Đi ra cùng với Triệu Hằng là một thái giám khác tên Nhiễm Tam Bảo, đương nhiên là không biết Lâm Dao, khi thấy Triệu Hằng hỏi về bánh trôi rượu nếp thì liền ăn ngay nói thật: “Người đưa đồ ăn đến là chủ tử của bọn họ, không ngờ người đó lại là nữ tử, tiểu nhân nghĩ hình như là hạ đường thê của Vương Thượng thư trong lời đồn.”
Triệu Hằng hừ lạnh một tiếng, Nhiễm Tam Bảo lập tức nói: “Lão gia, nếu như người không thích thì tiểu nhân sẽ bỏ nó đi giúp người.” Nhưng Triệu Hằng lại không nói lời nào, điều này khiến cho Triệu Tam Bảo không biết phải làm sao.
Sau đó, Nhiễm Tam Bảo phát hiện ra trong lúc ăn lẩu, Triệu Hằng có nhìn món bánh trôi rượu nếp kia vài lần, trong lòng hắn có suy đoán, cân nhắc nói: “Lão gia, món bánh trôi rượu nếp này trông có vẻ không tệ, người có muốn thử một ít hay không?”
Nhiễm Tam Bảo vừa nói xong thì nín thở chờ Hoàng đế phản ứng, khi thấy hắn gật đầu khẽ đến mức khó mà nhìn ra mới thở phào nhẹ nhõm, múc một bát nhỏ cho Triệu Hằng.
Bánh trôi mềm mại mang theo hương rượu thoang thoảng, chiếc bánh nho nhỏ mà chứa đầy ắp nhân đậu, mùi vị vô cùng ngon, tuy lẩu cũng ngon nhưng ăn nhiều lại dễ bị khát nước, lúc này ăn được một bát bánh trôi rượu nếp mát mẻ thì còn gì bằng. Cho nên, chỉ một lát sau là Triệu Hằng đã ăn hết sạch.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT