[ Tôi là đứa con của Quảng Trạch Vương trong lời chú kể. ]

Chân tướng đã rõ ràng nhưng Mạc Na vẫn cảm thấy vô cùng khó tin, lúng ta lúng túng nói: "Khi tôi đi du học ở nước ngoài cũng từng gặp nhiều người sính ngoại, không ngờ còn có cả cá sính ngoại..."

Loại cá hồi vân này vốn xuất phát từ Bắc Mỹ, sinh trưởng cùng cá nước ngọt Trung Hoa, lại ngang ngạnh muốn được liệt vào dòng cá hồi Nauy, thậm chí phủ nhận dòng máu cá hồi vân của mình, cũng coi như là cá sính ngoại.

Tiết Trầm không hề bất ngờ: "Bản tính của yêu quái cũng giống như con người, có người sính ngoại thì cũng có yêu quái bái cao giẫm thấp."

Tính ra mức độ của yêu quái càng trầm trọng hơn so với con người, vì dù sao con người cũng từng trải qua mấy ngàn năm giáo dục.

Mà yêu quái tuy rằng nỗ lực mô phỏng thường nhân, nhưng vẫn lưu lại rất nhiều bản năng của động vật nguyên thủy.

Mạc Na suy nghĩ một chút: "Cũng đúng."

Hồng Thiết Ngư ở bên cạnh nghe được lời Tiết Trầm nói, quét mắt nhìn một vòng yêu quái xung quanh, vội vã đảo mắt chắp tay khẩn cầu: "Tôn giá minh giám, kẻ hèn này tiến hóa còn chưa đủ tốt nên không thể thoát khỏi thói hư tật xấu của yêu quái, nếu ngài không ngại có thể thu kẻ hèn này bên người, tôi nhất định thay tâm đổi tính làm một con yêu quái Trung Hoa chân chính, trở thành tùy tùng phục vụ cho ngài..."

"Mày nghĩ đẹp đấy." Tiết Trầm không nhịn được ngắt lời, "Cá hồi loại hai cũng muốn làm thú nuôi của tao, đúng là nằm mơ giữa ban ngày."

Cát Tú Nhiên nghi hoặc: "Chờ đã, cá hồi loại hai là gì?"

Vất vả lắm mới hiểu được ý nghĩa của từ mới "Tinh văn", ở đâu ra thêm cụm "cá hồi loại hai" nữa vậy?

Tiết Trầm xì một tiếng khinh bỉ: "Biết tà ám loại hai không? Thứ không tiếp nhận dòng máu của chính mình, đua đòi làm thế hệ sau hiếu thuận của cá hồi chân chính, tôi gọi là cá hồi loại hai."

Cát Tú Nhiên: "... Ồ."

Không thể không nói, ví dụ này đầy tính hình tượng.

Tà ám loại hai* thường bị người khác xem thường hơn so với tà ám thật, loại cá giả mạo phỉ báng nguồn gốc dù có được bợ đỡ thì thực tế vẫn là nỗi trơ trẽn trong xã hội yêu quỷ.

(*) Túm lại hàng loại hai là hàng nhái đó :>

Đến dạng yêu quái như Xa Bích Quân cũng chưa từng phủ nhận nguồn gốc trai sông mà tâng bốc trai tai tượng nước ngoài.

Hồng Thiết Ngư thấy Tiết Trầm không chịu thu nhận mình, phẫn nộ nói: "Tôn giá, kẻ hèn này thực tâm thực lòng muốn đi theo ngài, ngài xem, tôi có dòng máu Bắc Mỹ, chẳng phải sẽ giúp ngài nở mày nở mặt hơn đám cá nông thôn Trung Hoa hay sao?"

"Má nó, cá bản địa đào trúng mộ tổ nhà mày à?" Tiểu Hồng là người đầu tiên mất kiềm chế, há cái miệng lớn như chậu máu nhào tới tàn bạo cắn tay Hồng Thiết Ngư.

"Ngọc trai nông thôn kẹp chết mày này." Xa Bích Quân cũng tức giận hóa thành nguyên hình, vỏ trai khổng lồ mở ra đóng lại ngoạm lấy eo Hồng Thiết Ngư, ép cho nó suýt nữa ói mật.

Dư Yên Sơn dù sao cũng sống trên dưới một nghìn năm, tính cách trầm ổn hơn chút, chờ Xa Bích Quân phun Hồng Thiết Ngư ra mới hóa thành cá chép hoa to lớn đè Hồng Thiết Ngư thành bánh dẹp lép.

"Cá côn nông thôn cũng tới đây."

Hết một đợt quần thảo, Hồng Thiết Ngư chỉ còn thoi thóp thở vài hơi, chính thức trở thành một con cá tàn phế.

Mạc Na vất vả lắm mới tiếp thu được việc Antony là cá hồi vân, hiện tại ngơ ngác nhìn một phòng toàn thuỷ sản cỡ lớn biết nói, mãi chẳng thốt nên lời.

Không biết qua bao lâu Mạc Na mới hoảng hốt tìm về thanh âm: "Yêu, yêu quái, thật nhiều yêu, yêu quái..."

Cát Tú Nhiên thấy thế thuần thục móc tấm bùa an thần dán lên cho cô, giải thích: "Cô Mạc đừng sợ, mấy vị này đều là yêu quái tốt, người anh em ngọc trai và người anh em cá chép hoa còn từng trợ giúp chúng tôi bắt yêu, đã được ghi tên trên bảng vàng danh dự của đạo giáo đấy."

Bạn bè cùng phòng Tiết Trầm tới xem trò vui ngược lại vô cùng đồng cảm, ban đầu bọn họ cũng kinh hãi như thế thôi, vì vậy thay phiên nhau trấn an.

"Bà chủ chớ hoảng loạn, từ từ rồi sẽ quen."

"Chúng tôi nói anh Trầm bắt yêu rất lợi hại mà."

"Kỳ thực ngày hôm nay chúng tôi chỉ tới dùng cơm thôi."

Lúc này Mạc Na cũng chậm rãi bình tĩnh lại, cô không sợ lắm, chỉ là chuỗi hình ảnh liên tiếp đánh vào thị giác ảnh hưởng quá lớn, nhất thời bất động.

Cô cũng nhìn ra những con yêu quái này xác thực không giống loại hại người, dần ổn định tâm lí.

Thậm chí còn bởi vì quá hoang đường mà sinh ra cảm giác mơ hồ.

Tiết Trầm cuối cùng đưa quyết định: "Cá loại hai muốn đi nước ngoài như vậy, thế thì đưa tới Đông Doanh đi, nơi đó có rất nhiều kẻ sính ngoại như nó."

Cát Tú Nhiên: "Giao cho tôi đi, cơ quan chuyên ngành có lĩnh vực trục xuất yêu quái nước ngoài, tôi liên hệ đưa thứ này tới Đông Doanh là tốt nhất."

Dứt lời anh ta bấm chỉ quyết, thu Hồng Thiết Ngư vào pháp khí mang bên người.

Như vậy, sự kiện cá hồi vân làm loạn này cuối cùng cũng kết thúc.

Mạc Na đã bình phục, một khi mở cánh cửa thế giới mới thì không đóng lại được nữa, cô chấp nhận.

Biết hôm nay đám người Tiết Trầm cùng yêu quái đến cửa hàng ăn cơm, cô vinh hạnh mà bảo: "Các cậu ngồi một lát, tôi đi nấu đồ ăn cho các cậu."

Tuy rằng nhân viên cửa hàng cùng đầu bếp đang nghỉ phép, nhưng cô cũng biết làm món Nhật, chỉ tiếp nhóm người này thì lượng công việc không nhiều.

Mấy Thủy tộc hào hứng reo lên, còn nhiệt tình hỗ trợ.

Dư Yên Sơn: "Bà chủ, không cần phiền phức như vậy, trực tiếp khiêng mấy con cá hồi kia tới đây, mỗi chúng tôi ôm một con gặm là xong."

Tiểu Hồng tinh tế hơn chút: "Cho tôi nước tương cùng mù tạt nhé."

Mạc Na: "..."

Trình Hàm đầu đầy vạch đen: "Hai người anh em cá, đang ở ngoài thì hành xử cho giống con người chút có được không?"

Ồn ào một hồi, đoàn người cuối cùng cũng an ổn ngồi xuống.

Cát Tú Nhiên lúc này mới hỏi: "Đúng rồi, bạn học Tiết, tiên sinh Tiểu Giản, ngày mai hai vị có thời gian không?"

Tiết Trầm: "Chuyện gì vậy?"

Cát Tú Nhiên giải thích, đội trưởng Tất thuộc cơ quan đặc biệt hai ngày nay vừa vặn tới Phù Thành, muốn gặp mặt Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư.

Cát Tú Nhiên: "Bây giờ thanh danh của Phục Ba Quân đã trở nên vô cùng hiển hách, ngày đó ngôi miếu được xây dựng ở Ô Thành trời còn đổ mưa to, cơ quan đặc biệt cực kì coi trọng chuyện này, cũng hy vọng có thể kết nối với Phục Ba Quân. Mọi người đều biết, người cảm ứng mạnh nhất với Phục Ba Quân ngoài bạn học Tiết ra thì không còn ai khác, hiếm khi đội trưởng Tất đến Phù Thành nên muốn nhân cơ hội gặp mặt cậu."

Hơn nữa, gần đây các Thủy tộc làm loạn phần nào đấy đều liên quan đến vùng biển phương Bắc, cơ quan đặc biệt biết Giản Lan Tư xuất thân từ gia tộc Lan Tư chuyên đuổi bắt những quái vật này, nên cũng hy vọng có thể hợp tác cùng Giản Lan Tư, thu được càng nhiều thông tin về Thủy tộc nước ngoài càng tốt

Tiết Trầm và Giản Lan Tư nghe vậy liếc mắt nhìn nhau, Tiết Trầm đáp: "Không thành vấn đề."

Đúng lúc bọn họ cũng muốn biết sông Kháng Dương đã xảy ra chuyện gì, từ trước đến nay cơ quan đặc biệt vẫn duy trì cảm ứng với long vương Kháng Dương, chắc chắc sẽ có thêm tin tức.

.

Cát Tú Nhiên muốn trực tiếp giới thiệu, nhưng ngày hôm sau anh ta lại bị người trong quan gọi về.

Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư tự mình tới tiệm cà phê cạnh trường gặp mặt đội trưởng Tất An thuộc cơ quan đặc biệt quốc gia.

Tất An đã gần bốn mươi tuổi, vẻ ngoài đẹp trai sáng sủa, thân hình cao lớn rất uy nghiêm.

Sau khi xác nhận thân phận lẫn nhau, Tất An chìa tay ra trước Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư, sâu xa nói: "Phục Ba Quân, tiên sinh Tiểu Giản, ngưỡng mộ đã lâu."

Hai người Tiết Trầm và Giản Lan Tư mặt không đổi sắc, từng người ung bắt tay Tất An, "Đội trưởng Tất, ngưỡng mộ đã lâu."

Thái độ bình tĩnh của hai người khiến Tất An có chút bất ngờ, hắn cười nói: "Xem ra Phục Ba Quân đã đoán được, quả nhiên lợi hại, chẳng trách có thể chiếm được sự ủng hộ trong giới tu hành, hơn nữa còn được phong thần dựng miếu ở Ô Thành."

Tiết Trầm không định nếu ý kiến, chỉ đáp lời: "Ngày dựng miếu ấy tôi hiện nguyên hình sau tầng mây, không bố trí kết giới ẩn giấu, hiện tại kỹ thuật vệ tinh phát triển như thế mà không giám sát ra chân thân mới là chuyện lạ."

Hôm qua khi Cát Tú Nhiên nói người trong cơ quan đặc biệt muốn gặp cậu để tạo sợi dây kết nối với Phục Ba Quân, Tiết Trầm đã có suy đoán.

Ngày đó cậu đột ngột hóa rồng ở Ô Thành, không bố trí kết giới, hoặc là nói cậu chưa từng có ý định che giấu.

Trước kia cậu khiêm tốn là vì hồn phách chưa trọn vẹn, sợ bị người trong tối ám hại, chủ yếu do bất đắc dĩ mà thôi.

Hiện tại cậu đã khôi phục chân thân, thậm chí tu vi còn thâm hậu hơn so với trước đây, hận không thể lập tức bắt lão tặc kia để báo thù, sao còn cần trốn trốn tránh tránh.

Về phần nhân gian phát hiện thì cứ phát hiện đi, dù sao cậu cũng sắp trở về Long tộc .

Còn có thể tóm cậu lại nghiên cứu hay sao?

"Nói chuyện cùng người thông minh thật sảng khoái." Tất An nghe xong cũng giãn ra lông mày, "Như vậy, tôi không cần quanh co lòng vòng nữa."

Tiết Trầm rất tán thành, gật đầu nói: "Đội trưởng Tất thật thẳng thắn, không ngờ trong cơ quan đặc biệt còn có người xuất thân bất phàm như chú."

Nghe vậy vẻ mặt của Tất An cứng lại, sau đó thoải mái trả lời: "Truyền thuyết nói mắt rồng có thể nhìn thấu hỗn độn, bạn học Tiết quả không hổ là Chân long, chẳng có gì giấu nổi cậu."

Hắn đưa tay phải đến trước mặt Tiết Trầm cùng Giản Lan Tư, biến thành một móng vuốt hổ xù lông: "Chắc chắn Phục Ba Quân đã nhìn ra rồi, chân thân của tôi chính là hậu duệ Bệ Ngạn* ở núi cổ Sài Thương, là... bà con xa của long vương sông Kháng Dương."

(*) Bệ Ngạn: là con của rồng, có hình dáng giống hổ, răng nanh dài và sắc, có sức thị uy lớn. Theo truyền thuyết, bệ ngạn rất thích lý lẽ và có tài cãi lý đòi sự công bằng khi có bất công, nhờ vậy bệ ngạn thường được đặt ở cửa nhà ngục hay pháp đường, ngụ ý răn đe người phạm tội và nhắc nhở mọi người nên sống lương thiện.

Hắn vừa nói xong, Tiết Trầm chưa kịp đáp đã thấy Giản Lan Tư nhíu mày: "Thân thích của long vương sông Kháng Dương ư?"

Tất An không bất ngờ trước phản ứng của anh, trong địa giới sông Kháng Dương này, phàm là yêu quái có chút tu vi đều nhận làm thân thích của Kháng Dương long vương, hàng năm số lượng kẻ giả mạo đủ để tổ chức một bữa tiệc tối 315*.

(*) Tiệc tối 315: tiệc tối phúc lợi công cộng CCTV.

Thật sự không hiếm lạ về hoài nghi của Giản Lan Tư.

Tất An bất đắc dĩ đáp: "Tôi thật sự là bà con của long vương, tính ra là cháu trai họ."

Cái gọi là bản tính của rồng gì đó thực sự không hề kén chọn chủng tộc, đời sau lưu lạc bên ngoài nhiều vô số kể, muốn làm rõ quan hệ thân thích giữa các tộc thật sự không dễ dàng.

Giản Lan Tư nhìn bạn trai.

Tiết Trầm cười nói: "Ai thì không biết nhưng trên người đội trưởng Tất quả thật có dòng máu Chân long, chính là hậu duệ dòng long hổ."

Cơ quan đặc biệt không hổ là chuyên ngành cấp quốc gia, bên trong ngọa hổ tàng long... Thậm chí ý trên mặt chữ, bản thân Tất An đã vừa là hổ vừa là rồng.

Chân thân của Tất An là thụy thú thượng cổ Bệ Ngạn - con thứ bảy trong chín đứa con của rồng, hay còn gọi là Hiến Chương, do rồng và hổ kết hợp sinh ra, vì nguyên hình gần với hổ hơn nên Tất An chọn cách lộ móng vuốt hổ cho Tiết Trầm xem.

Theo truyền thuyết Bệ Ngạn luôn nhiệt tình vì lợi ích chung, phân rõ đúng sai, hơn nữa hình tượng oai phong lẫm liệt sở hữu lực uy hiếp mạnh mẽ, bởi vậy thường được trang trí ở cửa ngục thất.

Cánh cổng nha môn nghiêm trang thời xưa cũng có hình tượng Bệ Ngạn sừng sững như hổ rình mồi, quan sát xung quanh để giữ gìn sự uy nghiêm chính khí chốn công đường.

Bệ Ngạn là thần thú trời sinh có tu vi thâm hậu, không phải thứ những yêu quái nhỏ dám đứng ngang hàng, cũng nhờ hồn phách Tiết Trầm đã khôi phục, bằng không chẳng thể nhìn ra chân thân của Tất An .

Kiểu thần thú như vậy đi làm trong cơ quan quốc gia, còn được vào biên chế chính thức, chỉ có thể nói một câu quá phù hợp!

Tất An vừa đến đã vạch trần chân thân của Tiết Trầm, đương nhiên không che giấu lai lịch bản thân, chẳng qua vẫn hơi ngượng ngùng: "Công việc bây giờ cạnh trạnh quá kịch liệt, tôi cũng không xin được công tác ở Thủy phủ Kháng Dương mới đến nhân gian tìm vận may, vừa vặn đúng đợt tuyển người của cơ quan đặc biệt, lấy thân phận ra chiếm chút tiện nghi."

Tiết Trầm giật mình: "Không phải chứ? Chú là bà con của long vương Kháng Dương mà vẫn không xin được việc sao?"

Ánh mắt Tất An tối lại, tự giễu cười: "Long vương chí công vô tư, yêu cầu đối với họ hàng càng thêm nghiêm ngặt."

Tiết Trầm: "Nói bậy, loài rồng chúng tôi thích bênh vực người nhà nhất."

Tất An: "..."

Thấy hắn không muốn nhiều lời, Tiết Trầm cũng không truy hỏi.

Tất An lấy hai tấm thiệp mời từ trong túi mang bên người ra: "Thực không dám giấu giếm, lần này hẹn gặp mặt hai vị, ngoại trừ hy vọng kết nối Phục Ba Quân cùng cơ quan đặc biệt, còn là muốn mời các cậu tham gia cái này."

Tiết Trầm và Giản Lan Tư nhận thiệp mời, chỉ thấy trên đó viết mấy chữ lớn.

Tiết Trầm: "Lễ khánh thành cầu lớn Đông Kháng Dương ư?"

Cầu lớn ở Đông Kháng Dương là công trình cầu ngầm được xây dựng nhằm phát triển tiềm lực kinh tế của vùng châu thổ sông Kháng Dương, nằm tại cửa tiếp giáp giữa sông Kháng Dương và biển Đông, kết nối ba thành thị liên tiếp và một hòn đảo nhân tạo, nổi danh vì quy mô kiến trúc cực lớn, độ khó thi công cực cao cùng kỹ thuật xây dựng hàng đầu.

Quá trình xây dựng cây cầu lớn này kéo dài đến tám năm, đầu năm nay mới hoàn thành nghiệm thu công trình.

Vì mang ý nghĩa kinh tế và chính trị đặc biệt nên việc nghiệm thu thu hút rất nhiều sự chú ý, tất cả mọi người đều mong đợi thời khắc thông hành.

Thậm chí đông đảo cơ quan du lịch cũng bắt đầu xây con đường lớn dẫn thẳng ra cầu Đông Kháng Dương.

Trên Internet từng phát tin tức cầu lớn Đông Kháng Dương có thể sẽ được đưa vào hoạt động trước cuối năm, xem ra là sự thật.

Tất An nói: "Trước khi cầu lớn chính thức khai thông sẽ có một nghi thức tế thủy cỡ lớn, đại biểu tông giáo đều tham gia, bạn học Tiết làm long quân gần đây đang trở nên nổi tiếng, tiên sinh Tiểu Giản cũng là người bạn quốc tế hỗ trợ chúng tôi không ít việc, chúng tôi chân thành hi vọng hai vị có thể tới, được long uy của Phục Ba Quân gia trì, chúng tôi càng thêm yên tâm."

Thái độ thành khẩn của Tất An khiến Tiết Trầm cảm thấy vô cùng kỳ quái: "Tôi nhớ không lầm cầu lớn Đông Kháng Dương được xây gần tổ miếu long vương, phòng làm việc của long vương ngay đó, nghi thức tế nước chắc cũng để tế long vương, mời tôi hình như không thích hợp lắm?"

Không chờ Tất An trả lời, cậu lại tiếp tục hỏi, "Kỳ thực tôi vẫn luôn tò mò, lúc trước tại sao bên chú quyết định xây miếu Phục Ba long quân ở Ô Thành, thờ cúng long quân mới?"

Đây mới là vấn đề khiến Tiết Trầm nghi ngờ nhấ trong khoảng thời gian này.

Long vương sông Kháng Dương quản lý lưu vực sông Kháng Dương đã mấy trăm năm, địa vị ở hai giới thiên nhân đều hiển hách mười phần.

Cho dù khoảng thời gian này Phục Ba Quân thu được một ít tiếng tăm và tín ngưỡng dân gian, nhưng để đưa ra quyết định đổi thần cần cân nhắc rất nhiều yếu tố phức tạp hơn nữa.

Ngoại trừ nhân hòa, còn phải có thiên thời địa lợi.

Mà miếu Phục Ba Quân được xây dựng ở Ô Thành đâu phải là lựa chọn tự phát của dân, đây là quyết định từ cơ quan đặc biệt.

Thậm chí ngay từ khi bắt đầu đã bị đám người ông từ Lương phản đối.

Tuy rằng cuối cùng ma xui quỷ khiến thế nào, vì chuyện tàn hồn sông Đại Hoang cùng thuyền rồng thần mộc mà Phục Ba Quân nhận được sự tán thành của nhân dân địa phương.

Nhưng chắc chắn còn có nguyên nhân sâu xa khác.

"Quả nhiên không gạt được ngài." Tất An ngượng ngùng cười, "Thực không dám giấu giếm, bắt đầu từ năm nay chúng tôi đã hoàn toàn mất cảm ứng với thần lực của long vương Kháng Dương."

Hắn sâu kín nhìn Tiết Trầm một cái, lát sau mới tiếp tục: "Nói ra kính xin bạn học Tiết bỏ quá cho, kì thực lúc đầu long quân chúng tôi lựa chọn lập miếu phong thần tại Ô Thành không phải Phục Ba Quân."

Tiết Trầm: "Vậy là ai?"

Tất An ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về nơi vô định, vừa nhớ lại vừa nhẹ nhàng tường thuật mọi chuyện.

"Không dối gạt cậu, bắt đầu từ hơn hai mươi năm trước, long vương Kháng Dương trở nên lười biếng với công việc, thường bỏ lại chuyện công để bế quan tu luyện, thời điểm xuất quan lập tức sa vào tửu sắc lãng quên nhiệm vụ, còn cực kì tham tài, lúc trước tôi về tộc thăm người thân, nghe nói long vương vậy mà muốn thuộc hạ Thủy phủ phải thờ cúng như ở nhân gian... Nói chung, vùng nước Kháng Dương biến thành như hôm nay cũng không phải chuyện ngày một ngày hai."

Tuy nói thế, thân phận của long vương Kháng Dương dù sao cũng hiển hách bất phàm, hai giới thiên nhân không tiện lên tiếng.

Nhưng mấy năm gần đây thần lực trong lưu vực Kháng Dương không ngừng tan biến, Thủy tộc mất khống chế, kết nối của cơ quan đặc thù với long vương càng ngày càng yếu, rất nhiều nơi sinh linh đại loạn.

Nhân gian không ngừng bất mãn đối với long vương, thiên giới cũng nhận nhiều báo cáo trách cứ, không thể nhắm mắt làm ngơ nữa.

Mãi đến tận đầu năm, Kháng Dương long vương triệt để mất cảm ứng với nhân gian, thiên giới rốt cục quyết định cách chức long và cắt cử một vị long quân mới tiếp quản.

Vùng nước sông Kháng Dương bao la rộng lớn, gắn bó mật thiết với đời sống con người, thiên giới đưa ra quyết định trọng đại đương nhiên cũng phải báo cho cơ quan đặc biệt của nhân gian.

Vậy nên lúc đầu vị long quân mà cơ quan đặc biệt muốn dựng miếu thực tế chính là vị được thiên giới ủy nhiệm kia.

Chỉ là không ngờ vị long quân ấy còn chưa nhậm chức, thanh danh của Phục Ba Quân đã trở nên vang dội ở nhân gian.

Không chỉ vậy, Tiết Trầm còn thu phục được nhiều Thủy tộc cầu bái, phổ độ mấy vạn cô hồn dã quỷ nơi núi hoang rạch Dương Nam.

Cứ như vậy, thanh danh và sự ủng hộ dành cho Phục Ba Quân tại nhân gian, yêu tộc cùng minh giới liên tục tăng vọt, chân chính lấy được lòng dân.

Hơn nữa vị long quân do thiên giới cắt cử chậm chạp không đến nhậm chức, Ô Thành lại gặp hạn lớn, cần gấp long quân đến chủ trì đại cục.

Đây là lí do cuối cùng thúc đẩy Phục Ba long quân thay thế vị trí.

"Có lẽ chính là duyên phận..." Tất An cảm khái.

Tiết Trầm vẫn tìm ra được rất nhiều điểm đáng ngờ, hiếu kỳ hỏi: "Vậy vị long quân mà thiên giới cắt cử có thân phận thế nào, sao mãi không đến nhận chức?"

"Chuyện này..." Tất An suy nghĩ trong chốc lát mới chậm rãi mở miệng, "Hình như long quân mới còn cùng tên với bạn học Tiết."

Tiết Trầm: ?

Tất An sâu sắc nhìn Tiết Trầm, tiếp tục nói: "Chính là Ngao Trầm con trai của Quảng Trạch Vương."

Tiết Trầm: "..."

"Ngao Trầm con trai của Quảng Trạch vương trong truyền thuyết, sở hữu thiên phú trác tuyệt, ba năm tu tiên, năm năm đắc đạo, còn thông thạo nhiều ngôn ngữ cổ xưa, những con rồng cùng tuổi ít ai có thể sánh bằng, lần này long vương đương nhiệm lười biếng thất trách nên thiên giới hi vọng đổi một vị long quân trẻ tuổi nhiệt tình và năng động hơn, qua nhiều lần tuyển chọn, cuối cùng nhìn trúng Thái tử rồng của biển Bắc... Chỉ là không ngờ, nhân gian cùng minh giới đã sớm thờ cúng Phục Ba Quân mất rồi."

Nói đến đây, Tất An dùng ánh mắt trấn an Tiết Trầm, "Bạn học Tiết đừng quá áp lực, tuy rằng Ngao Trầm xuất thân hiển hách, thiên phú trác tuyệt, nhưng kinh nghiệm thực tiễn kém xa cậu, cậu còn thu được lòng dân, coi như tương lai Ngao Trầm nhậm chức thì thiên giới cũng không thay đổi được sự thật sông Đại Hoang cùng Ngọc Sắt Hải đã là của cậu rồi."

Tiết Trầm: "... ... ... ..."

Tất An thấy Tiết Trầm nửa ngày nói không nên lời, cho là cậu nhận kích thích lớn tới nỗi đứng hình.

Vấn đề xuất thân này thật sự không cách nào cứu chữa được, chỉ có thể nghĩ biện pháp khác mà an ủi thôi.

Tất An suy nghĩ một chút, lại hỏi: "À đấy, chúng tôi chỉ nghe cậu là long quân mới xuất đạo, còn chưa biết lai lịch gia tộc của cậu đâu?"

Tiết Trầm gượng gạo nhìn hắn, từ từ mở miệng: "Nếu như không hiểu lầm thì tôi đúng là đứa con của Quảng Trạch vương trong lời chú kể... Nhà tôi có vương vị để thừa kế, chẳng qua tôi theo họ mẹ."

Tất An: ????

---------------

Tác giả có lời muốn nói:

Bệ Ngạn [bì àn], nhiều tài liệu về rồng sinh chín con không nhắc tới Bệ Ngạn, đừng hỏi, hỏi chính là bản tính của rồng X.

.

Ban đầu đặt ra ý tưởng sông Kháng Dương là hỗn hợp giữa ba con sông lớn trong nước gộp lại tạo thành con sông lớn nhất, sau đó chi tiết Trường Giang Hoàng Hà Châu Giang cũng có thể được thêm dùng, chủ yếu cần cho nội dung truyện.

Nói chung chính là không nghĩ đến không nghĩ đến không nghĩ đến.

Chi tiết cầu lớn Đông Kháng Dương lấy từ cầu lớn cảng châu úc, tư liệu cũng từu bách khoa baidu, ở trên cơ sở này tiến hành cải biên, xin mọi người không nên tưởng thật.

Đây là một thế giới không tưởng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play