Nhiễm Tam Bảo kinh ngạc muốn rớt cằm, vậy mà Bệ hạ lại chịu cúi đầu trước, nhưng ngay sau đó hắn nhận ra điều khiến người ta hãi hùng hơn còn ở đằng sau, bởi vì Lâm Dao lại dám nói với Hoàng đế rằng: “Đau chân, đi không nổi.”

Chuyện này chẳng phải rất buồn cười hay sao? Đau chân đi không nổi, vậy mới vừa rồi là bò vào à? Nhưng mà dạo gần đây hắn thường đi cùng với Hoàng đế, nhìn thấy thái độ khác thường như vậy của Hoàng đế thì hắn biết chỉ e là mọi chuyện sẽ không phát triển theo lẽ thường.

Bầu không khí yên tĩnh lại một hồi, trong lòng Nhiễm Tam Bảo sinh ra mấy phần chờ mong, kết quả lại nghe Hoàng đế nói: “Ta đến đỡ nàng.”

Nhiễm Tam Bảo không biết rốt cuộc mình đang chờ mong cái gì nữa, nhưng đây là câu nói cuối cùng mà Nhiễm Tam Bảo nghe được, sau đó lập tức thức thời lui xuống.

Cũng không biết tuyết bắt đầu rơi từ khi nào, chỉ một lát thôi mà tuyết đã phủ một lớp mỏng trên mặt đất, may mà trong phòng có lò than, vô cùng ấm áp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play