại sao nhân vật chính các người cũng bất thường theo chứ?

Ớ? Giữa một đám nhân vật trâu bò như vậy, Phạm Nguyên cậu xuyên không vào ai? Sẽ không phải loại nhân vật qua đường đi?

Dường như Hệ Thống chỉ đợi Phạm Nguyên hỏi câu này, nó hớn hở đáp: [Cậu sẽ xuyên không vào Boss ẩn cùng tên với cậu. Nhiệm vụ lớn là thúc đẩy tình tiết, giúp chi tiết chính không bị lệch lạc. Cậu sẽ hoàn thành các nhiệm vụ nhỏ tôi đưa ra, qua đó gián tiếp hoàn thành nhiệm vụ lớn.]

Loại nhiệm vụ gì mà vừa nghe đã thấy nguy hiểm thế này?

Thúc đẩy tình tiết là chuyện đơn giản sao?

Phạm Nguyên chán nản: [Không làm.]

[Ấy, thân chủ nên nghĩ kĩ lại.] Hệ Thống vội khuyên: [Mỗi lần làm nhiệm vụ đều có tính năng hỗ trợ, sau khi nhiệm vụ hoàn thành sẽ nhận được phần thưởng tương ứng.]

Phạm Nguyên im lặng.

[Cậu đừng quên đây là thời đại mạt thế, nếu không không dựa vào Hệ Thống, cậu sẽ không sống nổi qua một ngày. Mà muốn dựa vào Hệ Thống, cậu chỉ có thể làm nhiệm vụ.]

Bức ép người quá đáng! Phạm Nguyên hậm hực nhớ lại cảnh người anh em tang thi kéo chân mình. Quả thực là với sức bản thân bây giờ, cậu không thể tồn tại được trong mạt thế.

[Làm thì làm!]

Phạm Nguyên nghiến răng nghiến lợi đáp. Cậu quay người đi, vô tình thấy ảnh mình trong gương.

Phản chiếu trong gương là một thanh niên trẻ tuổi, ước chừng trên dưới hai mươi. Cậu ta mặc một bộ quần áo đơn giản, tóc tai chỉnh tề, gương mặt trẻ trung ánh lên vẻ tinh ranh hiếu động.

Phạm Nguyên kề sát gương, quan sát "bản thân" thật kĩ một lượt từ trên xuống dưới.

Cơ thể cậu bây giờ tuy không nói là cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn nhưng ít nhất có sức bật và sự dẻo dai. Vừa nhìn là biết thuộc loại thanh niên ưa thích vận động. Có thể nói, nó đối lập hoàn toàn với cơ thể ma bệnh của Phạm Nguyên.

[Uây, Hệ Thống. Vừa rồi chú mày nói tăng gấp đôi thể năng cho tôi, là tăng vào cơ thể này à?]

[Chính xác.] Hệ Thống hiếm khi được dịp khinh bỉ một phen: [Nếu tôi tăng vào cơ thể cũ của cậu, dù cho tăng gấp đôi cũng không bằng được một nửa người bình thường.]

[...] Mẹ nó, nói quá vừa thôi. Ông đây đâu yếu đến mức đó!

[Sắp tới cậu nhớ tập luyện cơ thể để quen với sức khỏe hiện giờ . Như thế mới có thể mới sử dụng tốt được.]

Phạm Nguyên gật đầu. Đó là đương nhiên. Hệ Thống không nhắc cậu cũng biết điều đó.

[Suýt nữa thì quên gửi cậu. Đây là thông tin của chủ nhân cơ thể cậu đang sử dụng.] Hệ Thống xấu hổ nói. May mà nó kịp nhớ, nếu để lát nữa Phạm Nguyên hỏi đến, kiểu gì cậu cũng châm chọc nó vài câu.

Một loạt thông tin hiện ra trước mặt Phạm Nguyên.

Nguyên chủ là một đứa trẻ mồ côi, tính tình cởi mở nên được rất nhiều người yêu quý.

Năm nguyên chủ mười tám tuổi, cậu ta nhận được học bổng của đại học danh tiếng trong nước, bắt đầu rời khỏi Cô Nhi Viện chuyển ra sống độc lập. Trong quá trình học đại học, nguyên chủ quen biết nhóm bạn nam chính. Mối quan hệ dừng ở mức chơi được, không tính là quá thân.

Nguyên chủ gặp nữ chính khi cô nàng đi từ thiện tại Cô Nhi Viện cậu từng sống . Ấn tượng của hai người về nhau khá tốt, có thể xem là bạn bè.

Chính bởi lần gặp gỡ với nữ chính dẫn đến việc khi nam nữ chính gặp nhau, nguyên chủ nói giúp nữ chính vài câu trước mặt nam chính, gián tiếp thúc đẩy tình cảm đôi bên.

Tổng kết lại, nguyên chủ là một nam phụ xứng chức. Một trong những nam phụ hiếm hoi không có tình cảm với nữ chính.

Phạm Nguyên xem xong thông tin, có chút trầm ngâm.

[Thân chủ, cậu có chỗ nào khó hiểu sao?] Hệ Thống thân thiện hỏi.

[Không. Tôi đang nghĩ một người như vậy sao có thể trở thành Boss ẩn được.]

Không phải cậu chê nguyên chủ nhưng so cậu ta với những Boss khác, xét cả về tài năng lẫn gia thế đều chênh nhau một trời một vực. Phũ một chút, cậu ta không xứng làm Boss.

[Cậu ta không phải Boss ẩn. Từ lúc cậu xuyên vào, cậu ta mới chính thức trở thành Boss ẩn. Nói cách khác, Boss ẩn là cậu.]

Phạm Nguyên không phục: [Dù sao cũng là Boss, sao chú mày không chọn cho tôi được một gia thế đặc biệt chút.]

Hệ Thống gửi đến biểu cảm cười khẩy: [Chú ý! Boss ẩn. Cậu là Boss ẩn. Boss ẩn là loại người nào chứ? Không thể để người ta vừa nhìn vào đã đoán được cậu là Boss.]

Boss ẩn là chuyên gia ném đá giấu tay.

Để thành thạo được kĩ năng và trở thành chuyên gia ẩn tàng, Boss ẩn nhất định phải trông bình thường nhất có thể. Nếu được, càng mờ nhạt càng tốt. Thứ nhất, không gây sự chú ý. Thứ hai, có sự chú ý cũng không ai nghi ngờ.

Reng... Reng...

Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Phạm Nguyên. Cậu nhìn chiếc điện thoại trên kệ tủ, khe khẽ thở dài.

Đột nhiên sống cuộc sống của người khác quả thực không dễ dàng.

"A lô."

"Hôm nay CLB Bóng đá tổ chức tiệc chia tay học sinh năm cuối, đừng bảo cậu quên nha Phạm Nguyên."

Giọng nam từ bên kia truyền tới. Có thể nghe được loáng thoáng xung quanh cậu ta là những tiếng cười đùa.

Phạm Nguyên đơ người. Cậu vội vàng nhìn tên hiển thị cuộc gọi, ấp úng đáp lại: "Xin lỗi, tớ bận chút chuyện. Lập tức đến ngay."

"Hê hê, không phải vội. Nhóm của Thẩm Tinh Hạo cũng chưa đến." Đường Duy cười cười.

Thẩm Tinh Hạo? 

[Thân chủ của con ơi, đó là nam chính! Mau, cậu mau đến đó đi. Tiếp xúc với nam chính sẽ mở ra Nhiệm vụ 1.] Giọng Hệ Thống vang lên thúc giục.

Hờ, nhân vật chính lên sàn rồi.

Phạm Nguyên chào Đường Duy rồi vội vàng thay đồ đến địa điểm hẹn sẵn. 

---

Chú giải:

*Bàn tay vàng: Là hành trang tác giả buff cho nhân vật chính để chúng nó hơn hẳn người thường.




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play