Liêu Thanh Đình nhìn thoáng thấy bàn tay đang rút về của Trương Manh thì cười khổ, nói: “Sao không thấy rõ được chứ, đương nhiên là thấy rất rõ rồi, tôi cảm thấy rất xấu hổ vì đã thích loại đàn ông như thế, còn nói nữa chắc tôi chẳng còn mặt mũi gì nữa mất.”
Nói đến đây Liêu Thanh Đình ngẩng đầu lên nhìn Trương Manh, buồn bã nói: “Tiểu Manh à, cô cảm thấy có phải tôi bị mù rồi không, loại người như Hàn Học Minh mà tôi lại có thể đem lòng yêu thích nhiều năm như vậy.”
Ban đầu Trương Manh còn giận Liêu Thanh Đình quá ngốc nghếch nhưng bây giờ thấy cô ấy đau lòng như vậy thì lại không nỡ, ôm cô ấy vào lòng, nói: “Biết sai mà sửa là tốt rồi, Liêu Thanh Đình à, cô nên cảm thấy may mắn mới phải vì cô chưa gả cho tên Hàn Học Minh ham giàu đó, nếu không cả đời cô xem như hỏng rồi.”
Liêu Thanh Đình gật đầu, thều thào nói: “Tôi biết rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT