Đàn ông tức giận thì tìm bạn bè uống rượu hoặc là chơi game để trút giận.

Phụ nữ tức giận thì có hai cách xử lý, một là ăn ăn ăn, hai là mua mua mua.

Tô Nguyệt muốn giữ dáng đương nhiên là không ăn rồi, nên cô ta quyết định đi mua sắm.

Vào đến trung tâm thương mại, hễ vừa ý cái gì cô ta liền mua không cần thử, cũng chẳng quan tâm có hợp với mình hay không, mà chỉ có mua và mua. Không bao lâu sau trong tay cô ta đã có mười cái túi.

Đúng lúc này cô ta lại đụng phải một người.

Đó là một người phụ nữ trông mới chỉ hơn ba mươi chưa đến bốn mươi tuổi, nhưng Tô Nguyệt đoán bởi vì biết cách bảo dưỡng tốt chứ thực tế thì cũng đã sắp năm mươi rồi.

Ăn mặc tinh tế, cử chỉ nhã nhặn, ánh mắt nhìn người khác lại không chút làm cao.

Ôn hòa, bình đẳng.

Bà ấy chính là mẹ của Yến Nam Qua.

Đồng thời, bà ấy cũng chính là cửa ải bứt phá thứ hai mà cô ta vẫn luôn muốn gặp được sau khi gặp trắc trở ở Yến Nam Qua.

Cô ta nghe nói bố của Yến Nam Qua lúc còn trẻ là một công tử bột ăn chơi trác táng, còn Yến Nam Qua với mẹ anh có thể nói là sống nương tựa lẫn nhau.

Nếu như nói có người có thể đột phá lòng phòng bị của Yến Nam Qua để tiếp cận anh ngoại trừ người đó có sức hút trời sinh thì mẹ anh – bà Thẩm Nhã Nhàn mới là cửa ải duy nhất phải đột phá.

Cho dù người có sức hút tự nhiên, câu dẫn Yến Nam Qua đến thần hồn điên đảo, không lấy người đó thì không cưới nhưng chỉ cần mẹ anh, bà Thẩm Nhã Nhàn không đồng ý thì người phụ nữ kia cũng chẳng thể bước vào cửa lớn nhà họ Yến.

Không thấy lần trước Thẩm Nhã Nhàn tổ chức tiệc rượu xem mắt cho Yến Nam Q, Yến Nam Qua cũng ngoan ngoãn tham dự sao?

Nhưng đều tại con nhỏ ngu ngốc Tô Mật kia, nếu không cô ta đã được ngồi bên cạnh Yến Nam Qua rồi.

Tô Nguyệt cười lạnh một tiếng.

Con nhỏ ngu ngốc Tô Mật cho rằng bò được lên giường của Yến Nam Qua thì coi như mọi sự đã thành, mà không biết rằng cửa ải phía sau còn khó hơn.

Vừa nghĩ đến đây, cô ta không vội ra tay đối phó Tô Mật nữa.

Đối phó Tô Mật không bằng bóc mẽ chuyện Tô Mật câu dẫn Yến Nam Qua với mẹ anh. Cô ta muốn xem thử, đến lúc đó Tô Mật còn có thể giữ nổi quan hệ hợp tác với Yến Nam Qua hay không.

Hừ.

Cô ta biết Thẩm Nhã Nhàn ghét nhất là có người tiếp cận Yến Nam Qua vì mục đích riêng.

Tô Mật không chỉ là có mục đích mà còn đạt được mục đích đó.

Đến lúc đó, Tô Mật, tôi muốn xem cô sẽ có kết quả tốt đẹp gì!



Nghĩ đến đây, cô ta liền nở nụ cười ngạc nhiên mừng rỡ như vô tình nhìn thấy.

“Ui, bà Thẩm, không ngờ lại gặp được bà ở đây.”

Thẩm Nhã Nhàn mới đầu còn chớp mắt kinh ngạc một cái, sau đó thì liền phản ứng lại.

“A, hóa ra là cô Tô. Cô Tô cũng đến đây mua đồ à??”

Tô Nguyệt bĩu môi.

“Tâm tình không tốt nên ra ngoài đi mua sắm cho đổi gió, thật không ngờ lại gặp được bà Thẩm đây, hay là chúng ta cùng đi dạo nhé?”

Thẩm Nhã Nhàn cười nhẹ.

“Được thôi. Bình thường đi mua sắm cũng không có ai đi cùng, bản thân ra ngoài lại phải dẫn theo sau cả một đám người, hai người chúng ta cũng khó có dịp gặp được nhau thế này.”

Tô Nguyệt nhất thời vui vẻ hẳn lên.

Hai người phụ nữ ở cùng một chỗ cũng chỉ hứng thú với hai thứ, một là đồ trang điểm quần áo thời trang, hai là tin đồn.

Tuy hai người Tô Nguyệt và Thẩm Nhã Nhàn không cùng thế hệ nhưng lại có hai điểm chung này.

Lúc bắt đầu hai người cũng chỉ nói đến chuyện quần áo mỹ phẩm nhưng không lâu sau đã lái sang các loại tin đồn khác.

“Đúng vậy, đúng vậy. Nghe nói con gái lớn nhà bọn họ còn đang ầm ĩ đòi ly hôn, ban đầu kết hôn chỉ vì tình yêu, cũng không nghĩ đến người ta vừa đẹp trai lại tài giỏi, chỉ là nhà có hơi nghèo. Còn cô ta thì sao? Cô ta đã thấp còn ưa hư vinh, không biết đã đụng dao kéo lên khuôn mặt đó bao nhiêu lần rồi mà vẫn xấu muốn chết, ngoài tiền ra thì cô ta còn có gì chứ? Nếu không phải người ta muốn dựa hơi cô ta thì chắc gì đã ngủ với cô ta?”

Thẩm Nhã Nhàn mỉm cười, nói: “Cũng không thể nói như vậy. Tôi nghe nói, lúc đầu người con rể đó không biết nhà cô ấy giàu có, sau khi kết hôn mới biết được chuyện này. Tuy cậu con rể này cảm thấy bản thân bị lừa nhưng vẫn đối xử rất tốt với con gái lớn nhà họ Lý. Người này ấy à, dù điều kiện vật chất có tốt hơn nữa cũng không ngăn nổi bản thân cảm thấy chột dạ.”

“Đúng vậy, nghe nói là bởi vì giảm cân mà cách gì cũng dùng đến. Lần này bên nhà trai đề nghị ly hôn cũng là vì giảm cân mà cô ta đi cắt bỏ vài cái xương sườn, bác sĩ cô ta tìm đến lại không đủ trình độ, làm tổn thương đến tử cung khiến cô ta không thể mang thai được nữa.”

Tô Nguyệt nói đến đây cũng thấy hơi khó hiểu.

“Xương sườn cách tử cung cũng khá xa mà? Sao lại có thể ngộ thương được chứ?”

Thẩm Nhã Nhàn hơi trợn mắt.

“Còn có chuyện này sao?”

“Đúng vậy. Nếu không phải là bà đây thì tôi cũng không nói đâu đấy. Còn có Yến Nam Qua, bà không biết chứ…. Ớ…..”

Tô Nguyệt làm ra vẻ xấu hổ che miệng mình lại.

“Thật ngại quá! Đều tại cái miệng này của tôi cứ cao hứng lên là lại quên hết. Chúng ta lại nói đến chuyện con gái lớn nhà họ Lý……”



“Không cần đâu, cô cứ nói đi, Yến Nam Qua làm sao?”

Phải biết rằng lúc Thẩm Nhã Nhàn còn trẻ, người duy nhất bà quan tâm đến chính là bố của Yến Nam Qua, Yến Lâm.

Nhưng ngày một lớn tuổi, suy nghĩ trưởng thành, quan niệm tình cảm cũng ngày càng thành thục hơn khiến Thẩm Nhã Nhàn hiện giờ đã hoàn toàn buông bỏ Yến Lâm không còn thuốc chữa mà chuyển tầm mắt lên đứa con trai Yến Nam Qua của mình.

Trước đây lơ là Yến Nam Qua bao nhiêu, xuất phát từ tâm lý bù đắp, hiện tại bà quan tâm Yến Nam Qua nhiều bấy nhiêu, đến mức hận không thể moi tim gan ra cho Yến Nam Qua thấy.

Biểu hiện cụ thể chính là nhúng tay vào mọi chuyện của anh.

Ví dụ như hôm tiệc rượu rất nhiều cô gái đã mặt đỏ tim đập vì trong lòng mọi người đều hiểu rõ đây chính là dạ tiệc xem mắt.

Đối với những cô gái đó, Thẩm Nhã Nhàn là cửa ải nghiêm mật về mọi mặt.

Bà ấy không chỉ xét đến dung mạo, tài hoa, tính cách, năng lực không thể thiếu mà bà còn xét một vấn đề quan trọng đó gia thế của cô gái đó.

Dù con dâu có chút thiếu sót cũng không sao nhưng có gia thế bù vào giúp đỡ được cho Yến Nam Qua mới là điều quan trọng nhất.

Bà ấy đương nhiên cũng biết Tô Nguyệt.

Đúng ra mà nói thì Thẩm Nhã Nhàn chẳng để nhà Tô Nguyệt vào mắt. Tuy đây chính là một khuyết điểm rất lớn, nhưng bà ấy lại rất coi trọng một điểm ở cô ta.

Bà ấy hiểu rõ con trai mình hơn ai hết, con trai bà cũng không phải dạng vừa.

Không biết có bao nhiêu cô gái đã thất bại thảm hại quay về, nhưng Tô Nguyệt vậy mà lại có thể ngồi cùng bàn với Yến Nam Qua.

Chỉ riêng điểm này thôi cũng đủ để Thẩm Nhã Nhàn đánh giá cao cô ta.

Đương nhiên là khuyết điểm gia thế cũng không thể bỏ qua, Thẩm Nhã Nhàn xưa này chưa từng bỏ qua điểm này, chỉ là Tô thị hiện giờ lận đận bấp bênh, hai thế hệ người nắm quyền liên tiếp xảy ra chuyện, bố Tô Nguyệt sẽ lên cầm quyền đã là chuyện bày ra trước mắt.

Không phải bà coi thường ông ta, nhưng bố Tô Nguyệt tuy là hừng hực dã tâm nhưng năng lực ấy à, cũng chỉ đành lớn tiếng cười mà thôi.

Nếu Yến Nam Qua và Tô Nguyệt thành đôi thì cũng có thể nói là Tô thị sẽ thuộc về Yến Nam Qua.

Còn về Tô Nguyệt sao, bà có lòng tin Yến Nam Qua sẽ dành được Tô thị về tay trước khi kết hôn với Tô Nguyệt, đến lúc đó Yến Nam Qua có lấy Tô Nguyệt không thì cũng đã không còn quan trọng nữa. Thẩm Nhã Nhàn cảm thấy Yến Nam Qua chỉ cần để lại ít phí sinh hoạt cho cô ta thôi thì cũng đã tử tế lắm rồi.

Hiện giờ Tô Nguyệt chủ động lại gần giở trò vặt vãnh, bà căn bản chẳng để ý.

Nếu không phải là bởi những cân nhắc trên thì bà cũng chẳng thèm quan tâm đến một cô gái nông cạn như vậy. Nhưng bà không ngờ tới cô ta lại biết được tin tức gần đây của Yến Nam Qua.

Thời gian gần đây, không biết Yến Nam Qua đến kỳ phản nghịch hay như thế nào mà không chỉ ít liên lạc với bà, ngay đến cả người bà phân công đến bên cạnh anh cũng bị đẩy đi, khiến bà trong chốc lát không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tin tức về con ruột của mình mà thân làm mẹ là bà lại nghe từ miệng người ngoài, Thầm Nhã Nhàn bà không phải không tủi thân.

“Không sao đâu, cô cứ nói tiếp đi. Nam Qua nhà tôi thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play