Tô Thanh Vân may mắn thừa hưởng tài năng thiên phú của cha mình. Dù mới mười tuổi nhưng hắn đã học nhanh hiểu rộng hơn rất nhiều người lớn hơn mình. Năm trước, thầy dạy Tô Thanh Vân từng khuyến khích hắn tham gia kỳ thi hương. Trước kỳ thi một tháng, còn cho hắn trở về nhà tự mình ôn luyện, tránh để người xung quanh ồn ào gây ảnh hưởng.

Tô Nam cũng biết tài năng của nhi tử thừa hưởng từ mình, nhưng hắn cảm thấy lúc này tham gia kỳ thi còn quá sớm, tú tài mới mười tuổi, quá nổi trội, dễ gây chú ý khiến nhiều người săm soi. Vì vậy hắn muốn hỏi suy nghĩ thực sự trong lòng của nhi tử mình. Tại sao Tô Thanh Vân lại muốn thi hương? Nếu là vì muốn chứng tỏ bản thân, thì hắn cũng sẽ không ngăn cản, bởi vì đó là quyết định của chính cậu, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì, cậu cũng là tự mình chịu đựng mà đối mặt.

Nhưng nếu là vì những lý do khác, vậy hắn không muốn đứa con tuổi còn nhỏ phải gánh trên vai những thứ này, cũng không cần cậu phải dính líu mang những thứ không thuộc về mình.

"Thanh Vân, đang đọc sách sao, có thời gian nói chuyện với ta một chút." Có thể là vì nói chuyện với Tô Thiến Ly lâu ngày dẫn đến thói quen tùy ý của Tô Nam, hắn cảm thấy rằng lúc ở chung với con mình, không nhất thiết lúc nào cũng phải bày ra bộ dạng nghiêm khắc kia, đem thái độ cùng bằng hữu trò chuyện để nói với hài tử đôi khi lại thích hợp hơn nhiều. Cho nên lần này đến nói chuyện với trưởng tử, Tô Nam cũng cư xử rất tự nhiên, tùy ý.

Tô Thanh Vân thấy cha mình đi vào, vốn đang trong tư thế ngồi thoải mái lập tức đứng thẳng người dậy. Vừa nghe Tô Nam nói hết câu, liền sửng sốt một hồi mới định thần lại, hắn cảm thấy cha hôm nay thực không giống mọi ngày, nhưng cũng rất thích cảm giác này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play