Tiểu Hinh bước đi trước, trên môi xuất hiện ý cười.
Chí Dương vui vẻ chạy theo phía sau, hắn kéo cô chơi trò 'Cú rơi vô cực' nhìn chiều cao của nó Chí Dương liền nuốt nước bọt.
Cú rơi vô cực dành cho những người không sợ độ cao và ưa thích cảm giác kích thích, với chiều cao hơn 40 mét, nó sẽ đưa bạn và những người chơi tới tận đỉnh tháp, sau đó thả bẫng cho bạn rơi xuống vạch xuất phát điểm với cảm giác thót tim nhưng rất nhẹ nhàng và an toàn tuyệt đối, một cú rơi không trọng lực không thể tuyệt vời hơn.
Chí Dương sau khi đáp đất vẫn còn cảm giác lâng lâng, anh sờ sờ ngực trái mình rồi thở vào một hơi. Thật may tim chưa nhảy ra ngoài!
"Haha... vui quá, chơi trò khác đi chú."
Sắc mặt tiểu Hinh hồng hào, vừa bước ra đã phấn khích kêu lên. Cô nhìn sắc mặt nhợt nhạt của hắn liền mím môi cười, vỗ vỗ lên lưng hắn an ủi nói:
"Trò sau chú cứ ở dưới dưỡng sức đi."
Chí Dương xua tay lắc đầu, hắn có chết cũng không thể để cô chơi một mình, hắn sẽ liều mạng chơi với cô.
"Không... ổn lắm."
Hắn nhắm mắt rút ra một tấm vé cái tên 'Khủng long trỗi dậy' to chình ình phía trên khiến hắn hoang mang tột độ, cho đến khi nhìn thấy tận mắt liền rùng mình.
Con mẹ nó chứ!
Tại sao có thể phát minh ra mấy cái trò chơi quay cuồng tam quan như vậy, tim hắn ngừng đập mấy giây nhưng nhìn tiểu Hinh phấn khích chờ mong như vậy hắn cũng không nỡ. Gài lại đai an toàn Chí Dương nhắm chặt hai mắt, bên tai đột ngột vang lên tiếng cười khẽ hắn vừa mở mắt thì cái trò chơi này đã bắt đầu.
Bay lên, xoay tròn, nhào lộn trên không trung, rơi tự do với tốc độ 65km/h sẽ mang đến cho bạn cảm giác phấn khích tột độ mà bạn chưa từng được khám phá. Cứ 3s 1 lần, Chí Dương lại được tung lên không trung. Đặc biệt là lúc, góc vung cực đại tới 120° khiến cho hắn “hồn bay khiếp vía”.
Hắn cảm thấy lần này mình coi như xong rồi, Chí Dương cảm thấy mình của hiện tại như chiếc bình Boston Shaker chuyên dùng để pha chế cocktail của một Bartender chuyên nghiệp.
Chân đã đáp đất nhưng hồn hắn lại ở trên cao, phải nhờ có tiểu Hinh dìu hắn mới có thể chống đỡ được cho đến khi ngồi xuống ghế đá.
Mẹ nó, cô nhóc tiểu Hinh đến sắc mặt còn chẳng đổi nữa vậy mà hắn lại xanh xao như bệnh vậy. Chí Dương vừa thở hổn hển vừa hỏi:
"Em... em không mệt sao?"
Tiểu Hinh cười khanh khách, có thể thấy trên khuôn mặt của cô ngoài mồ hôi ra thì chỉ có vui vẻ, phấn khích tột độ không hề có sự xuất hiện của mệt mỏi hay đứ đừ đư như hắn. Ở trong lòng Chí Dương không nhịn được mà thở dài một hơi chán nản, hắn tung hoành ngang dọc cùng sếp, vào biển lửa không biết bao nhiêu lần rồi vậy mà cuối cùng lại bị đánh bại bởi mấy trò quỷ này.
A Dương liếc mắt nhìn cái trò chơi 'Khủng long trỗi dậy' trước mặt hắn liền cảm thấy hoa mắt chóng mặt, đầu óc quay cuồng theo vòng xoay của nó.
Tiếng cười giòn giã của cô vang lên, tiểu Hinh nhìn hắn ỉu xìu mà bật cười, cô đứng lên chạy đi để hắn ngồi đó một mình 5 phút sau quay lại với một chai nước lọc, cô đưa ra cho hắn rồi nói:
"Chúng ta chơi trò nhẹ nhàng hơn nhé?"
Chia nước lọc xuất hiện trước mắt, hắn còn không biết cô đã rời đi lúc nào rồi mua về nữa, là do hắn bị trò chơi kia làm cho mệt đến xỉu lên xỉu xuống rồi, hắn nhìn biểu cảm dịu dàng trên mặt cô bất giác thẹn thùng đỏ mặt.
Lựa chọn tiếp theo bọn họ sẽ thám hiểm 'Nhà ma' A Dương thở phào nhẹ nhõm, thật may mắn trò này không có bay cao hay bị nhào lộn nữa, cũng thật may hắn không sợ ma.
Người chọn nhà ma khá ít, đa số đều là những cặp đôi yêu nhau nắm tay bước vào cẩu độc thân thì làm gì chọn một nơi vừa rùng rợn vừa nhiều cơm chó như này cơ chứ.
Con đường đi vào vòng vèo tối tăm, những âm thanh kẽo kẹt, tiếng thét rợn người, tiếng quỷ sai cùng những hình ảnh ám ảnh ngay cả trong giấc mơ. Hắn lúc này mới có thể thể hiện sự đàn ông trong mình ra, bảo vệ cô trong tay gặp mấy con quỷ nhỏ đáng sợ cũng sẽ chắn ở phía trước hoặc chủ động ôm cô.
Mỗi lần như vậy tiểu Hinh liền chửi thầm một câu 'Đồ cơ hội' nhưng vẫn không ngăn cản hắn rất hưởng thụ sự bảo vệ này của hắn.
Phía trước là đích đến, gần ngay trước mắt phía sau đột ngột vang lên một tiếng hét thất thanh một đôi nam nữ cầm tay nhau chạy trối chết bởi sự đuổi bắt của những con ma đáng sợ được nhân viên công tác hoá thanh, anh bạn trai hét còn dữ dội hơn cả bạn gái mình, sợ đến mất bể bóng.
"Mẹ... mẹ ơi cứu, cứ con khỏi những con quỷ đáng sợ này đi... aaaaa."
"Cứu... cứu... help me help me..."
"Aaaaa..."
Hai bóng người lao tới nhanh như tên lửa, trong chớp mắt Chí Dương chỉ kịp kéo cô vào lòng ôm thật chặt rồi né sang một bên, một cơn gió vụt qua âm thanh la hét kia dần dần biến mất ở phía trước, chỉ còn lại hai con quỷ đứng trước mặt mình, máu me be bét, sắc mặt tái nhợt quần áo rách tả tơi.
Bọn chúng nhìn chầm chầm hắn như đang cố doạ hắn, lại thấy Chí Dương nháy mắt ra hiệu như muốn nói: Đi đi, đừng phá tôi.
Hai con quỷ cười khanh khách không hề kiên kị, nhìn nhau ồ một tiếng, một con quỷ đưa ngón cái về phía hắn gật đầu bài phục: Thanh niên cơ hội, rất biết nắm bắt thời cơ đấy.
Rút thôi anh em!
Hai con quỷ nhỏ ra hiệu với nhau rồi rời đi, bước đến một đoạn liền biến mất tâm không thấy bóng dáng.
Chí Dương ôm chặt không buông, hơi thở hắn phà lên đỉnh đầu cô khiến tóc cô rung chuyển, tiểu Hinh cựa mình muốn thoát ra thì hắn mới nới lỏng tay một chút. Ngẩng đầu nhìn hắn cùng lúc Chí Dương cũng cúi đầu xuống bốn mắt nhìn nhau toé lửa tình, không khí xung quanh như bị đình trệ thời gian lúc này như ngừng trôi, đôi môi đỏ mọng mềm mại ngay trước mắt khiến miệng lưỡi hắn có chút khô khốc, yết hầu trượt lên trượt xuống.
Hắn cúi đầu, khi môi hắn và môi cô tưởng chừng sắp chạm vào nhau mới nói:
"Nhắm mắt lại..."
Âm thanh khàn khàn mê người tiểu Hinh ngoan ngoãn nhắm chặt hai mắt, đôi môi mềm mại cuối cùng cũng được người nọ thưởng thức, một cái hôn nhẹ rồi đến nhấm nháp từ từ, hắn run sự nhưng lại kiềm chế không được muốn nhiều hơn.
Hô hấp của cô bị hắn nuốt trọn, cơ thể mềm nhũn nằm gọn trong lòng hắn nhờ vào sức lực của cánh tay hắn mà chống đỡ tránh cho khỏi ngã, hắn đã hôn cô dần dần chiếm hữu cô một nụ hôn đầy sự vụng về của cả hai nhưng lại chứa đựng tình yêu của đôi trẻ.
Hai cặp mắt sáng rực ở đằng xa không ngừng loé sáng, chính là hai con quỷ ban nãy được hắn đuổi đi bọn chúng đang trốn ở một nơi đầy kín đáo để xem hai người hôn nhau.
"Ai ui, lâu rồi mới thấy một cặp hôn nhau ở nhà ma đấy."
"Bọn họ đúng là ưa kích thích, chúng ta có cần mở đèn nháy cổ vũ không?"
Người còn lại nghe vậy liền gật đầu, bộ đàm bên tay đột ngột vang lên giọng nói của đội trưởng bọn họ:
"Khách của chúng ta đang hôn nhau sao?"
"Nên đem chăn nệm tới để cổ vũ màn tiếp theo, tôi cũng hóng."
Đừng quên LIKE-VOTE-THEO DÕI TRUYỆN nhé. Bình luận có thể giúp bạn tăng điểm Fan, mãi yêu mọi người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT