Trước đó sư tỉ Lữ nói dối sao?
"Ồng nội! ", Lữ Thanh Thanh hơi buồn bực, cũng có chút ngại ngùng, xấu hổ, nhưng phần nhiều là phần nộ và ý muốn giết người, đều tại ả khốn kiếp này, ông nội thực sự xuất hiện rồi, xong rồi, mình chắc chắn sẽ bị mắng.
Nhưng mà, có hận hơn nữa, phẫn nộ hơn nữa thì ở trước mặt ông nội, cò ta cũng không dám tiếp tục làm dữ nữa.
"Tiền bối!!! Cháu chính là cháu gái của Diệp Thành Bang!", gương mặt tái mét của Diệp Mộ Cẩn cuối cùng cũng có chút huyết sắc, sự liều mạng của cô đã thắng rồi.
"Ông nội của cô còn sống chứ?", Lữ Chân Tuân hỏi, trong đôi mắt già nua vụt qua chút hồi ức.
Đó là khoảng hơn sáu mươi năm về trước, năm đó trong giới thế tục xuất hiện một di tích, lúc đó ông ta đã là Đại trưởng lão của Huyền Thanh Tông, đã đạt đến cảnh giới Tôn giả Trung kỳ.
Ỷ vào thực lực mạnh mẽ,
ông ta một mình đi đên giới thê tục, tiến vào trong di tích nọ.
Nhưng không ngờ được, bên trong di tích lại nhà bị kẻ thù ám sát, lại thêm trúng độc ở trong Độc trận đến mức bị thương nặng gần chết.
Cũng còn may là có thể dùng một số phương pháp đặc thù để thoát ra khỏi khu di tích.
Nhưng sau khi thoát được ra ngoài, chạy đến lối vào của Huyền Linh Sơn thì bị nhà kẻ thù chặn đường chờ sẵn, ông ta đương nhiên không dám đến gần nên mới trốn ở giới thế tục.
Tại Đế Thành của giới thế tục, ông ta gặp được Diệp Thành Bang.
Diệp Thành Bang lúc đó vẫn còn rất trẻ, mới hai ba mươi tuổi, là một cậu ấm được ăn sung mặc sướng nên rất dễ bị lừa, ông ta đã lừa Diệp Thành Bang đưa mình về nhà họ Diệp.
Ba tháng sau đó, ông ta liền trốn ở nhà họ Diệp để dưỡng thương.
Trong thời gian này, là do Diệp Thành Bang dựa vào mối quan hệ và thế lực của nhà họ Diệp ở Đế Thành, lần nào cũng giúp ông ta vượt qua được sự
truy quét của nhà kẻ địch, do vậy, năm đó, nhà họ Diệp đã suýt chút nữa là bị diệt vong.
Hon nữa, trong thời gian ba tháng đó Diệp Thành Bang đã tốn hết sạch tiền bạc để giúp ông ta mua về không ít những liệu thuốc trị thương tốt nhất, ông ta mới có thể được cứu sống khỏi trạng thái hấp hối.
Có thể nói, Diệp Thành Bang đã cứu mạng của ông ta, giữ lại sức mạnh cho ông ta.
Chính vì vậy, năm đó, lúc chuẩn bị rời khỏi nhà họ Diệp ở Đế Thành, ỏng ta đã để lại một miếng lệnh bài bằng ngọc làm
tín vật.
.