Thấm thoắt mấy ngày trôi qua. Mậu Xuân ra ngoài về, nàng cởi tấm áo choàng, phủi sạch lớp tuyết trên áo rồi treo sang bên cạnh, nói với Lâm Dao đang tính toán sổ sách: “Phu nhân, hình như Quận chúa Tương Dương đổ bệnh rồi.”
Để mở tiệm, Lâm Dao đã dốc hết toàn bộ gia sản, vốn dĩ vẫn còn thừa một ít, nhưng do phải chữa bệnh cho Hướng Đông Chí, lần trước ông ấy say khướt nằm vật ra ngủ ở ngoài đường... Dù đã phát hiện ra kịp thời, không có gì đáng ngại nhưng cũng tiêu tốn không ít ngân lượng, mà người xem bệnh cho ông ấy còn là Thái Sâm, hắn nói mấy năm qua sức khỏe của Hướng Đông Chí tổn hại nặng nề, cần phải bồi bổ tĩnh dưỡng, trong đơn thuốc hắn kê có cả nhân sâm núi, giá thành thì khỏi phải nói.
Vậy là số tiền vốn dĩ thừa ra không còn đủ dùng nữa. Nang đang mải suy nghĩ xem có nên đem cầm cố bộ trang sức bằng hồng bảo thạch của mình hay không, nghe thấy câu nói ấy mới ngẩn ra, hỏi: “Sao ngươi biết?”
Mậu Xuân ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Lâm Dao, bưng tách trà nóng lên nhấp một ngụm rồi đáp: “Nô tỳ vừa trông thấy hai thái giám dẫn theo thái y tới. Người cũng biết thái y đó đấy, chính là Thái ngự y.”
Lâm Dao nghe thấy vậy thì dừng lại, nói: “Lát nữa ngươi đi đưa giúp ta một tấm thiệp báo.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT