Lâm Nhị Quân: "Chị, muốn đưa Ngũ Đệ cho người ta sao?"
Theo bọn họ nghĩ, không chỉ Lâm Đại Quân Lâm Nhị Quân, còn có Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân, đều cảm thấy đem cho em trai nhỏ là không sao, em trai không làm được việc gì, nếu đem cho, bên kia có thể cho nó đọc sách, còn có thể cho nó ăn no, cho nó thịt ăn, tốt bao nhiêu.
Lâm Y Y: "Chị phải suy nghĩ một chút, chúng ta nấu chỗ tôm này trước đi."
Lâm Y Y cầm mấy con tôm bỏ vào nồi đất, hai bát trứng hấp trong nồi đã bị lấy ra, sau đó Lâm Y Y lại thả gừng, hành với muối.
Lúc nấu tôm xong, Lâm Y Y gọi bọn họ ăn cơm: "Nhà chúng ta sáu người, ba người một bát trứng hấp, chị, Tam Quân và em trai nhỏ một bát, Đại quân, Đại Quân và Tứ Quân một bát, bên đó Đại Quân chia, bên này chị chia, có ý kiến gì không?"
Tất cả đều lắc đầu.
Lâm Y Y tự lấy nửa bát, còn lại nửa bát, Tam Quân hai phần ba, Lâm Ngũ Đệ một phần ba, bởi vì Lâm Ngũ Đệ nhỏ, ăn không nhiều. Lúc chia, Lâm Y Y nói: "Tam Quân, hôm qua chị bán quá nhiều máu, thân thể còn phải bồi bổ, cho nên chị sẽ ăn nửa bát."
Lâm Tam Quân: "Vâng."
Lớn tuổi ăn nhiều, trong nhà đều như vậy, lúc cha mẹ còn sống, cũng là cha mẹ, anh cả, anh hai và chị ăn nhiều, Lâm Tam Quân không có ý kiến.
Lâm Đại Quân thấy Lâm Y Y chia như vậy, cậu ta cũng học theo. Nhưng Lâm Nhị Quân không đồng ý: "Anh cả, hôm nay em làm việc giống anh, anh không thể chia cho em ít như vậy, anh cho em thêm một thìa." Lâm Đại Quân cũng chia mình nửa bát, Lâm Nhị Quân là hai phần ba còn lại, Lâm Tứ Quân là một phần ba còn lại.
Lâm Đại Quân đương nhiên không đáp ứng: "Anh là anh lớn, em phải nghe lời anh."
Lâm Nhị Quân rất tức giận, mím môi không nói lời nào.
Lâm Y Y mới không quản bọn họ, sau khi phân phát xong canh trưng, cô đem tôm hùm ra: "Tôm hùm mà ngày hôm nay mọi người câu được, Đại Quân và Nhị Quân cõng em đi cực khổ rồi, mỗi đứa ăn 10 con, ngày hôm nay chị tìm được trứng gà rừng, cũng ăn 10 con, Tam Quân Tứ Quân đào giun cũng khổ cực, cũng ăn 10 con, Ngũ Đệ ăn 2 con, Đại Quân, em là chủ nhà, em cảm thấy có vấn đề gì không?"
Lâm Đại Quân: "Chị, em là anh lớn, em muốn ăn nhiều hơn một chút, Tam Quân và Tứ Quân sao lại có thể ăn 10 con?"
Lâm Y Y: "Vậy em hỏi bọn họ một chút xem có đồng ý hay không? Tự mấy đứa thương lượng, chị và Ngũ Đệ ăn trước." Tôm hùm đã bị cắt đầu, mở từ vỏ trên lưng ăn vô cùng thuận tiện. Lâm Y Y vừa cho Ngũ Đệ ăn vừa tự mình ăn, lại ăn nửa chén canh trứng, ăn 10 con tôm hùm, cô cảm thấy rất chắc bụng, cơm tối không cần nấu nữa.
Lâm Đại Quân nghe cô nói như vậy, cũng không hỏi gì với Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân.
Bữa tối không chỉ có cô cảm thấy chắc bụng, đám em trai nhà họ Lâm cũng ăn vô cùng thoải mái, tuy rằng bọn họ không ăn no, thế nhưng về chuyện lương thực, bọn họ cũng không phải không có ý định giữ lại để sau này ăn, cho nên không muốn một lần ăn sạch.
Lâm Đại Quân: "Thịt cũng ăn ngon như vậy, trước đây cũng không biết, nếu sớm biết. . ." Đáng tiếc, trước đây lãng phí hết mấy năm.
Lâm Nhị Quân liếm môi một cái, có chút dư vị.
Lâm Tam Quân trầm mặc nghe bọn họ nói, trong lòng nghĩ, ngày mai không biết có thể ăn mấy con.
Lâm Ngũ Đệ: "Ăn ngon, chị ăn ngon."
Lâm Y Y nặn nặn khuôn mặt cậu: "Ăn ngon ngày mai lại cho em ăn, được không?"
Lâm Ngũ Đệ gật đầu: "Được, chị ăn."
Lâm Y Y xoa bóp khuôn mặt của cậu, lại nói với đám em trai nhà họ Lâm: "Mọi người đổ hết tôm hùm trong ấm đất ra, sau đó dùng nước lạnh ngâm một hồi, lột vỏ tôm, thịt tôm thì chúng ta hong khô, chờ đến khi không có lương thực thì ăn nữa, có điều trước khi làm thì phải rửa sạch tay."
Chuyện như vậy đám em trai nhà họ Lâm vẫn rất tích cực, mọi người sau khi rửa tay sạch thì bóc thịt tôm, nhìn thịt thơm ngát, mọi người lại cảm thấy đói bụng, nhưng bọn họ cũng không ăn. Cho dù bọn họ muốn ăn, Lâm Y Y nhìn chằm chằm như vậy cũng sẽ không để cho bọn họ ăn.
Buổi chiều có tổng cộng 20 cân tôm hùm thì đã ăn đại khái 4 cân, còn khoảng chừng 16 cân, sau khi bóc thịt tôm ra thì cũng chỉ có hai cân. Vỏ của tôm hùm thật sự chiếm rất nhiều trọng lượng.
Lâm Y Y đem hai cân thịt tôm hùm đặt vào bên trong rổ, sau đó treo lên phía trên cây cột, lại nói với đám em trai nói: "Ngày mai chị và anh Tiêu Vũ đi thị trấn, mọi người tiếp tục đi câu tôm hùm, không cần nói cho người khác, nếu không thì nhà chúng ta sẽ không có để ăn nữa."
Đám em trai nhà họ Lâm nói: "Hiểu rồi." Người nào cũng muốn bảo vệ thức ăn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT