Chương 168 Vạn Tinh cầu

Nghỉ chốc lát đã đến giờ thi đấu. Kim đan kỳ 13 đệ tử rút thăm đấu sáu trận, trúc cơ kỳ 10 rút thăm đấu năm trận. Tiêu Khắc may mắn sót lại không phải thi đấu trực tiếp được vào vòng trong.

Quả nhiên chuyện Lam Băng Yên trọng thương làm cho các Huyền-Ngọc đan tông đệ tử căm phẫn hôm nay lên đài. Thi đấu trận đầu trúc cơ kỳ Võ Đại một kích giết chết trúc cơ đồng tu vi Lạc Anh tông, Lam Băng Yên bị trọng thương Võ Đại trong lòng đại hận, hai người trước kia cùng thời vào Huyền-Ngọc đan tông trở thành ngoại môn đệ tử, tu vi Võ Đại có kém nàng đôi chút nhưng hắn là đạo võ lưỡng tu, ở với nhau lâu như vậy không khỏi nảy sinh cảm tình vi diệu, mối thù của nàng hắn cũng biết đôi chút. Hôm qua tưởng rrằng Lam Băng Yên bị tử thương, lòng muốn nổi điên thề giết sạch bọn Lạc Anh đệ tử, mãi đến sáng nay nghe tin nàng thoát khỏi nguy hiểm lửa thù hận trong lòng mới giảm một chút. Sau đó rốt cuộc hôm nay chết mất hai trúc cơ đệ tử, bảy người bị thương trong đó có Du Lượng.

Vào nửa đêm Hàn Tinh cảm giác có điều bất an nên đem thần thức phân tán ra chung quanh thì phát hiện đang có nhiếu cao thủ tiến vào Bạch Vân Sơn, chàng thấy trong đó có cả tên kim đan mập mạp mấy hôm trước mình đã gặp..Thiên Ma Tông!

- Tất cả cảnh giác chuẩn bị tinh thần, Thiên Ma tông đang tiến gần về phía chúng ta...

Chàng theo dõi bọn Thiên Ma Tông thấy họ chia là hai nhóm, hướng hai nơi tiến đến mỗi nhóm đến hơn trăm tên trong đó nguyên anh kỳ và phần nhiều là kim đan kỳ.

- Mấy tên lọt lưới Huyền-Ngọc đan tông mau ra đây chịu chết...

Hàn Tinh thấy bọn họ đuổi giết đến tận cửa, thấy không thể nhẹ tay với họ nữa bay ra ra buông toàn thân khí tức uy áp ra nhắm tám tên Nguyên Anh kỳ vận hoả khí ra hai cạnh bàn tay chém mười mấy nhát. Chỉ thấy một loạt tiếng hét rồi chung quanh trở lại yên tĩnh.

Bọn Thiên Ma Tông đột nhiên cảm thấy tâm thần run rẩy, linh hồn sợ hãi, thân người người không thể độngđậy, khí áp như bị một núi đá đè lên, tất cả kim đan kỳ chịu không nổi không kêu la được một tiếng hộc máu nằm bất tỉnh. Còn Nguyên Anh kỳ kinh sợ run rảy thầm kêu “nguy, hợp thể kỳ cao thủ” đã bị một làn lửa đánh vào đan điền bay ra phía sau, ngũ tạng lục phủ nát bấy, vết thương bị cháy lan ra, chốc lát cháy sạch bắt buộc nguyên anh xuất khiếu chạy trốn.

Hàn Tinh không ngờ tu ma nguyên anh kỳ chịu không nổi một kích của mình, trước kia chàng qua trí nhớ của Lâm Đàm đại trưởng lão đã biết sự lợi lại của Phệ Hồn trùng, sau đó quả nhiên phải dùng đến bạch hỏa tụ lại thành mũi nhọn phát ra chỉ công mới diệt được, chàng tưởng lầm ma tu nguyên anh chắc cũng lợi hại như phệ hồn trùng kia, ai dè mình đánh giá đối phương quá cao. Thên vào đó tuy đao hoả khí không bằng Xuyên Nguyệt chỉ nhưng đã không phải tầm thường nhất là hỏa lực tuy cũng là bạch hoả như trước nhưng chất lượng đã theo tu vi tăng lên, trước đây dùng bạch hoả đề thuần tài liệu luyện bảo, ngay cả tiên khí còn có thể nung mềm thì thân thể Nguyên Anh kỳ không tính là gì.

Tám tên Nguyên Anh kỳ ngực bị hỏa đao chém cháy đen chết tại chỗ, nguyên anh xuất khiếu chạy trốn chưa xa thì đã bị một cơn lốc hút cuốn vào. Trong chốc lát Hàn Tinh nhìn lại các tám tên nguyên anh đã cháy sạch chỉ để lại tám kiện trữ vật túi và nhẫn, chàng không khách sáo thu trước, nhìn chung quanh gần trăm tên kim đan tu sĩ đã bất tỉnh nằm ngổn ngang khắp nơi, máu miệng trào ra vì bị khí áp trọng thương.

- Các ngươi mau thu dọn!

Tám Nguyên Anh bị chàng lôi cuốn vào cuồng phong, nguyên năng lượng bị cuồng phong vắt dần theo tốc độ lực ép của cuồng phong, đây là Hàn Tinh trước kia theo nguyên lý ly tâm sử dụng cho máy giặt, khâu vắt nước, bây giờ dùng vào cưồng phong, phía ngoài bố trí một lăng ống vô hình vô sắc cực kỳ bền chắc, cuồng phong tốc độ quay mới năm bảy phú năng lực nguyên anh đã bị vắt hết, chàng chộp từng nguyên anh sưu lấy ký ức, sau đó mới thả ra. Hàn Tinh thấy nguyên anh lúc này không khác gì một linh hồn yếu ớt như bình thường, nghĩ họ không thể nào đoạt xá ai được thì gật đầu nghĩ “đúng như mình tưởng” Nguyên Anh nếu không còn năng lượng thì trở nên linh hồn nhỏ bé thôi... quả nhiên linh hồn nguyên anh vừa ra khỏi nơi đây, đã có quỷ sứ đã đón từ phía xa lôi đi...

Đúng lúc này chàng cảm thấy viên Hắc Tinh Châu trung trữ vật nhẫn lung lay phản ứng, chàng kỳ lạ đem ra xem nhận ra viên hắc châu còn lưu lại thần thức của tên hắc y chàng quán chú váo một tia bạch hỏa xoá sạch, dùng tần thức xem một chút thì thấy chữ “Vạn Tinh Cầu” xem xong chàng vẫn thấy viên châu rung động thì lấy làm lạ, khẽ xoè bàn tay ra thì viên châu vọt đến cơn lốc phía trước cuốn theo. Thần thức theo dõi Vạn Tinh Cầu thì thấy năng lượng của tám nguyên anh lúc lày đã dung hợp thành một khối nguyên khí màu trắng sữa, đang bị vạn tinh châu hấp thu vào trong.. “Chuyện gì, chẳng lẽ Vạn tinh cầu cũng có thể hấp thụ năng lượng và tự đề cao phẩm chất cấp bậc? Nguyên Anh kỳ năng lượng khủng bố, không phải chỉ là kim đan. Không ngờ bảo vật cấp này lại ở trong tay tu ma kim đan kỳ cao thủ ”. Chờ một lúc Vạn Tinh Cầu hấp thu xong Hàn Tinh thu nó cất váo trự vật nhẫn sau đó dùng bàn tay nhắm cơn lốc phía phất một cái bỏ lăng ống vô hình kia, cuồng phong lập tức vận chuyển chậm lại, mở ra phân tán vào thiên địa.

Minh quét thần thức hướng Lạc Anh tông thấy còn đang chiến đấu vội nói cho các trưởng lão:

- Các ngươi ở đây thu dọn sắp xếp, ta qua đó xem hỗ trợ một chút.

Lúc đó chàng thấy kim đan tu sĩ chiến đấu còn mười tên Nguyên Anh kỳ đứng phía xa lược trận, Hàn Tinh lại lập lại chiêu cũ dùng hoả khí đao trảm mười tên Nguyên Anh kỳ, kết quả không sai biệt. Mười Nguyên Anh kỳ cao thủ Hàn Tinh giải quyết mau chóng. Các trưởng lão thấy Hàn Tinh đến thở nhẹ nhõm, thấy chàng không nói gì lập tức đem mười tên Nguyên Anh chỉ một chiêu đem đánh bay đốt cháy hết thân thể họ.... thì nghĩ:” Độ kiếp kỳ đúng là cường lực to lớn gấp bội Nguyên Anh kỳ, giết họ dễ dành như giết mấy con kiến.

- Còn lại hơn trăm tên Kim Đan kỳ các ngươi tự giải quyết, hai giờ sau chúng ta xuất sơn, không thể ở đây nữa...

Hàn Tinh trở lại xem thì giật mình thất các trưởng lão và đệ tử đã đem gần trăm Kim Đan cao thủ giết sạch, đồ trong trữ vật nhẫn đã đem ra đang kiểm kê còn thấy một bọc kim đan. Những ma pháp bảo, đan dược có chứa ma khí chàng thu lại còn những thứ khác các trưởng lão một số chia ra giữ lấy còn lại phân chia cho các đệ tử.

- Sau một giờ nữa chúng ta sẽ cùng Lạc Anh Tông rời khỏi nơi này, các ngươi chuẩn bị đi.

Hàn Tinh thấy còn một giờ nhẩn nha xem lại mười tám bộ ký ức, thì ra họ là tay chân của Thiên Ma tông, trong đó bốn người tán tu, sáu người từ các châu khác còn có hai người từ Thiên kiếm tông, một người Thái Thanh Tông, một người Huyền-Ngọc đan tông, một người Lạc Anh tông và ba người trong các tông môn nhỏ mới lập tông.

Trước tiên chàng xem hai của Thiên Ma tông biết được Thiên Ma Tông trung tâm nằm ở Cửu Lê Bộ Châu, kế hoạch bành trướng tại Đông-Duyến châu và Hoa Nam Châu, mười hai tên đệ tử của Phệ Hồn Lão Tổ trấn ở Tông Môn, cao thủ đến Hoa Nam Châu tám tên đệ tử Phệ Hồn Lão Tổ, cao thủ đến Đông-Duyến châu năm người đệ tử của Phệ Hồn Lão Tổ tu vi hợp thể kỳ, không như Tạ Khôi đã kể vì họ mới đột phá hóa thần kỳ, xuất khiếu kỳ (Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, xuất khiếu, phân thần, hợp thể, độ kiếp, đại thành...nếu độ kiếp thất bại thành đại tán tu,đại tán tu gồm chín tầng, sau tầng chín lại có thê phi thăng, độ kiếp thành công tùy theo mỗi người khác nhau hoặc trực tiếp phi thăng, hoặc tiếp tục tu luyện đến đại thành kỳ và phi thăng.) đang lo lắng chuẩn bị thiên ma kiếp. Tu ma thiên kiếp vạn phần nguy hiểm, khó khăn hơn tu đạo, tu đan độ kiếp gấp bội, những lần thành công phần nhiều là nhờ có Ma Quân sứ giả từ Ma giới hạ phàm chiếu cố tương trợ, cấp cho Ma bảo khí, Ma Đan cùng trận pháp phòng ngự. Ma quân sứ giả, khoảng trăm năm hạ phàm một lần, hiện nay thời hạn sắp đến nên Thiên Ma lão tổ cũng đặt một phần hi vọng vượt qua thiên ma kiếp. Thiên Ma tông tu luyện Phệ Hồn tu ma quyết, thời gian này chiếm đánh Đông-Duyến châu hấp phệ vô số linh hồn cao thủ, trong đó không thiếu nguyên anh linh hồn, nên cao cấp thiên ma tu đột phá tăng cấp là chuyện đương nhiên. Theo trí nhớ của hai tên này, Phệ Hồn Lão Tổ đã có tu vi hợp thể kỳ từ lâu và đang chuẩn bị đón thiên kiếp.

Tu ma độ kiếp nguy nan khó khăn hơn tu đạo, đan đạo bội phần, không có chuẩn bị kỹ càng và trợ giúp của Ma quân thì khó lòng thành công. Phệ Hồn Lão Tổ đã ba chục năm không xuất hiện, không ai biết lão đã đi đâu. Việc bành trướng quả là kế hoạch của các đệ tử của lão. Thiên Ma Tông ngoài tu sĩ phệ hồn quyết còn phân nửa tu Phệ Huyết quyết, cũng không ít tu sĩ nhị ma quyết song tu, người tu phệ huyết quyết thường là kiêm thể tu, và võ tu. Tên kim đan ma tu chính là một trong tu sĩ luyện Phệ Huyết quyết kiêm thể tu và võ tu, sư tôn hắn chính là một nguyên anh đỉnh phong Phệ huyết tu là một thiên tài võ tu nên ngay cả các đệ tử của Phệ Hồn Lão Tổ cũng không dám khinh thuờng, còn sư tổ hắn đã phi thăng Ma giới.

Hàn Tinh đem bộ ký ức của Thiên Kiếm tông ra xem thì ra tên này được giao trọng trách quản lý Bạch Vân Sơn, chuẩn bị sắp xếp, nuôi dưỡng phân bố thích hợp các yêu thú trong Bạch Vân Sơn để cho các đệ tử thí luyện mỗi năm năm kỳ, chẳng trách có thể dễ dàng xuất nhập vào núi, chàng xem đến cách xuất nhập chỉ là hai lớp phong ấn cấm chế ở cửa phải đồng thời cùng một trưởng lão khác Thái-Thanh tông mở mới được, nếu thế thì vị Thái-Thanh tông kia cũng bị mình thu thập rồi. Xem tiếp tục thì ra Thiên Kiếm Tông cũng đã bị Thiên Ma tông khống chế dần, Xuất Khiếu kỳ Kim Trọng Dật lão quái Trấn Sơn cao thủ không hiểu sao còn chưa xuất hiện. Chàng đem tất cả mười tám bộ ký ức ra xem hết liền nắm giữ được tình trạng thê thảm của Đông-Duyến châu, ngày ngày bị giết tế hồn, tế huyết cho Thiên Ma Tông tu sĩ dùng để luyện công. Xem thêm bộ ký ức của vị trưởng lão Thái-Thanh tông chàng liền nắm giữ nguyên lý đường lối cấm chế, liền quyết định, “bắt đầu từ hôm nay Ngọc-Huyền đan tông và Luyện Bảo Tông phụ trách quản lý Bạch Vân Sơn”. Trong lúc sắp rời khỏi nơi này Hàn Tinh nhớ đến cao giai yêu thú Nhân Diện Thù, nếu nó đã trở thành lục giai mà để nó tiếp tục ở đây thì bao nhiêu yêu thú bị đe dọa ta cũng nên thu nó vào Hồng Mông Linh Châu giới, cho nó hoạt động sống một khu rừng. Nghĩ vậy chàng đem thần thức tìm kiếm nơi ở cũ của nó, quả nhiên thấy nó đã là thập giai, cách đó không xa còn hai con nhị giai, một con tam giai.. Nhân Diện Thù nhận ra thần thức, bị uy hiếp lập tức chuẩn bị nghênh chiến thì thân đã bị khống chế tiếp theo trời đất quay cuồng rồi thấy mình ở một nơi xa lạ. Bỗng nghe tiếng:

- Từ nay trở đi ngươi ở đây!

- Ngươi là ai?

- Ngươi không còn nhớ ta? Lần trước ngươì chạy thoát khỏi tay ta, không phải tại vì ngươi giỏi, mà là lúc đó ta đối với không hứng thú, bây giờ ta cũng không hứng thú bắt ngươi, nhưng không thể để ngươi sinh sống ở Bạch Vân Sơn được nữa.

- Thì ra là tiền bối..chủ nhân!

- Ngươi cũng tinh ranh, nhanh trí đấy, biết ta lợi hại...

- Được ta ra lệnh cho ngươi, ở đây ngươi không được hại người và một số chim quý, như ngũ sắc điểu, bạch khướu, hỏa điêu và gà nòi.. những động vật khác ngươi có tài thắng chúng thì tùy tiện. Ngươi không được ra khỏi khu vực này trừ khi ta triệu hoán ngươi.

Hàn Tinh nói xong biến mất ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới thấy còn hai ba chục khối kén chàng xem qua nạn nhân đều là yêu thú nên thu vào Hồng Mông Linh Châu giới cho Nhân Diện Thù, chung quanh màng nhện giăng đầy chàng đem một sợi thử thì thấy phẩm chất cao hơn tơ nhện của mình nhiều bèn thu hết vào trữ vật nhẫn. Thần thức xem đến thác nước đầm, thấy hoả ngư sinh sản không ít thấy mình trong Hồng Mông Linh Châu giới cũng dư dật nên không đụng đến nó.

Hàn Tinh dẫn Huyền-Ngọc đan tông và Lạc-Anh Tông tập trung các trưởng lão vì cuộc thi đấu bỏ dở đành cùng nhau đánh giá những cuộc thi đấu đã qua định hạng thứ cho các đệ tử, trao cho họ phần thưởng rồi cùng nhau ra khỏi Bạch Vân Sơn, cấm chết bị chàng phá rồi thay đổi thành bốn tầng cấm chế liên kết chồng chất lồng lên nhau.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play