"Trời ạ, có thật không? Trần Hoàng Thiên chưa chết sao? Lại còn đi đến đại hội võ đạo và tiêu diệt toàn bộ Hàn Môn sao?" "Một tin tức gây chấn động, đây thật sự là tin tức bùng nổ nhất trong lịch sử võ đạo. Không ngờ sau hơn một tháng, Trần Hoàng Thiên, người bị đồn là đã chết lại quay trở về, mà còn phả nát cả Hàn Môn!" "Nếu thực sự như những gì đang lan truyền trên các trang mạng xã hội, người đứng đầu phái Thiên Sơn là Lưu chưởng môn và năm vị trưởng lão đều đã bị Trần Hoàng Thiên giết chết chỉ trong vòng một chiêu, nhanh đến mức bọn họ còn không kịp phản ứng lại. Xem ra thực lực của Trần Hoàng Thiên có thể đem ra so sánh với Hàn Tử Minh rồi, nhưng liệu giữa hai người họ thì ai sẽ là người mạnh hơn đây?” "Nếu Hàn Tử Minh biết được tin tức này, anh ta có quay lại lập tức quay về tìm Trần Hoàng Thiên để trả thù không?"
Có rất nhiều cuộc thảo luận trên mạng.
Lúc này, Nhậm Tường Vân đang ở tận phía Bắc nước Nga xa xôi đọc được tin này trên diễn đàn võ đạo, liền ngạc nhiên nói với Nhậm Văn Thành: “Ông ơi, Trần Hoàng Thiên chưa chết, anh ấy đã quay về, và còn tiêu diệt cả
Hàn Môn nữa!” “Thật sao?” Nhậm Văn Thành bị sốc.
Nhậm Trường Thiên giễu cợt: "Con thấy em gái già của con thật sự nhớ anh ta đến phát điên rồi, đến mơ cũng vẫn hy vọng Trần Hoàng Thiên có thể sống lại, nhưng người chết rồi làm sao có thể sống lại được chứ. Hơn nữa, Trần Hoàng Thiên còn bị dã thú ăn thịt, từ lâu đã phân hủy thành phân bón cho cây côi trong rừng rồi, làm sao có thể quay lại được chứ” “Anh mới biến thành phân đấy!” Nhậm Tường Vân tức giận cho Nhậm Trường Thiên một cú đấm, đưa điện thoại cho Nhậm Trường Thiên: “Này, anh tự xem đi, có phải Trần Hoàng Thiên đã quay lại và tiêu diệt Hàn Môn không?
Nhậm Trường Thiên nghi ngờ cầm lấy điện thoại lên và xem.
Ngay cái nhìn đầu tiên đã khiến anh ta choáng váng. "Ôi trời, Trần Hoàng Thiên xem ra thật sự chưa chết!"
Các diễn đàn tràn ngập các bài viết về việc Trần Hoàng Thiên đã tiêu diệt Hàn Môn, và anh ta không thể không tin rằng Trần Hoàng Thiên vẫn chưa chết. “Cái gì mà xem ra chứ, đúng thật là chưa chết có hiểu không?”
Nhậm Tường Vân giật lại điện thoại và vui vẻ nói: "Ông ơi, Trần Hoàng Thiên đã trở lại, và anh ấy đã quét sạch Hàn Môn. Theo như tin tức, các ngành công nghiệp bị Hàn Mỗn chiếm lấy sẽ được trả lại cho chủ nhân của chúng. Chúng ta có thể về nhà, ông ơi, đừng sống ở nước ngoài nữa” "Ừm, ông đồng ý.
Nhậm Văn Thành mặt mày cũng tươi hẳn lên.
Nhậm Trường Thiên nói: "Ông ơi, từ từ hãy tính đến chuyện trở về. Dù Trần Hoàng Thiên vẫn chưa chết và tiêu diệt được tất cả thế lực của Hàn Môn ở trong nước. Nhưng Hàn Tử Minh vẫn chưa chết, ngoài ra vẫn còn lực lượng Hàn Môn Hải Ngoại, cũng như mối quan hệ thân thiết với nhóm Thiên Sát. Nếu Hàn Tử Minh biết được tin tức và lập tức quay về nước, sau đó giết chết Trần Hoàng Thiên, thì việc chúng ta quay trở về chẳng phải vô ích sao?” "Có lý.
Nhậm Văn Thành gật đầu.
Nhậm Tường Vân lại tức giận đấm cho Nhậm Trường Thiên một phát: "Tại sao anh không nói rằng Trần Hoàng Thiên sẽ giết chết Hàn Tử Minh? Nếu như thật sự lật ngược thế cờ, Hàn Tử Minh giết chết Trần Hoàng Thiên thì có lợi ích gì cho anh chứ?"
Nhậm Trường Thiên khó chịu nói: "Anh cũng là vì nghĩ cho sự an toàn của chúng ta thôi. Anh đề nghị hãy chờ xem diễn biến thế nào, rồi chúng ta mới tùy cơ ứng biến. Sao em lại hấp tấp, kích động như vậy chứ, muốn nhanh chóng quay về bên cạnh người mình yêu sao?" "Anh...."
Lồng ngực của Nhậm Tường Vân như run lên, hai má ửng đỏ, cô ấy nhìn Nhậm Trường Thiên với vẻ vô cùng tức giận.
Nhậm Văn Thành cười nói: "Về thì vẫn phải về rồi, nhưng phân tích của Thiệu Văn cũng không phải là không có lý, vì vậy ông và Thiệu Đình sẽ về trước để lấy lại toàn bộ tài sản. Thiệu Văn và những người khác tạm thời cứ tiếp tục ở lại đây, và đợi Hàn Tử Minh thật sự hoàn toàn bị tiêu diệt mới quay trở về. " "Con đồng ý!"
Hai anh em đồng thanh nói.
Vì vậy, Nhậm Văn Thành và Nhậm Tường Vân bắt đầu thu dọn để chuẩn bị quay trở về nước.
Cùng lúc đó.
Đỗ Nhã Lam và Cố An Nhiên cũng nhận được tin rằng Trần Hoàng Thiên vẫn chưa chết. Tất cả đều đang chuẩn bị về nước.
Về phần Hàn Tử Minh, đương nhiên anh cũng đã nhận được tin tức này. "Làm sao như vậy được chứ?"
Hàn Tử Minh không thể tin được khi nhận được cuộc gọi từ Blair nói rằng Trần Hoàng Thiên vẫn chưa chết, hơn nữa anh còn xóa sổ tất cả thế lực của Hàn Môn ở Lam Hoa.
Ngày đó, cú đấm mà anh ta đánh vào Trần Hoàng Thiên rất nặng, cho dù Trần Hoàng Thiên không chết, cũng nhất định sẽ bị thương nặng.
Và sau khi Trần Hoàng Thiên bị hất xuống vách núi, ngay lập tức anh ta đã đi xuống để kiểm chứng, thời gian cách nhau chưa đầy một phút.
Cho dù lúc đó Trần Hoàng Thiên vẫn chưa chết, anh cũng không thể thoát ra khỏi vách núi trong thời gian ngắn như vậy.
Lúc đó Hàn Tử Minh đã quan sát địa hình dưới vách núi, cũng đã cho người tìm kiếm xung quanh, và anh ta chắc chắn 100% rằng Trần Hoàng Thiên tuyệt đối không thể trốn thoát, nhưng Trần Hoàng Thiên đã biến mất dưới vách núi. Dưới vách núi lại có một bầy hổ, báo và chó rừng, vì vậy anh ta có thể chắc chắn rằng Trần Hoàng Thiên đã bị đám thú rừng đó chia nhau ăn thịt.
Nhưng Blair nói rằng Trần Hoàng Thiên chưa chết, đây không phải là đang đùa với anh ấy sao? "Những gì tôi nói là sự thật, tôi không nói đùa với anh, Trần Hoàng Thiện vẫn chưa chết, và đã quét sạch thế lực Hàn Môn của anh ở Lam Họa. Nếu anh không tin, hãy tự lên các diễn đàn mà xem."
Tút tút tút...
Nói xong Blair dập máy luôn.
Hàn Tử Minh lập tức mở một diễn đàn võ đạo ra xem. Khi nhìn thấy trên diễn đàn ngập tràn bài viết về Trần Hoàng Thiên, và việc anh đã xóa sổ Hàn Môn, Hàn Tử Minh lúc này mới cảm thấy hoang mang thật sự.
Không phải vấn đề Hàn Môn bị tiêu diệt khiến anh ta cảm thấy đau khổ, mà ngược lại, anh ta không hề có chút đau lòng vì việc đó, bởi vì sau khi đến Mỹ, anh ta sợ CÓ người trả thù nên đã đưa toàn bộ người nhà sang Mỹ. Về phần cái chết của Lý Nam Cương và những người khác, anh ta thậm chí còn chẳng thèm chú ý đến.
Mấu chốt là Trần Hoàng Thiên chưa chết, lại còn có khả năng giết chết Lưu chưởng môn chỉ trong nháy mắt. Không khó để nhận định thực lực của Trần Hoàng Thiên so với anh ta đã không chênh lệch bao nhiêu, anh ta lại có thêm một đối thủ nữa rồi.
Trần Hoàng Thiên, sư thái Mạc Ngôn, thiên sư Trương, Trương Chân Nhân, vẫn là các mối đe dọa đối với anh ta, vì vậy anh ta không cảm thấy hoang mang mới lạ.
Đúng lúc này, Lý Tú Lam và Dương Bảo Trân đã đến bệnh viện. "Tử Minh, không hay rồi. Trần... "Im lặng!" lên.
Trước khi Lý Tú Lam kịp nói xong, Hàn Tử Minh đã hét
Lý Tú Lam ngay lập tức ngậm miệng lại.
Hàn Tử Minh kéo bọn họ sang một bên, lạnh lùng nói: "Chuyện hai người biết thì tôi cũng biết rồi, câm miệng cho tôi, không được để cho Ninh Vân biết. Nếu không hai người coi chừng cái mạng đó!"
Anh ta không thể để cho Dương Ninh Vân biết, vì khó khăn lắm Dương Ninh Vân mới đối xử với anh ta cũng dịu dàng như bây giờ, nếu để cô ấy biết Trần Hoàng Thiên chưa chết, cô ấy nhất định sẽ làm loạn lên và đòi quay về.
Vì vậy, Hàn Tử Minh cũng không để Dương Ninh Vân tiếp tục ở lại bệnh viện nữa, mà chuyển cô ấy về trụ sở chính của nhóm Thiên Sát, sau đó mời y bác sĩ và chuyển hết tất cả thiết bị cần thiết về đó.
Bằng cách này, Dương Ninh Vân sẽ không nhận được tin tức từ thế giới bên ngoài, chỉ cần bọn họ không nói cho cô biết, thì cô ấy sẽ không bao giờ biết được. "Tử Minh, tiếp theo phải làm sao?" Ngay khi Hàn Tử Minh đến văn phòng của Blair, Blair đã hỏi. "Tôi còn có thể làm gì khác, chỉ có thể chuẩn bị thêm thuốc độc và khí độc, sắp xếp thêm người để gia tăng khả năng phòng vệ, đề phòng Trần Hoàng Thiên dẫn người tấn công sang bên này. Sau đó, bằng bất cứ giá nào, hãy tìm thêm người để đăng ký thử nghiệm hoocmon SS và đào tạo thêm càng nhiều cao thủ càng tốt. Miễn là có thêm càng nhiều cao thủ cấp SS, tôi sẽ có đủ lòng tin để dẫn họ về Hoa Lam để giết hết đám người Trần Hoàng Thiên Hàn Tử Minh nói.
Anh ta thực sự không dám quay về một mình.
Nếu chỉ là một mình Trần Hoàng Thiên thì có lẽ anh ta cũng không sợ hãi gì đâu, nhưng bây giờ lại có thêm cao thủ của một vài môn phái, một mình anh ta sợ ứng phó không lại, tỷ lệ thắng cuộc không cao. "Được rồi. Tôi sẽ tiếp tục ra thông báo, tìm thêm vật phẩm thử nghiệm, và cố gắng huấn luyện thêm vài cao thủ cấp SS càng sớm càng tốt."
Lúc này, tại nhà họ Trần.
Trần Hoàng Thiên đã cho Trần Hiếu Sinh vốn vừa mới được làm tan lớp đồng ăn Sâm hoàng đế. “Trần Hoàng Thiên, liệu ông nội có sống lại được không?” Bác cả hỏi.
Trần Hoàng Thiên cũng lười trả lời.
Mặc dù anh vẫn có thể hiểu được vì sao nhà họ Trần lại làm như vậy vào thời điểm đó, nhưng điều đó vẫn khiến anh cảm thấy xót xa.
Chỉ cần có một người trong nhà họ Trần vẫn âm thầm tiếp tế cho Phương Thanh Vân và Dương Thiên Mạnh, anh sẽ cảm nhận được rằng nhà họ Trần là gia đình sống có tình nghĩa. Nhưng không, có hơn 100 thành viên trong gia đình Trần Hoàng Thiên, vậy mà sau tai nạn của anh ấy, không ai trong số họ thèm quan tâm đến Phương Thanh Vân bọn họ, làm anh có cảm giác họ chẳng hề có chút tình cảm gì.
Lúc cuộc sống của anh thăng hoa thì họ ra sức nịnh bợ, sát cánh bên cạnh để cùng nhau hưởng thụ. Nhưng lúc cuộc sống của anh gặp khó khăn, tất cả bọn họ đều không cánh mà bay mất, chẳng thèm quan tâm đến anh sống chết thế nào.
Vì vậy, sau khi Trần Hoàng Thiên nhìn thấu được điều đó, nhà họ Trần làm ăn bao đời nay chỉ biết đến lợi ích chứ không có tình cảm.
Nếu không phải vì cha anh vẫn chưa chết, không muốn cha về nhìn thấy cảnh nhà họ Trần suy sụp, anh thật sự cũng chẳng muốn quản đến chuyện của nhà họ Trần, vì nó làm anh quá thất vọng và chán nản.
Bác cả cũng là người hiểu chuyện, biết Trần Hoàng Thiên không vừa lòng nên cũng không dám nói gì.
Không bao lâu sau khi Sâm hoàng đế vào dạ dày, sắc mặt của Trần Hiếu Sinh trở nên hồng hào hẳn lên và cơ thể lạnh lẽo cũng dần dần bắt đầu có nhiệt độ. "Nhìn xem, sắc mặt ông nội đã khá lên rồi kìa!" Trần Hoàng Dương trở nên phấn khích.
Bác cả và Bác hai ngập ngừng chạm vào mặt Trần
Hiếu Sinh. "Này! Ấm lên rồi!"
Cả hai anh em đều kinh ngạc thốt lên. "Sau khi tỉnh lại cho ông uống chút nước muối, vài ngày sau sẽ bình thường. Sau khi nói xong Trần Hoàng Thiên cũng bước đi. "Hoàng Thiên, Hoàng Thiên...
Các thành viên của nhà họ Trần muốn gọi Trần Hoàng Thiên lại, nhưng anh cảm thấy mối quan hệ giữa họ đã quá xa cách, nên cũng chẳng muốn ở lại mà chỉ muốn bỏ đi thôi. "Ôi!"
Nhà họ Trần ai cũng thở dài.
Một lúc sau, Trần Hiếu Sinh mở mắt, đảo mắt nhìn xung quanh, cảm giác hoài nghi với tất cả mọi thứ.
Nhìn thấy Trần Hiếu Sinh mở mắt, nhà họ Trần đều kích động, Bác Cả vội vàng nói: "Lấy nước muối, nhanh lên!"
Bác dâu cả lập tức mang nước muối quá, Bác Cả đút cho Trần Hiếu Sinh uống từng chút một.
Sau khi uống nước muối, Trần Hiếu Sinh lên tiếng, khàn giọng hỏi: "Tôi vẫn còn sống sao?"
Bác cả vui mừng khôn xiết, kêu lên: "Ông ơi, ông vốn đã mất rồi, nhưng chính vì Trần Hoàng Thiên đã cấp đông cơ thể của ông, sau đó bắt được Sâm hoàng đế mới làm cho ông sống lại."
Trần Hiếu Sinh sửng sốt năm phút đồng hồ, sau đó liếc mắt nhìn xung quanh hỏi: "Hoàng Thiên đấu? Nó đi đâu rồi?"
Bác Cả cúi đầu: "Khi thấy người ông có nhiệt độ trở lại, nó đã đi rồi." “Xem ra nó vẫn không tha thứ cho tôi" Trần Hiếu Sinh đau lòng. "Không đâu ông a!"
Bác cả kể sơ về những việc đã qua cho ông nghe.
Trần Hiếu Sinh nghe xong liền tát vào mặt Bác Cả một cái, sau đó măng chửi một cách gay gắt: "Con... tụi con thật quá không phải rồi, sao lại có thể đối xử với Phương Thanh Vân và con của Trần Hoàng Thiên như vậy chứ? Cho dù tụi con vì muốn bảo vệ chính mình, nhưng nếu không dám giúp ra mặt, thì cũng phải lén lút giúp đỡ mẹ con họ chứ, thật không có chút tình người mà, bởi vậy Trần Hoàng Thiên làm sao không xót xa cho được chứ?"
Người nhà họ Trần đều im lặng.
Có những điều cũng không tiện nói thẳng ra. Thật ra nếu như Trần Hiếu Sinh không chết, thì ông ta cũng chẳng mạo hiểm để tiếp tế cho mẹ con Phương Thanh Vân, cô ấy dù sao cũng chỉ là con chốt thí.
Ngày hôm sau, Trần Hoàng Thiên đưa Miyazaki quay trở lại Đông Đô.
Trần Hoàng Thiên mất ba ngày để tạo ra đoạn trường tán và đưa nó cho Dương Chí Văn, sau đó anh ta nói: "Anh chỉ có một tháng, tôi không cần biết anh dùng phương pháp nào, nhất định phải đưa Ninh Vân về đây cho tôi." “Khi đến Mỹ, sau khi lấy được lòng tin của Hán Tử Minh, phải liên lạc ngay với tôi, và cho tôi địa chỉ nơi ở của Hàn Tử Minh. Tôi sẽ dẫn người đến đó, sau khi tìm được cách để cứu Ninh Vân hãy báo ngay với tôi, tôi sẽ cho người hỗ trợ anh” “Tóm lại, anh chỉ cần qua đó trước, sau đó xem tình hình như thế nào tôi sẽ bày cách cho anh để đưa Ninh Vân ra ngoài.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT