Trương Manh ôm lấy Tiểu Cương, cười với bà nội Trương: "Bà nội, cứ để Tiểu Cương cháu trông cho, bà đi xem đám Tiểu Đào đi."

Bà nội Trương gật đầu, nhưng vẫn có chút không yên tâm: "Một mình cháu chăm Tiểu Cương không sao chứ?"

Trương Manh gật đầu, cúi đầu liếc nhìn Tiểu Cương đã nín khóc: "Không sao, bà xem, bây giờ thằng bé nín rồi còn gì?"

Bà nội Trương nhìn theo cô, lúc này mới nhận ra Tiểu Cương ban nãy còn khóc đến chết đi sống lại giờ đã nín bặt, nhất thời vừa tức vừa buồn cười nói: "Tên nhóc thối này, uổng công bà trông nó bao ngày, không ngờ địa vị của bà trong lòng nó vẫn không qua nổi cháu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play