Sau khi Lục Mạn m trở về liền tìm Kiều thị, loại phấn này là gì mà quý giá như vậy, nàng chỉ là một nữ nhân ở thôn quê không cần thiết phải dùng thứ đồ quý giá như thế, phần này nàng bảo Kiều thị cứ đưa trở về cho đại cô tỷ, Kiều thị cũng nghĩ như vậy, có điều bà nghĩ là bản thân mình tuổi đã cao, không cần phải dùng cái này, ngược lại thì nhi tức có thể giữ lại mà dùng.

“Nương, không bằng thế này, chúng ta dùng loại hộp nhỏ hơn một chút, phân ra mấy hộp cho tiểu nhân giữ lại, còn lại đều đưa trở về cho đại cô tỷ, như thế xem như cũng đã nhận tấm lòng của Ly Nhi rồi, người xem được chứ.” Lục Mạn m thấy bà bà cũng có suy nghĩ này, lại quan tâm nàng, trong lòng xúc động, liền nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi đường.

“Cũng được, nếu mà dùng tốt, nương sẽ đi nói cho nha đầu, bảo nàng làm vài thứ khác, đừng như thế này.” Đừng quý giá như vậy, vật như thế, nữ nhân nông thôn như các nàng dùng tới cũng không yên tâm.

“Được ạ, đều nghe theo nương.” Lục Mạn m thở dài một hơi, nói thật, thứ này, cần phải nói cho đại cô tỷ, để nàng giữ lại đừng bôi lên mặt, thực sự là đắt như vàng vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play