Trương Manh ôm lấy Tiểu Cương, đồng thời cô cười với bà nội Trương: “Bà nội, bà cứ giao Tiểu Cương cho cháu là được, còn bà cứ đi trông bọn Tiểu Đào đi.”

Bà nội Trương gật đầu, tuy nhiên bà ấy vẫn có chút lo lắng nên hỏi: “Một mình cháu chăm sóc cho Tiểu Cương sẽ không sao chứ?”

Trương Manh gật đầu rồi cúi đầu nhìn lướt qua Tiểu Cương đã không còn khóc nữa: “Không sao đâu ạ, bà nhìn xem, không phải cậu bé đã không còn khóc nữa hay sao?”

Bà nội Trương nhìn theo phương hướng cô nói thì mới phát hiện ra Tiểu Cương vừa nãy còn khóc như chết đi sống lại đã nín khóc, nhất thời bà ấy vừa tức vừa buồn cười nói: “Tên nhóc thối này, uổng công bà dắt nó theo lâu như vậy mà không ngờ vẫn không thể sánh được với vị trí của cháu ở trong lòng nó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play