[ Xung đột giá trị quan giữa rồng chủ nghĩa tư bản và rồng chủ nghĩa xã hội rất nghiêm trọng. ]
Hơn hai mươi năm trước, Leviathan bị nữ tước Eleanor • Lance chém ở vùng biển phương Bắc, chân thân cũng bị phá huỷ.
Chẳng qua Leviathan không hoàn toàn tiêu vong, nó còn sót lại một sợi hồn phách.
Vốn một hồn phách cũng chẳng thể làm nên trò trống gì.
Nhưng vừa khéo long vương sông Kháng Dương Ngao Tục cho rằng Long tộc cũng nên mở mang tầm hiểu biết quốc tế giống con người, vì vậy xuất ngoại khảo sát, vừa vặn đi qua vùng biển phương Bắc đụng phải Leviathan.
Làm Long tộc có thẩm mỹ trời sinh phong phú, không hề bất ngờ khi Ngao Tục nhất kiến chung tình với Leviathan, mang hồn phách của nó về sông Kháng Dương.
Ngao Tục bị sắc đẹp mê mẩn muốn tái tạo thân thể cho Leviathan, nhưng nguyên hình của Leviathan là Cự Long vực sâu, thân thể vô cùng khó đắp nặn.
Không may thay Ngao Tục là thiên tài hiếm thấy, tu vi cực kỳ kinh người.
Ngài ấy tìm được một phương pháp từ trong sách cổ, quyết định dùng vảy của mình làm xương cốt tạo ra thân thể mới cho Leviathan.
Vì một lần này, Ngao Tục gần như đã tiêu hao hết tu vi.
Ngài ấy cũng suýt chút nữa đã thành công.
Suýt chút nữa.
Ác long vực sâu tuy cũng gọi là rồng, nhưng chủng loại của chúng nó tên dragon, thực tế khác hẳn loài rồng phương Đông.
Đương nhiên, họ cũng có rất nhiều điểm giống nhau.
Ví dụ như đều yêu thích tài bảo, hưởng lạc và sắc đẹp.
Nhưng bản tính thì thật sự cách biệt một trời một vực.
Ngao Tục một lòng tái tạo thân thể giúp Leviathan, Leviathan lại nảy sinh dã tâm đối với vùng nước trù phú của Trung Quốc.
Tuy rằng vùng biển phương Bắc bao la rộng lớn, nhưng lại là nơi lạnh lẽo hoang vắng, không nhiều kênh rạch chằng chịt như sông Kháng Dương, thành thị cùng nhân dân đông đúc khắp lưu vực.
Long cung Kháng Dương càng thêm nguy nga lộng lẫy, chất chứa vô số kỳ trân dị bảo.
Làm cho Leviathan khiếp sợ nhất chính là, nghe đâu trong những trân bảo này có rất nhiều thứ nhân gian tự nguyện hiến cho long vương.
Rồng Trung Hoa cùng rồng phương tây có đãi ngộ cực kì khác biệt.
Tuy uy danh của Leviathan ở vùng biển phương Bắc hiển hách, nhưng đều là ác danh, chưa nói quanh năm bị kỵ sĩ diệt rồng truy sát, ngay cả tài bảo cũng phải dựa vào cướp đoạt mà có.
Lúc không đánh thắng còn bị cướp về, quả thực tức chết rồng.
Mà rồng Trung Hoa lại được tôn sùng là thần linh.
Người phàm cung phụng Chân long, dùng tam sinh lục súc, trăm vạn trân bảo thờ cúng long vương, những điều này rõ ràng đều tự nguyện.
"Đãi ngộ của long vương nơi này thật tốt." Trong mắt Leviathan lộ ra mấy phần hâm mộ.
"Có gì để mà ghen tị." Tiết Trầm xem thường.
Nếu không phải ngực Leviathan đã bị cắm một thanh kiếm, cách cái chết không xa, bây giờ cậu đã đạp cho một cước rồi.
"Quyền lợi phải đi đôi với nghĩa vụ, đãi ngộ của Long tộc đều dựa vào một đời công tác khổ cực đổi lấy, loại rồng xấu xí từ vực sâu bò lên như tụi mày gây ra những chuyện gì trong lòng còn chưa rõ sao?"
Rồng Trung Hoa là loài vật trời sinh mang điềm lành, từ khi ra đời đã phúc họa tương y* cùng Nhân tộc.
(*) Phúc họa tương y: Ẩn chứa sau lưng bất kể sự phồn thịnh nào cũng đều là nguy cơ, mà bản thân nguy cơ cũng lại chứa đựng hy vọng giải thoát khỏi khốn cảnh.
Tại thời kỳ viễn cổ, khi khoa học kỹ thuật chưa phát triển như hiện giờ, Long tộc vẫn cẩn trọng hô mưa gọi gió vì nhân gian, quản lý thuỷ lợi, quản thúc Thủy tộc, trợ giúp nông nghiệp nhân gian phát triển.
Rồng vào lúc ấy, đối với người phàm mà nói xác thực không khác gì thần linh.
Có thể hiểu rằng, sự phát triển xã hội ở thời đại nông canh Trung Hoa không thể bỏ qua một phần sức lực Long tộc.
Dưới tình huống như vậy, con người sùng bái đến nỗi thờ phụng, cúng tế Chân long âu cũng là lẽ thường.
Mà Leviathan không nhìn thấy sự dốc sức trăm ngàn năm của Long tộc, nó chỉ biết khi khoa học kỹ thuật phát triển thì nhân loại không còn dựa dẫm vào thần linh, nhưng nhân dân Trung Hoa lại ôm trong ngực nhiệt tình không gì sánh kịp đối với Long tộc.
Long vương sông Kháng Dương Ngao Tục càng có tín đồ đếm không xuể, hàng năm thu được vô số trân bảo thờ phụng.
Lúc đó Leviathan nghĩ, Ngao Tục chỉ kinh doanh bình thường mà những người phàm kia đã tự động bày nhiều đồ cúng như vậy, nếu Ngao Tục cưỡng bức dụ dỗ một chút, trân bảo đám người kia đưa tới còn không phải lấp kín sông Kháng Dương hay sao.
Lớn mật tiến vài bước mở rộng địa bàn, tài phú Trung Hoa khẳng định đều nằm trong tay Long Vương.
Nghe đâu, Long cung của long vương tứ hải còn tráng lệ hơn cả Long cung Kháng Dương...
"Thực ra tao rất yêu thích Ngao Tục, hắn ta đẹp trai, lợi hại, lại có tiền, hơn nữa miệng cũng ngọt ngào nói lời dễ nghe." Ánh mắt Leviathan hoài niệm cùng tiếc nuối, "Nếu hắn ta đồng quan điểm với tao thì tốt rồi."
"Mày cũng xứng bàn luận về tư tưởng sao?" Tiết Trầm nhịn không nổi chửi ngay lập tức, "Thứ ác long chủ nghĩa đế quốc như mày có cái loại tư tưởng khỉ gió gì? Marx Lenin đã sớm vạch trần bộ mặt thật của tụi mày trong cuốn < Bàn luận về tư bản >, còn ở đây đánh rắm?."
Leviathan: "..."
Dư Yên Sơn không ngại học hỏi: "Tôn giá, Marx nói gì vậy ạ?"
"Tôi biết." Tiểu Hồng không hổ là cá lớn lên trong trường đại học, lập tức đáp lời, "Tôi từng nghe sinh viên nói, Marx bảo rằng chỉ cần cho lợi nhuận thích hợp thì cái gì tư bản cũng dám làm. 10% lợi nhuận đủ để nó hoạt động mạnh mẽ khắp nơi; 20% trở lên sẽ vô cùng năng suất... Nếu như bạo động cùng chiến tranh giúp mang đến lợi nhuận, nó cũng sẽ cổ vũ nhiệt tình. Buôn lậu cùng mua bán nô lệ chính là chứng cứ."
"Hóa ra là vậy." Dư Yên Sơn bừng tỉnh, dựng thẳng ngón tay cái, "Vị tiên sinh Marx này thực sự là một người trí tuệ."
Xa Bích Quân lại thuần thục nịnh hót: "Tôn giá không hổ là rồng có bằng cấp chính quy, tiếp thu bộ môn chính trị học rất bài bản."
Thủy tộc khác: "... ..."
Đúng là cậu rồi, yêu quái tích cực tranh đua nội bộ!
Tiết Trầm mắng quả thật không sai.
Tư tưởng của loại ác long vực sâu như Leviathan cũng chẳng khác gì mấy nhà tư bản chủ nghĩa.
Ban đầu gã định khuyên Ngao Tục khống chế toàn bộ thủy lợi cùng thần lực long vương, áp bức người phàm tiến cống càng nhiều tài bảo cho Long cung Kháng Dương càng tốt.
Thậm chí còn không cần thầy dạy cũng ngộ ra được chiêu trò của giai cấp tư bản, muốn khích lệ nhân dân các nơi tích cực tiến cống để nhận được nhiều thủy lợi cùng thần lực hơn.
Không nghĩ cũng biết Ngao Tục sẽ phản đối loại suy nghĩ này.
"Tiên sư, rồng chủ nghĩa xã hội đều bệnh hết rồi." Nói tới đây giọng điệu của Leviathan trở nên kích động, hùng hùng hổ hổ mắng, "Ngao Tục không những không đòi tiền người phàm, ngược lại còn học theo chính phủ đi giúp đỡ người nghèo! Từ thiện bình thường tốt xấu gì cũng trốn được thuế, giúp đỡ người nghèo thì có ích lợi gì?"
Rõ ràng, xung đột giá trị quan giữa rồng chủ nghĩa tư bản và rồng chủ nghĩa xã hội rất nghiêm trọng.
Đối với rồng tư bản mà nói, tiền tài, quyền lực đều quan trọng hơn tình thương.
Ngao Tục tuy rất tốt, nhưng không có vùng nước mênh mông cùng vàng bạc châu báu đủ để mê hoặc trái tim rồng.
Vì vậy, Leviathan quyết định tự mình trở thành long vương, chiếm lĩnh sông Kháng Dương, nếu có điều kiện còn mở rộng địa bàn.
Ví dụ như, nhắm tới vùng biển bốn phương trù phú xa hoa hơn cả sông Kháng Dương kia.
Chuyện về sau không khó tưởng tượng.
Ngao Tục dùng hơn nửa tu vi tái tạo thân thể cho Leviathan, vào thời khắc suy yếu bị tình yêu che mờ mắt, cuối cùng Leviathan ra tay ám hại.
Kế hoạch ban đầu của Leviathan là đoạt thân thể cùng tu vi của Ngao Tục, trực tiếp thế hồn tự làm long vương thảnh thơi an nhàn.
Không ngờ ở thời khắc quyết định Ngao Tục lựa chọn phá huỷ chân thân, đánh tan tu vi chính mình dày công tu luyện, hóa thành cơn mưa rào đổ xuống sông Kháng Dương.
"Tao vĩnh viễn không bao giờ quên hôm ấy..." Leviathan hồi tưởng, "Trời mưa rất to, to hơn cả ngày Y Bình về nhà*..."
(*) Phân cảnh trong phim "Tân dòng sông ly biệt".
Mọi người: "... ..."
Tiểu Hồng giật khóe miệng: "Ác long vực sâu cũng từng xem <Tân dòng sông ly biệt> à?"
Tiết Trầm nhớ ra điều gì: "Hai mươi năm trước, sông Kháng Dương mưa to, đông đảo Thủy tộc bắt đầu tu luyện thành tinh... Hóa ra là vậy."
Hơn hai mươi năm trước, sông Kháng Dương bão lớn mấy ngày liền, lượng nước tăng vọt rót vào sông Đại Hoang, cuối cùng dẫn tới nạn lũ lụt nghiêm trọng ở sông Đại Hoang và Ngọc Sắt Hải.
Ngu Kiệt Xu bất hạnh gặp nạn chính trong lần chống lũ ấy, sau đó mới được thiên đình sắc phong làm trấn thủ tiếp quản lệnh ấn thủy quan.
Thì ra trận mưa dẫn tới nạn lũ lụt chính là do long vương Kháng Dương gặp nguy mà thành.
Đó cũng là lí do vì sao những năm gần đây, nhân gian mạt pháp, sinh linh trên đất bằng tu luyện gian nan, nhưng vùng nước Kháng Dương lại có nhiều Thủy tộc thành tinh như thế.
Chính bởi tu vi của Ngao Tục theo cơn mưa rào chảy xuống vùng nước Kháng Dương.
...
Sau trận mưa to, kẻ ngồi trên vị trí long vương Kháng Dương đã đổi thành Leviathan.
Trước khi Ngao Tục lâm chung đã đánh tan tu vi bản thân để Leviathan không cách nào trở thành Chân long, nhưng vào lúc tái tạo thân thể Leviathan, ngài ấy đã lưu lại vảy cùng một phần tu vi.
Leviathan lợi dụng mảnh vảy cùng tu vi này đội lốt Ngao Tục.
Tuy vậy lớp da tạm thời vẫn có sự chênh lệch lớn so với Chân long.
Leviathan chỉ có thể kín đáo hành động, từ từ mưu tính.
Một mặt, gã cật lực đóng vai Ngao Tục, mặt khác lại tiếp tục chuẩn bị cho việc Hóa Rồng.
Ác long chủ nghĩa tư bản muốn vơ vét cướp bóc của cải Trung Hoa, đương nhiên không yên lòng với Thủy tộc bản địa, biện pháp tốt nhất vẫn là triệu tập đàn em tới đây.
Chẳng qua Leviathan thừa biết phẩm chất đạo đức của quái vật yếu kém cỡ nào, lỡ có gì sơ xuất, những quái vật này rất dễ rao bán mình đi.
Cho nên trước khi chuẩn bị ổn thỏa, Leviathan không hề bại lộ thân phận, chỉ âm thầm bồi dưỡng chúng nó trong bóng tối.
...Có điều gã chỉ nghĩ tới khả năng bọn chúng sẽ bán đứng gã, không ngờ còn chạy tới đầu hàng phe địch.
Leviathan chung quy vẫn đánh giá cao giới hạn của những quái vật này.
Tồi tệ nhất trong đó là rắn chín đầu Hydra.
Tuy Ngao Tục đã tự phá huỷ chân thân, nhưng Leviathan đã sớm moi được từ ngài ấy phương pháp Hóa Rồng khác, một trong số đó chính là nuốt Long Châu.
Vừa vặn giếng Long Tuyền dưới núi Lan Quang có một viên.
Lúc đó Leviathan vừa khoác lớp da Ngao Tục, còn chưa quen lắm nên không tiện tự mình ra tay, sau khi suy nghĩ kĩ càng quyết định giao nhiệm vụ cho Hydra.
Leviathan dùng danh nghĩa của Thủy phủ Kháng Dương, để thuộc hạ Thủy tộc mời Kim Vọng Nguyệt trấn thủ giếng Long Tuyền đi tham gia yến hội.
Hydra dựa theo chỉ thị của Leviathan, nhân cơ hội đánh cắp Long Châu, không ngờ Hydra thấy ngọc nảy lòng tham, cầm Long Châu chạy trốn.
Không có Long Châu, Leviathan không cách nào chân chính Hóa Rồng, chỉ có thể tiếp tục trốn trong bóng tối.
Hai mươi mấy năm khoác lớp xác giả, Leviathan sợ mấy long vương tu vi cao phát hiện chân tướng nên không dám tham gia tụ hội Long tộc, liên tục cáo ốm, ít giao du với bên ngoài.
Đồng thời, gã không thể không tạm thực hiện chức trách long vương sông Kháng Dương, mỗi ngày phê công văn, xử lý chính vụ, còn phải tiếp nhận cảm ứng nhân gian.
Quả thực vô cùng phiền phức.
Leviathan rất nhanh đã mất kiên nhẫn, hơn nữa còn muốn tu luyện nên thường mượn cớ bế quan trì hoãn công vụ, lúc xuất quan cũng chỉ dành thời gian uống rượu hưởng lạc, đòi hỏi thờ phụng.
Lâu dần "long vương sông Kháng Dương" gây nhiều bất mãn, Thủy tộc, Nhân tộc cùng đối thủ trước đây của Ngao Tục đồng loạt đến thiên giới trách cứ.
Thời gian trôi đi, thần lực Ngao Tục để lại càng ngày càng mỏng manh, sinh linh các nơi hỗn loạn, thần lực biến mất, Thủy tộc quấy phá.
Thiên giới không thể nhịn được nữa, rốt cục quyết định thay đổi long vương sông Kháng Dương.
Nhưng dù sao Ngao Tục cũng tiếp quản sông Kháng Dương mấy trăm năm rồi, danh tiếng hiển hách, trước khi chính thức bổ nhiệm, thiên giới vẫn để lại chỗ trống chờ Ngao Tục xuất quan cho thiên đình một lời giải thích.
Đáng tiếc, kẻ ngồi trên vị trí long vương hiện tại không phải Ngao Tục.
"Tao hận mấy con rồng chủ nghĩa xã hội tụi mày!!" Giọng điệu Leviathan tràn đầy phẫn nộ và hận thù, mắng to, "Tao đây hơn hai mươi năm chưa từng được hưởng phúc thật sự, mỗi ngày công tác, công văn, còn tăng ca! Tao ở vùng biển phương Bắc hơn một nghìn năm cũng chưa từng ăn khổ như vậy, tao mệt mỏi bế quan vài năm, yêu cầu chút thờ phụng, cmn lại bị báo cáo!!! Chức vị của tao là để người phàm kính dâng trân bảo, chứ không phải quanh năm suốt tháng phục vụ người phàm!"
Leviathan khổ sở hai mươi năm, chưa vớt được bao nhiêu tài bảo đã bị cách chức, gã sao nuốt trôi cơn giận này.
Quan trọng nhất là, nếu cách chức thì long vương Kháng Dương ban đầu phải đi thiên đình phục mệnh, gã còn chưa Hóa Rồng thành công, đến thiên đình không phải bị phát hiện ngay lập tức sao.
Hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, Leviathan suốt đêm tìm kiếm kết giới của Tiết Trầm, thừa dịp cậu tu luyện ra tay ám hại.
Mà trong quá trình này xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.
Bản thân Leviathan năm đó còn sót lại một sợi hồn phách mới có thể đào tẩu rồi được Ngao Tục cứu.
Sau khi phá huỷ chân thân của Tiết Trầm, Leviathan đương nhiên không quên đuổi theo hơi thở của Tiết Trầm, một đường tìm đến Phù Thành.
Ở nơi đó, Leviathan bắt được một hồn phách Long tộc, luyện sợi hồn phách này nhập vào hài cốt Ngao Tục.
Cũng bởi vậy Leviathan chắc chắn Tiết Trầm đã tan thành mây khói, không tiếp tục truy tìm, mới để cho Tiết Trầm có cơ hội phát triển ở nhân gian.
Sau đó Leviathan dành thời gian lần mò dấu vết Hydra, cố lấy Long Châu trước khi thiên giới phát hiện con của Quảng Trạch vương gặp chuyện.
Lúc đó dù thiên giới hoài nghi gã, nhưng không phát hiện được chân thân của gã thì có thể tạm lánh tai họa này.
Vốn Leviathan cho là phải mất một ít thời gian, không ngờ đúng lúc Tiểu Lan Vĩ xảy ra núi lở, sau đó thôn làng bên này có người xưng đế.
Rắn chín đầu, vẫn không thể kiềm chế thói quen bán hàng đa cấp .
Để ngừa rủi ro, lần này Leviathan muốn đích thân đi bắt Hydra, nhưng việc long vương Kháng Dương hiện thân tại Tiểu Lan Vĩ quá gây chú ý, dễ dàng bị phát hiện đầu mối.
Vừa lúc gặp nghi thức khai thông cầu lớn phía đông sông Kháng Dương, tu sĩ nhân gian đều đến đó tế nước, vì vậy Leviathan gọi một con thủy quái chặn cầu lớn để ngăn cản toàn bộ những tu sĩ kia.
Ánh mắt nhân gian đều tập trung vào cầu lớn, mà "Long vương" vốn nên ở sông Kháng Dương tiếp nhận nghi thức tế nước lại nhân cơ hội tới Tiểu Lan Vĩ.
...
Đến đây, tất cả nguyên nhân đều đã sáng tỏ.
Mấy Thủy tộc ở Trung Quốc và ngoại quốc nhìn nhau, vẻ mặt đều một lời khó nói hết, ai mà biết câu chuyện phía sau long vương sông Kháng Dương cùng ác long vực sâu Leviathan lại là cái dạng này.
Trong sự máu chó còn có chút buồn cười.
Trộn thêm mâu thuẫn giá trị quan chủ nghĩa.
Rất quốc tế hóa, rất tiêu biểu.
Dư Yên Sơn liếc Hydra một cái, vừa thổn thức vừa bội phục: "Không ngờ một âm mưu lớn như vậy, đều bị sự vô liêm sỉ của cậu ngáng chân."
Hydra: "..."
Kể cả khi cá đầu to dùng loại giọng điệu khen ngợi, nó cũng nghe ra được là đang mắng mình!
"Hydra, tất cả đều là tại mày!" Đôi mắt Leviathan hừng hực lửa cháy, "Tao ngàn vạn lần không nên tin tưởng mày."
Đại khái là giận dữ thấu tim, hai mắt Leviathan đột nhiên chuyển đỏ, dùng hết hơi tàn cuối cùng bạo phát lao về phía rắn chín đầu.
"A a a, đừng tới đây!" Hydra kêu gào trốn ra sau lưng Dư Yên Sơn.
Dù cho Leviathan đã là cung hết đà, quái vật vùng biển phương Bắc vẫn sợ hãi gã theo bản năng.
Những người khác cũng nhanh chóng lao ra định cản Leviathan, không ngờ nửa đường Leviathan đột nhiên rẽ hướng nhằm thẳng Tiết Trầm.
Ác long vực sâu này đã thoi thóp còn chưa buông hi vọng, thậm chí dùng kế giương đông kích tây.
Tiết Trầm thình lình bị đụng trúng, đang định bấm quyết thì nhận ra mục tiêu thật sự của Leviathan không phải cậu.
Leviathan cẩn thận lựa chọn góc độ lao về phía Tiết Trầm, khi Tiết Trầm lui một bước, gã tiêu hao hết sức mạnh Ngao Tục để lại kêu gọi viên Long Châu bị Tiết Trầm thu hồi.
Leviathan lăn khỏi chỗ, há mồm cắn Long Châu.
Động tác của gã cực kỳ nhanh nhẹn, những người khác chưa phản ứng kịp gã đã nuốt Long Châu vào bụng rồi.
Sắc mặt của mọi người biến đổi.
"Ha ha ha ha ha ———— "
Leviathan ngửa mặt lên trời cười vang, tiếng cười khi trầm khi bổng lại càng mang theo cảm giác thê lương khó diễn tả bằng lời, khiến người nghe sởn cả tóc gáy, tiếng cười làm toàn bộ sinh linh trong sơn cốc náo động.
Chim chóc sợ hãi bay loạn, dã thú chạy như phát cuồng, nước sông cuộn chảy.
Một tay Leviathan khoát lên chuôi kiếm Thẩm Phán Hoa Tường Vi, gắng gượng rút thánh kiếm, máu tươi tràn ra, vết thương cấp tốc khép lại.
Cùng lúc đó, cơ thể gã cũng đã xảy ra biến hoá kinh người.
Làn da mọc một tầng giáp vảy màu đen dày nặng cứng rắn, hai tay hóa thành móng vuốt sắc bén.
Đầu phóng đại, miệng rộng như vực sâu nhú hai hàm răng sắc nhọn, con ngươi hoàn toàn đỏ ngầu, nhìn kỹ còn thấy ngọn lửa đang cháy hừng hực.
Cơ thể gã hóa thành thân rắn khổng lồ lớn hơn gấp ba Hydra.
Sau đó lại mọc một đôi cánh màu đen như cánh dơi.
Đây cũng là nguyên hình của ác long vực sâu.
Thời gian qua đi, sau hai mươi năm Leviathan một lần nữa lấy lại bản thể.
Tuy vậy đây vẫn chưa phải điều đáng sợ trong mắt những người đã biết ác long vực sâu từ lâu. đối
Kinh hoàng nhất là hai chân của Leviathan cũng hóa thành móng vuốt.
Cứ như vậy, nó có tổng cộng bốn móng vuốt .
Mà ác long vực sâu, từ viễn cổ tới nay chỉ có hai cuốt.
Điều này nói rõ ác long hấp thu được sức mạnh Long Châu, hóa thành Chân long.
Không giống Hydra cầm Long Châu tu luyện sai cách, Leviathan biết sử dụng Long Châu như thế nào.
"Phục Ba Quân, coi như mày có sắc lệnh thiên đình, được phong thần ở nhân gian thì đã làm sao? Mày có thể chống lại tao khi hóa rồng không?" Ác long màu đen điên cuồng cười to, bay lên, "Tao mới thật sự là long vương —— long vương đến từ vực sâu của vùng biển phương Bắc!"
Đôi cánh khổng lồ bật ra, màng đen trong nháy mắt che kín bầu trời.
Không gian đột ngột tối sầm lại.
Đám người thành thị cũng nhận ra được điều khác thường, đồng loạt ngẩng đầu.
"Đó là cái gì?? Túi nhựa màu đen lớn quá!!"
"Túi nhựa gì chứ, rõ ràng là mây đen!"
"Có lầm hay không vậy, chẳng lẽ sắp mưa to rồi?"
"Hôm nay làm sao vậy, thời tiết cứ lặp đi lặp lại mãi?"
"DM DM DM!!! Đó là cái gì?!!!"
"Là lửa hả? Đúng là lửa sao!!!"
"Ai phun lửa trên trời vậy????"
...
Quả thật trên bầu trời Tiểu Lan Vĩ, Cự Long toàn thân đen kịt bao phủ sơn cốc trong màn đêm tối tăm.
Ngay sau đó, ánh lửa hừng hực đột nhiên lóe sáng.
Cự Long mở miệng lớn đáng sợ, phun lửa cháy trời cao.
Ngọn lửa sôi trào, giống như một thác nước cuộn chảy xuống thế gian, bao phủ ngọn núi và lan rộng ra ngoài.
Ngọn lửa xa vạn dặm
Mạch núi Lan Quang nháy mắt trở thành biển lửa vô biên.
"A a a a! Ngọn lửa vực sâu, là ngọn lửa vực sâu!!" Quái vật vùng biển phương Bắc rít gào sợ hãi.
"Lửa thật lớn, Leviathan chưa từng phun lửa lớn như vậy."
Trong đó sợ hãi nhất là Hydra, rắn chín đầu hóa thành nguyên hình, mười mấy đầu rắn hoảng loạn: "Xong xong xong! Kẻ đầu tiên Leviathan muốn đốt nhất định là tôi!"
Nó càng nghĩ càng sợ, sau một tiếng "Á", mười mấy đầu đồng thời bị doạ đến hôn mê bất tỉnh.
Thủy tộc khác: "......"
Giữa bầu trời truyền đến âm thanh của ác long, quái dị, trầm đục tựa như vọng lên từ vực sâu thăm thẳm: "Phục Ba Quân, tao đã Hóa Rồng, bây giờ tao đốt sạch dãy núi này, thành phố này, mày có thể làm gì tao nào?"
Trong biển lửa vô biên, thân thể Tiết Trầm sừng sững sóng vai cùng kỵ sĩ Lan Tư, nghiêm túc nhìn bầu trời.
"Leviathan, mày cũng xứng là long vương sao?" Tay phải Tiết Trầm xoay chuyển, lệnh Vũ Vương màu đen trôi nổi trên lòng bàn tay, tỏa ra ánh sáng vàng nhàn nhạt, "Ngay cả lệnh Vũ Vương mày cũng không biết dùng như thế nào."
"Hiện tại, để tao cho mày xem long vương thực sự sử dụng lệnh Vũ Vương ra sao." Âm thanh Tiết Trầm nhỏ dần, toàn thân biến thành Bạch Long.
Cùng lúc đó, hổ khẩu Giản Lan Tư chấn động, anh đột nhiên có cảm giác, tập trung tinh thần nâng kiếm nhảy lên đầu rồng của Bạch Long.
Bạch Long hét dài một tiếng, tựa như tia chớp chói mắt lao về phía ác long màu đen.
Sức mạnh từ lệnh bài Vũ Vương dung hợp với biển ý thức của Bạch Long.
Kỵ sĩ bay lên trời, giơ cao thánh kiếm, ánh sáng lóe lên, tinh thần kỵ sĩ cũng trở thành thanh kiếm vô hình.
Bạch Long xoay tròn quanh thanh kiếm vô hình này.
Lệnh Vũ Vương được luyện ra khi Đại Vũ trị thủy, có thể hiệu lệnh mọi mạch nước trên thế gian
"Họa thổ thành sông." Miệng Bạch Long đọc câu pháp lệnh.
Pháp lệnh vừa ban, thanh kiếm vô hình được Bạch Long cuốn lấy cắt phá trời cao, nơi ánh kiếm vươn đến tạo ra một con sông rộng mấy chục mét.
Sông lớn cuồn cuộn sóng gió, một đầu liền với trời xanh, một đầu nối với đất rộng, chảy xiết không dừng.
Hết thảy sinh linh trong Tiểu Lan Vĩ choáng váng.
Người trong thành thị cũng choáng váng.
Tưởng như nước sông ngân rót xuống từ chín tầng trời.
Mà sông ngân này đang xuyên qua thân thể cao lớn của Leviathan, chém hắn thành hai đoạn.
"Không —— không thể ——" Leviathan khó tin kêu ra tiếng.
Ác long vực sâu rít gào, nhưng lần này nó chẳng thế cứu vãn tình thế nữa.
Thân hình khổng lồ bị cắt đôi từ trên trời rơi xuống, rơi được một nửa liền hóa thành khói bay, bản thân gã vốn chỉ sót lại một sợi hồn phách.
Hiện tại, sợi hồn phách này cũng triệt để tiêu tan.
Toàn bộ Thủy tộc ở mạch núi Lan Quang ngỡ ngàng nhìn tình cảnh này.
Bạch Long lại không chú tâm, vì biển lửa vẫn đang bùng cháy.
Toàn thân cậu bay lên, dùng đầu rồng nâng Giản Lan Tư, mở miệng nói: "Lan Tư, em truyền cho anh một đạo kiếm quyết."
Giản Lan Tư gật đầu, năng lực lĩnh ngộ của kỵ sĩ không thể nghi ngờ, anh cấp tốc bấm quyết, cầm thánh kiếm trong tay vút bay qua dãy núi vạn dặm.
Đi tới đâu là ngọn lửa vực sâu được dập tắt đến đó.
Thẩm Phán Hoa Tường Vi đã từng hấp thu sức mạnh của cá ngao thượng cổ, mà ngao cá có khả năng nuốt lửa.
Chẳng mấy chốc, biển lửa vô biên biến mất không còn tăm hơi.
Ngay sau đó, Bạch Long phun khí, mây báo điềm lành tụ tập trên nền trời, mưa nhỏ tí tách rơi xuống xoa dịu cây cỏ cùng da lông động vật vừa bị lửa ác đốt qua.
Sông Thoái Bích nổi lên từng gợn sóng.
Sinh linh vạn vật một lần nữa khôi phục như ban đầu, sự sống ngày càng phồn thịnh.
---------------
Tác giả có lời muốn nói:
Ha ha, không ngờ hả, ngày hôm nay đánh boss!
Phốc ——
Cuối cùng cũng giải thích được toàn bộ sự kiện bí ẩn lúc trước! Thật không dễ dàng!
Đây là một đại cương hoàn chỉnh (vững tin)