Lăng Dật Thần lại một lần nữa nghe thấy hai từ “sao chổi”, chỉ là lần này không nghe ra sự nổi nóng trong lời nói như lần trước đó nữa, ngược lại mang theo giọng điệu thăm dò thâm ý. Bởi vì Ly Nhi không phải đến hôm nay mới biết thân phận thực sự của hoàng tử Phương Cảnh Đồng, nhưng trước đây cô chưa từng so sánh hắn với hai từ “sao chổi” này, bây giờ lại nói ra, có phải hay không hai từ này đối với Tô Thiến Ly còn có ý nghĩa gì đó đặc biệt?
“Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?” Tô Thiến Ly bị Lăng Dật Thần nhìn như vậy da đầu cũng trở nên tê dại rồi, miệng cọp gan thỏ, quát một câu kiếm cớ rồi bỏ đi.
“Ly Nhi, trên đường đi nhớ bảo trọng, chú ý an toàn, nhớ lấy, ngàn vạn lần cũng đừng hành nghề y để người khác thấy.” Y thuật của Ly Nhi thực sự ngày càng trở nên cao siêu, hắn lo rằng sẽ có người giống như quận Thủ Phủ, tự cho mình là đúng, được ăn cả ngã về không, liều lĩnh mà ra tay.
“Ngươi cho rằng ta bị ngốc mà gặp loại người nào cũng có thể cứu bừa sao. Cổ nhân có câu, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, có một số chuyện, đã là nợ ắt phải trả, đã là thù, ắt phải thanh toán.” Chuyện Bộ gia ở Chú Kiếm sơn trang, cô không phải đã quên, càng không phải rộng lượng mà bỏ qua không so đo tính toán. Chỉ là thời điểm hiện tại, Tô Thiến Ly cô không rảnh. Mới nghĩ đến đây, đôi mắt trong trẻo, tinh khôn của Tô Thiến Ly trong sâu thẳm lóe lên một tia sáng lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT