[ Mày cũng đâu ra lệnh được cho Thủy tộc nước ngoài? ]
Hoài nghi về long vương sông Kháng Dương đã phát sinh từ lâu.
Các loài sự kiện Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư gặp phải trong khoảng thời gian này, ít nhiều đều liên quan đến Thủy phủ Kháng Dương.
Thủy tộc trong lưu vực sông Kháng Dương thành tinh với số lượng lớn, yêu quái mất khống chế, thần lực ở các nơi dần dần biến mất, cảm ứng giữa long vương và nhân gian yếu đi...
Đồng thời đông đảo quái vật vùng biển phương Bắc bị triệu hoán đến Trung Quốc, Thủy tộc nước ngoài ở nội cảnh sông Kháng Dương nhận được ưu đãi trái lẽ thường.
Cá Voi Mặt Cú và rùa Brazil được chỉ điểm tu luyện phép thuật, Quái Vật Xoáy Nước nhận quyền khống chế sông Đại Hoang.
Tất cả hiềm nghi dường như cũng chỉ về phía Ngao Tục.
Vị long vương này nhiều năm chậm trễ việc chính trị, lại còn tinh thông văn hóa và ngôn ngữ phương tây.
Mới đầu Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư cũng dựa vào cơ sở đó.
Mãi đến khi nhìn thấy cấm chế tích thú trên miếu long vương sông Kháng Dương ở Ô Thành mất đi hiệu lực, di cốt cá ngao rơi xuống, Tiết Trầm mới bừng tỉnh nhận ra một khả năng khác.
Thần lực long vương ở các nơi biến mất, sinh linh đại loạn, bỏ mặc Thủy tộc quấy phá, coi Ô Thành gặp hạn lớn nhưng không quản.
Thậm chí làm trái lời hứa hoàn thiện bố cục phong thủy được thờ cúng trăm vạn trân bảo ở rạch Dương Nam.
Những chuyện này chưa đã do long vương lười biếng mất nghĩa khí.
Cũng có thể long vương không còn sức duy trì, cũng không còn sức thực hiện lời hứa.
Thậm chí, long vương có khả năng gặp bất trắc từ lâu.
Nhưng nếu như Ngao Tục thật sự xảy ra chuyện, vậy gần đây vị "Long vương" sống ở Thủy phủ Kháng Dương kia là ai?
Ai có thể ngồi ở ngai vàng của Ngao Tục nhiều năm như vậy mà không bị vạch trần, quấy nhiễu vùng nước Kháng Dương, thậm chí phân phong sông Đại Hoang cho Thủy tộc nước ngoài?
Vừa khéo buổi tối ngày hôm ấy, Tiết Trầm phát hiện bí mật của Thẩm Phán Hoa Tường Vi.
Thánh kiếm đời đời truyền lại của gia tộc Lan Tư mang hận ý mãnh liệt đối với kỵ sĩ Lan Tư —— sau khi dính máu tươi của ác long vực sâu Leviathan.
Pháp khí lưu lại sau khi tiêu diệt quái vật sẽ chịu ảnh hưởng ngắn từ ý chí quái vật.
Mà nương theo sự tử vong của quái vật, hồn phách tan rã, loại hận thù này cũng dần phai nhạt, cuối cùng biến mất hẳn.
Nhưng thời gian Eleanor tiêu diệt Leviathan đã hơn hai mươi năm, hận ý của ác long bám vào Thẩm Phán Hoa Tường Vi vẫn còn, thậm chí chưa từng có dấu hiệu suy giảm.
Điều này chứng minh, ý chí của Leviathan mạnh mẽ như quá khứ.
Quái vật đã bị tiêu diệt, sao tư tưởng có thể bền bỉ kéo dài như vậy?
Lúc đó Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư nghĩ đến một khả năng... Có lẽ Leviathan - con ác long vực sâu từng khiến vùng biển phương Bắc nghe tiếng đã sợ mất mật này, chưa từng chết đi.
Ý chí của nó vẫn tồn tại, liên tục phản hồi thánh kiếm dính máu tươi của nó.
Khi Giản Lan Tư và Eleanor suy đoán về kẻ triệu hoán mấy tên Cá Voi Mặt Cú đến phương Đông, từng nghĩ tới khả năng điểm cội nguồn của sức mạnh đến từ vùng biển phương Bắc.
Mà trong toàn bộ vùng biển phương Bắc, tên có thể mở ra phong ấn viễn cổ trên người Cá Voi Mặt Cú chỉ có một.
Đó chính là ác long vực sâu Leviathan.
Tuy vậy khi đó bọn họ đều cho rằng Leviathan đã chết, liền bỏ qua suy nghĩ này.
Thế nhưng, nếu Leviathan không chết thì sao?
Một khi bắt được manh mối nào đó, kéo tơ bóc kén, những sự tình thoạt nhìn chẳng liên quan lại chỉ đến cùng một phương hướng.
Loại hoài nghi này, sau khi gặp mặt Tất An thì được nghiệm chứng thêm lần nữa.
Eleanor tiêu diệt Leviathan vào hơn hai mươi năm trước.
Theo Tất An nói, hơn hai mươi năm trước Ngao Tục cũng từng đi qua phương tây, sau khi trở lại thì tính tình biến đổi lớn.
Các loại chuyện lạ xuất hiện ở vùng nước Kháng Dương cũng bắt đầu từ lúc ấy.
Nếu như từ đó đến nay người ngồi ở vị trí long vương sông Kháng Dương không phải Ngao Tục, vậy những chuyện xảy ra gần đây đều có lời giải thích.
Thêm một số manh mối, ví dụ như Ngao Tục sau khi trở về từ phương tây thì sa vào rượu ngon và sắc đẹp, ham thích tài bảo... À không, đây là bệnh chung của hết thảy loài rồng.
Sau khi Ngao Tục từ phương tây trở về liền khiến thiên đình không sao nhắm mắt cho qua nổi, bỏ bê nhiệm vụ, còn yêu cầu thủy tộc thờ cúng như nhân gian.
Nhân gian hiện tại mạnh mẽ chống tham nhũng, thiên đình cũng theo sát từng bước xây dựng bộ máy chính trị trong sạch, yêu cầu tất cả thần tiên thành lập quan hệ bình đẳng với nhân gian.
Đường đường là long vương sông Kháng Dương, vậy mà hoành hành tại nơi đầu sóng ngọn gió này, thực sự đáng ghét.
Cũng không giống tác phong của vị long vương thiên tài thanh danh hiển hách kia.
Phải biết từ khi Ngao Tục tiếp quản sông Kháng Dương tới nay, chính là dùng độ cảm ứng chính trị siêu cao mà nổi tiếng.
Vậy mà lại lật lọng gạch bỏ thân thích Tất An trong cuộc tuyển dụng.
Không giống rồng, quá không giống tác phong của rồng.
Ngược lại ác long Leviathan quanh năm làm xằng làm bậy tại vùng biển phương Bắc, cướp bóc thôn trang, yêu cầu hiến tế.
Nếu như người ngồi trên ngai long vương thực sự là Leviathan, cũng có thể giải thích tại sao nó loại trừ thân thích quen biết với Ngao Tục.
...
Tuy có nhiều manh mối, nhưng trước khi tìm ra bằng chứng thì cũng chỉ là suy đoán.
Cho nên kế hoạch của Tiết Trầm và Giản Lan Tư là thừa dịp tham gia nghi thức khai thông cầu lớn ở phía đông sông Kháng Dương, nhân cơ hội lẻn vào Long cung khai thác chân tướng.
Không ngờ trước khi xuất phát, Tiểu Lan Vĩ bên này đã xảy ra biến cố.
Càng không nghĩ sự kiện khai thông cầu lớn phía đông sông Kháng Dương vốn do long vương sông Kháng Dương tiếp nhận cúng tế mà chủ trì, vì cầu lớn tiến hành gia hộ thần lực, nhân vật chính lại xuất hiện ở đây.
Độ lười biếng việc công này đúng là lợi hại!
Bình thường không liệc lạc với cơ quan đặc biệt chưa tính, ngay cả trường hợp trọng yếu như tế nước từ phía chính phủ mà long vương cũng không có mặt?
Điều này chấp nhận nổi sao?
Đương nhiên là quá kỳ cục.
Cho nên từ giờ khắc nhìn thấy "Ngao Tục", Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư đã phòng bị... cùng thăm dò gã.
Vừa rồi ở ngoài kết giới, Thẩm Phán Hoa Tường Vi đã bị sức mạnh nào đó kích thích sinh ra dao động mạnh mẽ.
Lúc đầu Giản Lan Tư tưởng là cảm ứng của quái vật rắn, chờ sau khi phá kết giới gặp "Ngao Tục", trong lòng anh và Tiết Trầm cùng bật ra ý nghĩ khác.
Lúc rắn chín đầu nổi lên mặt nước, Tiết Trầm đè động tác xuất kiếm của Giản Lan Tư, sau đó tự mình ra quyền để dời đi lực chú ý của "Ngao Tục".
Đợi "Ngao Tục" buông lỏng cảnh giác, cậu cố ý kích thích rắn chín đầu, lại nói Giản Lan Tư mượn thời cơ chém rắn chín đầu đâm Thẩm Phán Hoa Tường Vi tích trữ sức mạnh về phía "Ngao Tục" .
Trên Thẩm Phán Hoa Tường Vi có ý chí chưa biến mất của Leviathan, nếu như "Ngao Tục" thật sự liên quan đến Leviathan, thánh kiếm cũng sẽ phản ứng.
Quả nhiên thánh kiếm dừng công kích giữa chừng.
Không phải Giản Lan Tư tự ngưng, mà bản thân thánh kiếm không chịu thương tổn "Ngao Tục" .
Đáp án rõ rành rành.
Khẩu cung của Hydra, chẳng qua chỉ là bằng chứng cuối cùng cho kết luận này.
Leviathan còn sống, đồng thời, ở ngay trước mặt bọn họ.
.
Dưới ảnh hưởng của thuật minh châu Đại Nguyệt, hào quang Long Châu đã soi sáng hình hài nguyên bản của "Ngao Tục" ... Không, là Leviathan.
Leviathan không kịp chuẩn bị, trơ mắt nhìn mu bàn tay hiện ra vảy đen cùng móng vuốt sắc nhọn.
"Phục Ba Quân!!"
Leviathan kinh ngạc, ánh mắt lập tức trở nên nham hiểm, "Hóa ra là mày, mày chính là con rồng cướp địa bàn của bản vương!"
"Cướp?"
Tiết Trầm cảm thấy nực cười, châm chọc nói, "Tao chính là long vương sông Kháng Dương do thiên đình chính thức sắc phong, mày chỉ là tà thần khoác tấm da giả, rốt cuộc ai cướp địa bàn của ai?"
"Mày nói mày là ai cơ?" Leviathan sửng sốt, "Không thể, con trai của Quảng Trạch vương đã bị tao giết rồi."
"Không ngờ đúng chứ, tao còn sống." Tiết Trầm cười lạnh, "Nếu không phải mày thừa dịp tao tu luyện để ám hại, bộ mặt thật của mày sớm đã bị vạch trần, trời phạt ngũ lôi oanh đỉnh, bản thân là cái dạng gì mày còn chưa tự biết sao ?"
Sau khi xác định người ngồi trên ngai long vương Kháng Dương không phải Ngao Tục mà là Leviathan, như vậy thân phận kẻ ám hại Tiết Trầm càng trở nên rõ ràng.
Long vương sông Kháng Dương đổi ngôi, một khi Tiết Trầm có chuyện, người bị hoài nghi đầu tiên chắc chắn là long vương đương nhiệm.
Ngao Tục thật không thể không hiểu đạo lý này, không thể làm ra chuyện như vậy.
Nhưng Leviathan thì khác.
Trước đó Tiết Trầm đã suy đoán, kẻ ở nơi đầu sóng ngọn gió mạo hiểm thân phận bị hoài nghi cũng phải xuống tay với cậu, rất có thể không nhằm vào vị trí long vương.
Mà còn nguyên nhân quan trọng hơn.
Đối với Leviathan mà nói, bại lộ chân thân so với trực tiếp mất đi vị trí long vương còn nghiêm trọng hơn nhiều.
Có lẽ hơn cả nghiêm trọng.
Quả nhiên sau khi Leviathan nghe Tiết Trầm nói, khuôn mặt lộ vẻ sững sờ: "Rõ ràng tao đã bắt được một hồn phách từ long tộc! Nếu như mày còn sống, vậy hồn phách tao bắt là thứ gì?"
"Mày bắt được một hồn phách?"
Trong đầu Tiết Trầm có suy đoán nhưng không dám khẳng định, mở miệng trào phúng một phen, "Mày lại bị lừa phải không? Mua phải hàng giả ở kênh kinh doanh WeChat hả?"
Leviathan: "... ..."
Chữ "lại" này quá tổn thương rồng.
Tuy vậy câu nói của Tiết Trầm vẫn khiến gã tỉnh ngộ: "Hóa ra là vậy, khó trách luyện hồn phách đó nhập vào hài cốt của Ngao Tục lại chẳng phản ứng gì, còn tưởng rằng con trai của Quảng Trạch vương chỉ là kẻ có tiếng không có miếng mà thôi."
"Hài cốt của Ngao Tục."
Âm thanh Tiết Trầm lạnh lẽo, đáy mắt nổi lên một tầng gió bão, "Long vương sông Kháng Dương quả nhiên đã bị mày hại chết."
Tuy trong lòng sớm có dự liệu, nhưng khi chân chính nghe thấy thì sự phẫn nộ vẫn vô thức bùng lên.
Trời sinh Long tộc bao che khuyết điểm, cho dù Ngao Tục không có quan hệ máu mủ với cậu, nhưng vị long vương này từ đầu đến cuối là đồng tộc của cậu, còn là một trong những vị long vương nổi danh nhất.
Vị thiên tài danh tiếng vang xa này, vậy mà lặng yên không một tiếng động rơi vào bất trắc.
Đổi thành bất kỳ một con rồng nào cũng đều cảm thấy phẫn nộ.
"Leviathan." Hai mắt Tiết Trầm lạnh lẽo, trên trán mọc hai cái sừng, mu bàn tay cũng nổi lên tầng vảy trắng, "Ngày hôm nay, chỉ một con rồng được trở về sông Kháng Dương."
"Tao cũng nghĩ vậy." Leviathan cười lạnh một tiếng, "Vừa vặn hôm nay bản vương sẽ xử lý mày, giành lại địa bàn vốn thuộc về bản vương, nuốt Long Châu, tính cả thiên giới cũng không ai nhìn ra chân thân của bản vương nữa, lúc đó sông Kháng Dương còn chẳng phải do tao định đoạt hay sao."
"Còn có mày." Gã quay đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Giản Lan Tư cùng Thẩm Phán Hoa Tường Vi trên tay anh, "Kỵ sĩ Lan Tư, không ngờ mày cũng tới Trung Quốc, thực sự là hiểu chuyện, giúp tao bớt nhọc công quay về vùng biển phương Bắc, ngày hôm nay tao có thể cùng lúc báo thù ả đàn bà Eleanor kia."
Gã không che giấu thân phận nữa, giọng điệu trở nên âm trầm lạnh lẽo, lại có loại sức mạnh không tên gia hộ nên mỗi câu nói đều nặng nề đánh thẳng lên ngực đối phương.
Mười bốn đầu rắn bên cạnh sắp nổ tung, vài cái hoảng sợ rút lui, chỉ còn đầu bất tử kiên cường đứng vững, lắp ba lắp bắp kêu ra tiếng: "Le, Leviathan... Mày là Leviathan?"
Không sai được.
Tuy rằng tên kia hiện tại mang khuôn mặt người đông phương, thế nhưng lớp vảy đen cùng móng vuốt sắc bén, còn có âm thanh khủng bố.
Chỉ cần là quái vật từng sinh sống ở vùng biển phương Bắc chịu sự thống trị của Leviathan thì không thế không nhận ra!!
Mười mấy cái đầu của Hydra bị dọa đến tróc vảy.
Trước đó nó chiếm Long Châu từ Leviathan đã đủ chịu tội chết.
Vừa nãy còn nói năng lỗ mãng trước mặt Leviathan, mắng gã thanh danh bại hoại...
Trong chốc lát, trí óc của Hydra đã hồi tưởng toàn bộ cuộc đời mình.
Xà Xà nứt ra. jpg
"Hydra! Con rắn nhỏ đê tiện nhà mày!"
Leviathan chưa quên con quái vật rắn xảo trá này, lộ ra một nụ cười âm u ác độc với nó, "Nhờ mày mà những năm gần đây tao không thể trốn trong thủy phủ, không thể tham gia tụ hội của Long tộc, cũng không thể tùy tiện ra vào kết giới... Hai mươi năm, mày biết tao thiếu đi bao nhiêu trân bảo thờ cúng không? Ít đi bao nhiêu lãnh địa cùng tín đồ không?"
"Hai mươi năm này của bản vương, tiền không lấy được bao nhiêu, còn phải phê văn sách viết báo cáo, xử lý công vụ! Chỉ bế quan lâu một chút, ngủ nhiều một chút, đã bị người kêu thất trách! Sắp bị cách chức đến nơi rồi."
Leviathan càng nói càng hận, gần như là nghiến răng nghiến lợi, "Hydra, những thứ mày nợ tao lấy gì trả đây?"
Leviathan có uy hiếp trời sinh ở vùng biển phương Bắc, trước đó gã còn giả trang Ngao Tục, cần phải che giấu thân phận nên không hiển lộ thực lực chân chính, mới cho Hydra cơ hội thở lấy hơi.
Hiện tại gã phóng ra uy thế của mình, toàn bộ thân rắn Hydra bỗng chốc run mạnh, mười mấy đầu mềm nhũn túm tụm chung một chỗ, cái đầu bất tử đại diện lắp bắp nói: "Mày, mày muốn cái gì... Tao trả hết, đều trả lại hết cho mày nha?"
Leviathan chỉ Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư, ra hiệu với Hydra: "Mày giết hai tên kia, tao sẽ tha cho một mạng."
Hydra: QAQ
Xà Xà trầm mặc. jpg
"Đại nhân à, tôi đánh không lại bọn họ." Hydra sắp khóc đến nơi, nén nước mắt liếc nhìn Tiết Trầm, "Cậu ta ra tay thật nặng, đầu tôi giờ vẫn còn choáng, ngài có thể yêu cầu thứ khác không, tôi trộm xe điện tặng ngài có được không?"
"Rác rưởi." Leviathan quả thực giận không chỗ phát tiết.
Chết đến nơi rồi mà tật xấu bán hàng đa cấp một chút cũng không thay đổi, vừa mở miệng chẳng trộm cắp thì chính là lừa gạt.
Còn lấy cả xe điện!
Con rắn này đến cùng đã học được cái gì ở Trung Hoa?!
"Mày nghĩ mày có quyền lựa chọn sao?"
Leviathan cười lạnh một tiếng, vung lệnh bài màu đen trong tay khiến Thoái Bích đột nhiên nổi gió, nước sông dâng cao tạo thành thành bức tường khổng lồ che ngợp bầu trời, gào thét đánh về phía Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư.
Tiết Trầm sớm phòng bị, khi Leviathan vung lệnh bài đã bấm xong chỉ quyết truyền hơi thở Chân long, gió lớn giận dữ rít gào cùng sóng cuộn ngập trời nháy mắt dừng chuyển động, sau đó ầm ầm rơi xuống lòng sông.
"Không hổ là con của Quảng Trạch vương, có thể chống đỡ được sức mạnh của lệnh Vũ Vương." Giọng điệu của Leviathan có chút bất ngờ.
Lệnh Vũ Vương là pháp khí thượng cổ, truyền thuyết kể rằng nó được luyện ra khi Đại Vũ ngăn ngừa lũ lụt, bên trong lệnh bài có sức mạnh Vũ Vương hiệu lệnh mọi mạch nước trong trời đất, cũng là pháp lệnh của long vương sông Kháng Dương.
Tiết Trầm vừa dẹp bỏ sức mạnh của lệnh bài kia, có thể thấy trình độ tu vi tinh thâm đến mức nào.
Tuy vậy Leviathan không hề sốt ruột, thậm chí còn thong dong xem cuộc vui, "Đáng tiếc tu vi mày có mạnh nữa cũng vẫn chỉ là rồng Trung Quốc mà thôi, kể cả mày có quyền khống chế nước Trung Quốc thì mày cũng đâu quản được Thủy tộc nước ngoài?"
Tường nước "Ào ào ào" đổ xuống, tầm mắt của Tiết Trầm và Giản Lan Tư mở rộng.
Sau đó, bọn họ thấy phía sau Leviathan thình lình xuất hiện vài con quái vật khổng lồ.
Mỗi con quái vật đều lớn như ngọn núi nhỏ, lơ lửng giữa không trung gần như che kín bầu trời.
Đổi thành bất luận người nào chỉ sợ liếc một cái cũng đủ run bần bật.
Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư lại: "... "
Thật không khéo, mấy quái vật này bọn họ đều biết, còn rất quen thuộc.
Chỉ thấy quái vật lần lượt dàn hàng theo thứ tự là: Cá Voi Mặt Cú thân cá mặt chim Gerard, quái vật Xoáy Nước có lỗ thở trên đầu Priests, cùng rắn chín đầu Hydra vừa rồi còn thương lượng trộm xe điện cùng Leviathan.
Tiết Trầm nhìn sau lưng đã không thấy bóng dáng rắn chín đầu, hơi sờ túi, quả nhiên Quái Vật Xoáy Nước trong túi cũng mất tích.
Mấy quái vật này đều do Leviathan triệu hoán đến Trung Quốc, hiện tại Leviathan lộ ra bộ mặt thật, dùng một pháp quyết gọi toàn bộ bọn chúng xuất hiện bên người.
Dưới pháp lệnh của Leviathan, mấy con quái vật quay về nguyên hình khổng lồ, tùy tiện một tên cũng đủ san bằng ngọn núi.
Lúc này toàn bộ đứng một chỗ, nghiễm nhiên tạo thành thế chân vạc ba đỉnh.
Âm thanh kèm theo lực uy hiếp của Leviathan áp lên người mấy quái vật to lớn: "Tụi bây, còn nhận ra tao không?"
Rắn chín đầu đã biết rồi.
Cá Voi Mặt Cú và Quái Vật Xoáy Nước vừa được triệu hoán ra, vốn còn hoang mang lại nghe thanh âm uy thế này, hai con cá đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi: "Leviathan! Là đại nhân Leviathan!"
Đôi mắt Cá Voi Mặt Cú trợn tròn: "Đại nhân, ngài còn sống ư!"
Quái Vật Xoáy Nước thuần thục lấy lòng: "Quá tốt rồi, đại ca của vùng biển phương Bắc chúng ta còn sống!"
Tiết Trầm tận mắt chứng kiến không nhịn được mắng một tiếng: "... Đm!"
Liêm sỉ của mấy con yêu quái này rớt hết rồi, lúc trước ở sông Đại Hoang, Quái Vật Xoáy Nước còn kêu gào Leviathan chết rồi nó sẽ trở thành đại ca mới của vùng biển phương Bắc, giờ thì vỗ mông ngựa cái rắm.
"Rất tốt." Leviathan hài lòng về thái độ của mấy con quái vật này, tuy không làm đại ca nhiều năm, nhưng chỉ cần lộ mặt, mấy quái vật lớn hoành hành một phương vẫn phải thành bé ngoan cúi đầu.
Leviathan gật đầu đáp "Tụi bây nghe đây, tao triệu hoán tụi bây từ vùng biển phương Bắc, còn truyền thụ phép thuật tu luyện, tụi bây cũng nhận được không ít chỗ tốt... Đặc biệt là Priests được ban một dòng sông làm lãnh địa tu luyện dòng xoáy. Hiện tại, rốt cục đến lượt tụi bây báo đáp tao."
"Hóa ra là ngài, người truyền âm thần bí đến tôi vậy mà lại là đại nhân Leviathan, tôi thực sự quá vinh hạnh." Quái Vật Xoáy Nước lộ ra ánh mắt lấp lánh như sao, "Đại nhân, ngài có yêu cầu gì xin cứ việc phân phó, kẻ hèn này nhất định tận tâm tận lực, chắc chắn không để ngài thất vọng."
Cá Voi Mặt Cú lại chỉ rụt cái đầu cú mèo không lên tiếng.
Leviathan cũng không để ý, mấy Thủy tộc tại vùng biển phương Bắc khúm núm trước mặt gã là chuyện quá bình thường.
Gã quay đầu, ngang ngược cười vào mặt Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư: "Nhìn thấy không? Những tên này đều do tao mang tới từ vùng biển phương Bắc, con rồng Trung Quốc như mày có bản lĩnh thì ra lệnh cho chúng nó xem."
Gã nói rồi vỗ tay cái độp: "Gerard, Priests, Hydra, lên đi, xé nát hai tên kia cho tao."
Theo hiệu lệnh của gã, gió trong sơn cốc nổi lên, bầu không khí lập tức rơi vào thế giương cung bạt kiếm.
Cùng lúc đó, mấy con quái vật lớn đồng loạt... Im lặng?
Leviathan: ?
Gã cho là chúng nó chưa nghe rõ, lại búng tay một cái, nhưng chúng nó vẫn đứng nguyên như thể bị ấn nút tạm dừng.
"Tụi bây còn đứng ngây ra đó làm gì?" Leviathan nghi hoặc quay đầu, sau đó lại thấy mấy con quái vật kia nhìn Tiết Trầm...
Run rẩy?!
Đôi mắt long lanh của Quái Vật Xoáy Nước giờ đã biến thành mắt cá chết, thấy Leviathan nhìn sang, nó hít mũi méo miệng nói: "Đại nhân Leviathan, tôi không thể đánh cậu ấy, cậu ấy là đại ca mới của tôi."
Một bó đầu to của rắn chín đầu quấn chung một chỗ run lẩy bẩy: "Đại nhân, tôi cũng vậy, vừa nãy tôi đã bị cậu ta thu phục, làm Xà xà của cậu ta, tôi không thể phản bội nhanh như thế, sẽ ảnh hưởng không tốt đến thanh danh của tôi."
Cá Voi Mặt Cú thậm chí "Oa" một tiếng thất thanh khóc gào: "Tôi phải về nhà, tôi căn bản đâu muốn tới nơi này, ngài hại tôi bị cá sấu lăng nhục, tôi không muốn làm người nữa, tôi muốn về vùng biển phương Bắc làm một con cá thuần khiết, hu hu hu hu —— "
Leviathan: ????
--------------
Tác giả có lời muốn nói:
Đại cương ban đầu phục vụ cho trận đại chiến giữa rồng phương Đông và rồng phương Tây, sau đó Ngao Tục chỉ là phương tiện mà thôi, không có đất diễn, tuy trước đó xuất hiện rất nhiều nhưng đều là lớp da của Leviathan.
Thẩm Phán Hoa Tường Vi phẫn nộ do bởi máu của Leviathan, hồn phách của Leviathan còn sống, hận chết nhà Lan Tư.