Mấy ngày gần đây Trần Nhiên bận tối mắt tối mũi, tới mức không có thời gian để tâm đến phim ảnh.

Theo thông tin trên mạng thì bộ phim “30 ngày theo đuổi tình yêu” này được đánh giá rất tệ.

Phía trên còn ghi rất rõ ràng, rating của bộ phim này rất thấp, tầm 6 hay 7 điểm đổ lại gì đấy.

8 điểm tạm gọi là chấp nhận được đi, dưới 8 điểm chắc chắn là phim dở.

Thời gian chiếu phim khá ngắn, từ 8 giờ đến 9 giờ rưỡi.

Thậm chí giờ này đi ăn cơm cũng là chuyện thường tình.

Ở trong nhà hàng, Trần Nhiên rơi vào trạng thái suy nghĩ, cái cảm giác này... nghĩ thế nào cũng giống với đang hẹn hò.

Mặc dù hắn với Trương Phồn Chi là người yêu nhưng chỉ là trên danh nghĩa thôi.

Nên suy nghĩ này vẫn không thể chấp nhận được.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn Trương Phồn Chi, cô đang thản nhiên bấm điện thoại.

Cô có cảm thấy ngại ngùng không?

Trần Nhiên lẩm bẩm trong lòng mấy tiếng rồi quay mặt đi chỗ khác.

Thật ra, Trương Phồn Chi cũng cảm thấy không tự nhiên.

Mặc dù cô là một đại minh tinh nhưng về phương diện tình cảm cô hoàn toàn không biết gì hết, trước giờ chưa từng đi ăn riêng với một người đàn ông nào.

Lại nói hiện tại Trần Nhiên là bạn trai trên danh nghĩa của cô, cái cảm giác này... nghĩ thế nào cũng cảm thấy quái quái.

Đương nhiên cô đối với hắn không có ác cảm gì nhưng cũng không có tình cảm gì đặc biệt.

Ding dong.

Tin nhắn từ Wechat.

Là từ Đào Lâm.

“ Sếp đã hỏi thăm rồi đấy, em nghỉ ngơi lâu như vậy vẫn chưa đủ hay sao?”

Trương Phồn Chi cau mày.

Cô hiện tại cũng được coi là nổi tiếng, đóng không ít các loại quảng cáo khác nhau, bây giờ là lúc công ty ăn nên làm ra, làm sao có thể để yên cho cô nghỉ ngơi được.

“Ban đầu em xin nghỉ một tháng, vẫn còn vài ngày.” Trương Phồn Chi trả lời.

“Không cần biết em còn bao nhiêu ngày, nhiều nhất là ngày mốt, lập tức quay lại công ty ngay.” Đào Lâm lần này có vẻ cương quyết hơn rất nhiều.

“Có chuyện gì?”

Đào Lâm đột nhiên trở nên rất gấp.

“Công ty Thần Hoa muốn mời em tham dự một bữa tiệc tối. Chị đã đồng ý rồi, nhưng Lâm Hàm Vận vẫn luôn hăm he đấy , nếu em không chịu trở về thì cô ta sẽ giành lấy thật đó.”

Trương Phồn Chi nhíu mày, cướp bài hát xem như bỏ qua đi, lần này lại còn trắng trợn như vậy?

“Bây giờ không tiện, tối em sẽ gọi điện cho chị sau.”

Nói xong, Trương Phồn Chi cất điện thoại đi.

Trần Nhiên tinh ý nhận ra tâm trạng của cô đột nhiên xấu đi.

Hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quan tâm hỏi: “Sao thế?”

“Không có gì!” Trương Phồn Chi dường như không muốn nói chuyện, nhưng sau khi nói ba chữ đấy, không biết nghĩ gì lại giải thích: “Chuyện công việc.”

Nghe thấy hai chữ “công việc”, Trần Nhiên chỉ có thể lực bất tòng tâm.

Hắn chỉ là một đạo diễn nhỏ của một đài truyền hình bình thường thôi, hoàn toàn không thể giúp đỡ được gì.



Trương Phồn Chi vốn dĩ đã ít nói, tâm tình không tốt lại càng không muốn nói chuyện.

Bảy giờ rưỡi.

Phim sắp chiếu rồi.

Trần Nhiên cùng Trương Phồn Chi tiến vào rạp.

Những người đến xem phim này đều là những đôi tình nhân yêu nhau.

Từng đôi nam nữ dính lấy nhau như keo dán, chỉ ước không thể trực tiếp hòa lại làm một.

Trần Nhiên với Trương Phồn Chi thì khác hoàn toàn, giữ khoảng cách rất xa.

Các dãy ghế nối tiếp nhau, và dù có ngăn cách như thế nào thì bọn họ cũng phải ngồi chung một chỗ.

Trần Nhiên có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên cơ thể của cô, không nhịn được hít lên mũi.

Phim bắt đầu chiếu.

Trần Nhiên hoàn toàn không hứng thú với bộ phim này, nhưng dù sao cũng đã ngồi trong rạp rồi nên đành phải xem.

Mở đầu bộ phim đã trực tiếp đi vào nội dung, phim kể về một người công nhân viên chức bình thường, vô tình gặp một đại minh tinh đang đi giải sầu, anh yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên và quyết tâm theo đuổi cô.

Nữ chính không có hứng thú với nam chính tuy nhiên vẫn sẵn sàng cho anh ta cơ hội 30 ngày để theo đuổi cô, nếu sau 30 ngày có thể khiến cô động lòng thì cô sẽ đồng ý ở bên cạnh anh ta.

Bộ phim chủ yếu quay quanh giao ước 30 ngày này.

Trần Nhiên chớp chớp mắt, lẽ nào bộ phim này định phát triển theo hướng một bộ phim hài à?

Trần Nhiên quay đầu nhìn lại, cả rạp phim bao phủ một màu đen nhưng thông qua ánh đèn le lói chiếu vào vẫn có thể nhìn thấy một đôi mắt trong veo cũng đang nhìn anh.

“Ơ...”

Trần Nhiên dừng lại một chút, vẻ mặt có chút khó xử rồi quay đi, có cảm giác như đang nhìn trộm ai đó thì bị bắt gặp.

Trương Phồn Chi thật ra có chút không thoải mái, sở dĩ đang xem thì nhớ đến Trần Nhiên, nên vừa quay đầu sang không ngờ đã ánh mắt đã chạm nhau.

Cả hai tiếp tục xem phim.

Mãi đến giữa chừng, Trần Nhiên mới phát hiện ra hắn không theo kịp tiết tấu của bộ phim này.

Phần đầu bộ phim có vẻ khá trung quy trung củ (1), mặc dù kịch bản có hơi cũ lại còn hơi kì quái nhưng dù sao câu chuyện cũng khá đầy đủ ý.

Nhưng mà bây giờ là cái quỷ gì đây.

Đột nhiên xuất hiện nhân vật chị gái của nữ chính , giống như thiểm cẩu (2) bắt đầu theo đuổi nam chính.

Nam chính đối với nữ chính tình cảm sâu đậm, không hề động lòng với cô ta.

Nhưng cuối cùng sau 30 ngày, nữ chính vẫn từ chối nam chính, nói rằng cuộc sống quá nhàm chán nên mới phải tìm một người mua vui cho mình.

Nam chính rất đau lòng vì bị từ chối, chị gái nữ chính nhân cơ hội đó chinh phục nam chính.

Nhưng điều kì diệu đã đến.

Nữ chính vốn dĩ từ chối nam chính, nhưng những ngày sau đó không có nam chính xuất hiện quan tâm theo đuổi mình, bỗng nhiên cảm thấy trống trải, cô đơn mới phát hiện ra bản thân đã yêu nam chính từ lúc nào rồi!

Do đó, nửa sau của bộ phim trở thành cảnh chị em tranh giành chồng.

“Kịch bản này...”

Trần Nhiên cảm thấy.

Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao bộ phim này có rating thấp như vậy.

Nếu cho hắn đánh giá, tuyệt đối là 2 điểm không thể hơn!

Nhiều khán giả bên cạnh cũng đã bỏ về giữa chừng, hầu hết đều không xem nổi nữa.

Trần Nhiên cũng muốn rời đi, nhưng Trương Phồn Chi thực sự xem phim rất thích thú.



Bộ dạng không giống như đang giả vờ, giống như phải xem hết bộ phim một cách nghiêm túc.





Bộ phim như thế này mà cũng có thể xem?

Lẽ nào cùng là minh tinh như nữ chính nên mới cảm thấy đồng cảm?

Trần Nhiên vốn dĩ muốn nói về việc rời khỏi rạp nhưng nhìn bộ dạng cô thích thú như vậy lại đành từ bỏ.

Tình tiết máu chó cuối cùng cũng đến.

Tai nạn xảy ra, nữ chính trong khi rời khỏi concert thì bị fan cuồng liên tục đuổi theo nên bị tai nạn ô tô và phải nhập viện.

Nam chính sau khi nghe được tin dữ vội vàng đến chỗ nữ chính.

Nữ chính cho rằng nam chính cuối cùng cũng đổi ý, tâm trạng đang vui vẻ thì nghe nam chính nói về hôn sự của anh và chị gái của mình.

Bộ phim kết thúc, kết phim là cảnh nữ chính ngồi trên giường bên khóc đến thương tâm vì tiếc nuối.

Còn có một câu độc thoại: Đừng đợi đến lúc bỏ lỡ mới cảm thấy hối hận, xin dành tặng bộ phim này cho những người đang yêu nhau, hy vọng các bạn trân trọng người trước mặt mình.

Khóe môi Trần Nhiên giật giật vài cái.

Thì ra chiếu cả nửa ngày chỉ vì câu nói này thôi à?

Vậy chuyện theo đuổi 30 ngày là để làm gì?

Tới bây giờ thì Trần Nhiên có thể chắc chắn là giám đốc Trương không hề lên mạng đọc đánh giá bộ phim mà trực tiếp đặt ngay 2 vé.

Có thể là nhìn thấy tựa đề “30 ngày theo đuổi tình yêu” thì liền cho rằng đây là phim dành cho những đôi yêu nhau.

Ai ngờ tới bộ phim này lại kì cục tới như vậy chứ.

……

“Bộ phim này vậy mà cũng được công chiếu, thật đúng là kì tích !”

Vừa bước ra khỏi rạp phim, Trần Nhiên cảm thán một câu.

Công ty nào đồng ý phát hành bộ phim này vậy chứ.

Trương Phồn Chi ở bên cạnh nói: “Tôi cảm thấy bộ phim này cũng được.”

Trần Nhiên quay đầu hỏi: “Cô nói thật à?”

Trương Phồn Chi gật đầu: “ Ừ, nữ chính từ đầu đã không phải người tốt, sau này phải để cô ta nhận lấy kết cục này.”

Trần Nhiên hiểu ý của cô, thì ra là diễn biến câu chuyện và kết cục đều đúng với suy nghĩ của cô nên mới xem hứng thú như vậy.

“Nhưng tình tiết của câu chuyện này ly kỳ quá, có rất nhiều điểm sai xót.” Trần Nhiên bĩu môi.

Trương Phồn Chi liếc hắn: “Thực tế còn ly kỳ hơn như thế nhiều.”

Trần Nhiên cười ha ha: “Thực tế tôi chưa từng nghe có người bình thường nào theo đuổi đại minh tinh làm vợ, lại càng chưa thấy cảnh đại minh tinh nào giành chồng với chị gái của mình cả.”

“Đó là do anh chứng kiến quá ít.”

Trương Phồn Chi dứt câu, cũng không muốn giải thích cho Trần Nhiên, tự động mở cửa lên xe.

Trần Nhiên nhếch môi, tôi chứng kiến ít...

Cô biết không, tôi sống 2 kiếp rồi sao, những điều đã chứng kiến còn dài hơn tóc của cô đấy?

(1): Trung quy trung củ, nguyên văn 中规中矩, ám chỉ cách làm việc cứng nhắc, quá coi trọng các quy củ, không hợp thời.

(2): Từ lóng thường được dùng trên mạng xh ở Trung Quốc. Chủ yếu chỉ trong một mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình nhưng vẫn cố chấp theo đuổi, không biết giới hạn, không có lòng tự tôn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play