Nói tóm lại, Hàn Đông Vy cảm thấy tương đối hài lòng đối với căn nhà mới ở tỉnh Phú Thọ này.
Cô rúc vào trong ngực của Trần Gia Bảo, đáy lòng dâng lên một trận vui vẻ
bình yên, cười nói: “Gia Bảo, ở trong điện thoại anh nói muốn thu mua
lại tài sản của nhà họ Hoàng và các gia tộc à?”
Nhắc đến chuyện
nghiêm chỉnh, Lê Thanh Vân lập tức trở nên nghiêm túc, lấy máy tính xách tay đặt lên trên bàn mở ra, tìm kiếm thông tin về tài sản của nhà họ
Hoàng.
Trần Gia Bảo nửa ôm Hàn Đông Vy, trong mắt lóe lên một tia sáng rực rỡ, gật đầu nói: “Không sai, nhà họ Hoàng và mấy gia tộc lớn
đã lựa chọn đối đầu với anh, vậy thì bọn họ phải chuẩn bị thật tốt chấp
nhận cái giá phải trả. Trước mắt anh đã phái người đưa di hài trả lại
cho các gia tộc lớn, cũng cho bọn họ chuyển lời, để những gia tộc kia
biết anh muốn đối phó bọn họ. Quả nhiên giống như anh dự đoán, đã có mấy gia tộc không thể chờ đợi được mà bắt đầu bán tống bán tháo tài sản với giá thấp đi rồi.
Nhân cơ hội này, anh đã cùng Ngụy Phong Lăng
chia nhau lấy ra một khoản tiền lớn, thừa cơ thu mua không ít tài sản.
Nhưng muốn thu mua toàn bộ tài sản của những gia tộc lớn này thì vẫn còn thiếu rất nhiều tiền, cho nên anh cần phải mượn một ít vốn của tỉnh Hòa Bình để giúp anh tiến hành thu mua.
Ngoài ra, anh dự định thành
lập công ty chi nhánh của tập đoàn Gia Vy ở tỉnh Phú Thọ, đợi sau khi
chúng ta nắm được tài sản chất lượng tốt của nhà họ Hoàng và mấy gia tộc lớn vào trong tay của mình, tập đoàn Gia Vy sẽ một bước trở thành chỉ
số Big Mac của tỉnh Phú Thọ, đồng thời có thể cùng tổng bộ của tỉnh Hòa
Bình giúp đỡ lẫn nhau, trở thành đế quốc tài chính thật sự.”
Sau khi nói xong, trong mắt Trần Gia Bảo chợt lộ ra vẻ hào hứng, toát ra sức hấp dẫn quyến rũ chỉ thuộc về đàn ông.
Không sai, khi Trần Gia Bảo phái người đưa Cung Thiên Kinh và di hài trở về
các gia tộc lớn, anh đã đoán trước được, nhất định sẽ có gia tộc nhịn
không được bán tháo giá thấp tài sản để chạy trốn. Trần Gia Bảo liền
nhân cơ hội này, buổi tối ngày hôm qua cùng Ngụy Phong Lăng lặng lẽ thu
mua một phần tài sản trong đó, kiếm lời được rất nhiều tiền.
Nếu
để cho Bùi Thanh Phong và Hoàng Văn Khánh biết được Trần Gia Bảo đưa trả lại di hài không chỉ là để làm mất mặt, càng là để tiến thêm một bước
thu mua tài sản của các gia tộc lớn, nhất định bọn họ sẽ mắng Trần Gia
Bảo một câu “gian thương”.
Hàn Đông Vy và Lê Thanh Vân đều bị dã
tâm hừng hực của Trần Gia Bảo làm cho sợ ngây người rồi. Trần Gia Bảo
muốn hoàn toàn thống trị nhịp điệu của giới kinh doanh tỉnh Phú Thọ đó
nha.
Ngay sau đó, trong ánh mắt hai người phụ nữ hiện lên vẻ rung động, bởi vì người đàn ông có dã tâm mới có thể toát ra sức quyến rũ
hấp dẫn được phụ nữ.
“Gia Bảo, anh muốn thu mua tài sản của mấy
gia tộc lớn này, cá nhân em hoàn toàn ủng hộ. Nhưng mà chỉ riêng một nhà họ Hoàng đã to lớn không gì sánh được, lại thêm các gia tộc khác, lấy
thực lực của tập đoàn Gia Vy chỉ sợ hoàn toàn không đủ khả năng kinh tế
để thu mua, càng huống hồ tập đoàn Gia Vy đang trong giai đoạn cất bước
khởi nghiệp, mới vừa bắt đầu có lợi nhuận, trong thời gian ngắn lấy ra
một khoản tiền lớn, em lo lắng chuỗi tài chính sẽ bị đứt đoạn.” Hàn Đông Vy lo lắng không thôi.
Trần Gia Bảo cười nói: “Điểm này em không cần phải lo lắng, trước kia anh và nhà họ Tần hợp tác ‘Cố Tinh Hoàn’ đã kiếm được một khoản tiền lớn rồi, ngoài ra anh cũng sẽ cùng nhà họ Tần, nhà họ Kiều, nhà họ Lục và các gia tộc khác ở tỉnh Hòa Bình trao đổi
tin tức với nhau. Đối mặt với với một chiếc bánh bao thơm ngon như vậy ở tỉnh Phú Thọ, anh không tin bọn họ sẽ không động lòng.
Đợi bọn
họ đưa tiền vốn tới, chuyện thu mua cụ thể nhà họ Hoàng và tài sản sẽ
giao cho chị Đông Vy đến xử lý. Với bản lĩnh kinh doanh cao siêu của em, anh tin tưởng em có thể xử lý tốt.”
Tần Ly Nguyệt, Kiều Phượng
Hoa và Lục Bảo Ngọc đều là người phụ nữ của anh, để mấy gia tộc này cùng nhau bỏ tiền thu mua, cũng xem như là nước phù sa không chảy ra ruộng
người ngoài.
“Nếu nhà họ Tần, nhà họ Lục bọn họ muốn ra tay, lại
thêm tập đoàn Gia Vy và nhà họ Ngụy, nuốt trọn nhà họ Hoàng và mấy gia
tộc lớn mặc dù có hơi gắng gượng, nhưng cũng không phải là không có khả
năng.” Con ngươi Hàn Đông Vy sáng lên, tiếp đó nằm ở trong lòng Trần Gia Bảo hi hi cười duyên, nói: “Đều nói nhà họ Hoàng là chỉ số Big Mac của
tỉnh Phú Thọ, mấy chục năm tới không có ai dám đối đầu với nhà họ Hoàng. Nhưng theo em thấy, nhà họ Hoàng chỉ là một bé thỏ trắng, mà anh lại là một chú sói lớn, hì hì.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT