Trần Gia Bảo ngồi bên cạnh Lê Thanh Vân, đưa tay nâng cằm trơn bóng trắng tinh của cô ta lên, nhếch mày cười nói: “Đương nhiên là làm chuyện nên làm.”

Nói xong, Trần Gia Bảo trực tiếp ôm lấy eo thon của cô ta, hôn lên đôi môi đỏ mượt mà của cô ta, vẫn dịu dàng và ngọt ngào như trước đây.

Trong lòng Lê Thanh Vân run rẩy, vội liếc mắt nhìn về phía nhà vệ sinh, chỉ thấy cửa nhà vệ sinh đóng chặt, cô ta thầm thở phào nhẹ nhõm, bèn đáp lại nhiệt tình. Đồng thời trong lòng cô ta có cảm giác kích thích của ‘yêu trộm’, cơ thể xinh đẹp trở nên nhạy cảm và mềm mại.

“Ưm… ưm đừng…”

Ngay khi Lê Thanh Vân cảm thấy sắp thở không ra hơi nữa, Trần Gia Bảo mới buông cô ta ra, khẽ liễm vành tai mượt mà của cô ta.

Thân thể mềm mại của Lê Thanh Vân lại run lên, thở hổn hển nhỏ giọng nói: “Anh… Anh cũng đừng tiếp tục trêu chọc tôi nữa, nếu để chủ tịch Hàn phát hiện thì không tốt lắm đâu…”

Trần Gia Bảo hơi nhướn mày cười nói: “Bị chị Đông Vy phát hiện thì phát hiện thôi, cô ấy cũng không phải không biết tôi có phụ nữ khác ngoài cô ấy.”

Tuy nói thì nói như vậy, nhưng Trần Gia Bảo vẫn buông Lê Thanh Vân ra.

“Đồ nhát gan, tôi còn thật sự cho rằng anh không thèm quan tâm nữa chứ.” Lê Thanh Vân cười duyên liếc trắng mắt nhìn Trần Gia Bảo một cái.

Ngay khi Lê Thanh Vân muốn đứng dậy sửa sang lại quần áo, Trần Gia Bảo lại lần nữa kéo cô ta ôm vào trong ngực, đưa tay nắm lấy cằm của cô ta, nói: “Tôi nhớ đã từng nói với cô, đàn ông là sinh vật không chịu đựng được khiêu khích.”



Cùng lúc nói chuyện, một bàn tay khác của Trần Gia Bảo đã từ eo của Lê Thanh Vân chậm rãi lần mò lên bộ ngực no đủ của cô ta.

Lê Thanh Vân bị dọa nhảy dựng rồi, lập tức đè lại bàn tay của Trần Gia Bảo. Đầu tiền nhìn về phía phòng vệ sinh, chỉ thấy Hàn Đông Vy vẫn chưa đi ra, trong lòng hơi bình tĩnh trở lại, giọng điệu van xin nói: “Đừng… Bây giờ thật sự không thích hợp, lần sau… Lần sau tôi thật sự cho anh, có được không hả…”

“Bây giờ cũng có khác gì đâu.” Trần Gia Bảo tự đắc mỉm cười, lại mạnh mẽ hôn lên đôi môi mềm mại của Lê Thanh Vân một phen, mới lần nữa buông cô ta ra.

Lê Thanh Vân hờn dỗi liếc mắt nhìn Trần Gia Bảo một cái, lập tức đứng dậy sửa sang lại quần áo. Sau khi cảm thấy không có gì sơ hở cô ta mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cô ta mới vừa ngồi xuống lần nữa, Hàn Đông Vy liền từ trong phòng vệ sinh đi ra. Sau khi trang điểm thêm chút nữa khuôn mặt của cô càng hiện lên vẻ xinh đẹp tinh tế.

Lê Thanh Vân nhẹ nhàng thở ra, nếu như chậm thêm một chút nữa thôi thì sẽ bị chị Đông Vy phát hiện ra rồi. Trần Gia Bảo có lẽ không thèm để ý, nhưng cô ta chịu không nổi cơn tức giận của chị Đông Vy đâu. Ngộ nhỡ bị chị Đông Vy làm khó dễ, vậy sau này cô ta sẽ không thể ở lại tập đoàn Gia Vy nữa rồi.

Cô ta nào biết rằng, với thính lực mạnh mẽ của Trần Gia Bảo, chỉ cần Hàn Đông Vy thật sự định từ trong phòng vệ sinh ra ngoài, Trần Gia Bảo nhất định sẽ phát hiện ra trước tiên.

Lúc này, Hàn Đông Vy đi tới, ngồi xuống một bên khác của Trần Gia Bảo, thuận tay kéo cánh tay của Trần Gia Bảo, cười nói: “Gia Bảo, anh tán gẫu với Thanh Vân cái gì đấy, sao mặt của Thanh Vân lại đỏ như vậy?”

Lê Thanh Vân cảm thấy trong lòng chột dạ, vội vàng xua tay nói: “Không có gì đâu ạ, chủ tịch Trần chỉ nói đùa mấy câu với em thôi.”

Hàn Đông Vy nghi ngờ một hồi, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều. Lúc này, cô mới chú ý đến xung quanh, đưa mắt nhìn lại chỉ thấy diện tích phòng khách của căn biệt thự này rất lớn, hơn nữa được trang trí theo phong cách cổ xưa. Tuy không giống như biệt thự Biển Xanh ở thành phố Hòa Bình của Trần Gia Bảo, nhưng cũng khá tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play