Ngày hôm qua Giang lão gia bón cho con Thương Nguyên Ưng của Tô Thiến Ly ăn, nhưng nó tình nguyện thà bị đói cũng không chịu cho ông ấy bón, ông ấy tức giận, đêm qua mắng nhắc đến chuyện Tô Thiến Ly không cho nó ăn, nghĩ muốn xem sáng nay nó đã ăn hay chưa, nhưng mà tiểu tổ tông đó vẫn không chịu ăn. Giang lão gia tức đến mức bật cười, cũng không bực bội mà còn đem nó từ chuồng gia súc đưa về.
Tô Thiến Ly sau khi rửa mặt chải đầu xong đi tới, xốc miếng vải đen lên liền nhìn thấy ánh mắt tràn đầy ủy khuất kia, sửng sốt một chút, vội nói xin lỗi: “Tiểu Thương, xin lỗi nha, hôm qua ta quá mệt rồi, không cẩn thận liền quên mất ngươi, ta đảm bảo không có lần sau.”
Tiểu Thương nghiêng đầu nhìn Tô Thiến Ly một hồi lâu mới vươn cổ ăn thịt trong tay của Tô Thiến Ly, Giang lão gia ở một bên nhìn thấy bĩu môi: “Tiểu tổ tông này thành tinh rồi sẽ giống y như tiểu động vật kia của Tam gia.”
“Ngoại tổ phụ, có lúc ngoại trừ bọn chúng không biết nói ra thì còn thông minh hơn con người đó.” Tô Thiến Ly nhìn ngoại tổ phụ tức giận như hài tử, cười nói một câu, mà Tiểu Thương đứng trên bàn ăn thịt giống như nghe hiểu lời cô nói, nhìn Giang lão gia đầy kiêu ngạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT