Tác giả: Hoa Hữu Tín

Edit: Bilun

Tính cách Lục Thập khá rộng rãi, ở chung với fan đều lấy bát quái là chính, ví dụ như lúc này, kích động nói hắn có thể gặm đường tại hiện trường.

Lục Thập click mở phòng phát sóng trực tiếp: "Mau xem mau xem! Điện hạ và vương phi chân thực!"

Thẩm Bân: "......"

Rầm rì: Băng Băng ~ Băng Băng của ta ~ nhìn nhìn ở đây ~

Mặc Yên: Băng Băng vì sao bỗng nhiên liền kết hôn? Mở phát sóng trực tiếp đi, ta muốn tặng lễ vật.

Đổi cái tên hấp dẫn đại đại: Băng Băng chúng ta nhớ ngươi, mở phát sóng trực tiếp đi, chúng ta sắp không có nhà để về QAQ

Linh hoạt kỳ ảo: Ta tán loạn không tìm ra được phòng phát sóng trực tiếp...... quá thảm mà ~

......

Ánh mắt Thẩm Bân dừng lại ở dòng bình luận của bạn nhỏ đáng yêu nói muốn tặng lễ vật, tiền tài hình như đang vẫy vẫy tay với mình, đã sắp không cánh mà bay.

[Ký chủ có muốn suy xét mở phòng phát sóng trực tiếp hay không?] Giọng nói của mèo đen bỗng nhiên vang lên bên tai cậu.

Thẩm Bân hoảng sợ: 【 A? Ngươi lần sau lên tiếng thì chào hỏi trước một tiếng nhé, mở phát sóng trực tiếp là có ý tứ gì? Không phải Diêm Hình giống ta lấy thực thể tiến vào trò chơi sao? Lấy đâu ra phòng phát sóng trực tiếp. 】

Mèo đen: [Ta có thể liên hệ với phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Hình và mở ra, nhưng làm như vậy có lợi có hại, hiện tại nhiệm vụ đều dựa vào một mình ngươi, ngươi có thể nhờ người xem trong phòng phát sóng trực tiếp cho ngươi ý kiến v.v, ví dụ như người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đã phát hiện ra Hàn Canh lúc trước.]

Thẩm Bân gật gật đầu: [Ngươi nói rất đúng, nhưng tình trạng Diêm Hình như này không tiện mở phòng phát sóng trực tiếp.]

Mèo đen: [ Cho nên ta nói ngươi suy xét một chút có muốn mở hay không. Về Diêm Hình thì nói là tình thú giữa các ngươi là được, nhưng muốn giấu giếm lâu dài phải tốn chút tâm tư, còn có nhiệm vụ của ngươi đừng để bại lộ, về sau liền giả thành mình trời sinh thích đồ nữ đi.]

Thẩm Bân im lặng thật lâu, Lục Thập còn đang tán gẫu với người trong phòng phát sóng trực tiếp, thuận tiện truyền đạt một vài lời fan muốn hỏi, đơn giản đều là bảo cậu mở phòng phát sóng trực tiếp.

Rất nhiều người trong phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Hình thực sự có tình cảm, hơn nữa nơi đó có chiến sĩ quân đoàn số bảy, mọi người cơ bản đều cắm rễ, kết quả một giây liền không mở?

"Vương phi, ngài và điện hạ muốn mở phòng phát sóng trực tiếp sao? Người theo đuổi ngài thật đúng là điên cuồng, ở phòng phát sóng trực tiếp của tôi quỷ khóc sói gào, ngài xem." Lục Thập đem lịch sử trò chuyện trong phòng phát sóng trực tiếp của mọi người giơ lên trước mặt Thẩm Bân.

Lạc Nhã Khánh: Ta mặc kệ! Dây thừng trên xà nhà ta đã thắt nút xong, ngồi xổm chờ không mở phòng phát sóng trực tiếp sẽ phát sóng trực tiếp thắt cổ tại hiện trường!

Vô Ngân: Bán thuốc ngụ, các vị, cùng nhau đồng quy vô tận đi.

Thanh Nhan: Nhà ta ở trên tầng 30, bớt được ít tiền mua thuốc, điện hạ vương phi nhìn nhìn đứa nhỏ xem, có lẽ đây là lần cuối cùng nhìn thấy.

Chín dặm: Đứa nhỏ đã không ăn không uống ba ngày, chỉ chờ mở phát sóng trực tiếp thôi, hi vọng lúc còn sống có thể chờ được.

......

Thẩm Bân: "......Đây rõ ràng là một đám người đang ăn vạ đi? Cũng quá khoa trương."

Lục Thập lung tung gật đầu không nói gì.

"Được rồi được rồi, mở phát sóng trực tiếp thì mở phát sóng trực tiếp" Thẩm Bân thở dài một tiếng: "Nhưng nói trước, tôi và ông xã mới kết hôn, hiện tại tiến vào trò chơi đều là chơi đùa, mọi người đừng hỏi quá nhiều, hoặc là hỏi thì hỏi không cho phản đối, phản đối nhiều sẽ đóng phòng phát sóng trực tiếp."

Phòng phát sóng trực tiếp của Lục Thập lập tức hiện lên một loạt spam: Được!

Thẩm Bân: 【 Mèo đen. 】

Mèo đen: 【 Được rồi. 】

Phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Hình lập tức được mở ra, các bạn nhỏ đáng yêu mau chóng rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp của Lục Thập chạy tới chỗ Thẩm Bân đoạt chỗ.

Ba nhóm đại lễ vật trọn đời spam chiếm trước vị trí đầu tiên, bảng tặng lễ vật sẽ ở vị trí trên cùng, tất cả mọi người có thể thấy tên.

Thẩm Bân lập tức nở nụ cười, cậu sẽ không thừa nhận bản thân là vì ít tiền lẻ mới dứt khoát mở phòng phát sóng trực tiếp đâu.

Cho dù Diêm Gình chỉ có đầu óc của đứa nhỏ 5 tuổi cũng rất ngoan, vừa rồi thấy Thẩm Bân và Lục Thập nói chuyện liền không lên tiếng, hiện tại cầm lấy điểm tâm bên cạnh muốn ăn, bị Thẩm Bân nhanh tay vội vàng ngăn lại.

"Rửa sạch tay chưa? Bên cạnh có thìa nhỏ, phải dùng thìa biết không?' Thẩm Bân vừa nói vừa kéo người đi toilet rửa tay.

Diêm Hình cũng không ngăn cản, thậm chí còn rất phối hợp, rửa xong quay lại Thẩm Bân tự mình lấy thìa đút cho Diêm Hình ăn.

Người đẹp trai cho dù đầu óc lơ mơ cũng cảnh đẹp ý vui, tương tác giữa Diêm Hình và Thẩm Bân vẫn như bình thường, khong biết vì sao cẩu hệ thống phát sóng trực tiếp liền tự động rắc cho bọn họ một đám bong bóng mầu hồng bay bay.

Các bạn nhỏ đều sợ ngây người, lần đầu tiên phát hiện phát sóng trực tiếp nhân tính hóa như vậy sao? Có thể chủ động che chắn những hình ảnh giới hạn thì có thể hiểu được, hình ảnh rắc cơm chó như này là có ý tứ gì!

Nếu nói người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đầy ghen tị, vậy đối với cẩu độc thân tại hiện trường Lục Thập chính là bạo kích, hắn muốn che lại trái tim ngã xuống đất không dậy nổi.

Hai người trước mắt giống như không nhận ra vẫn còn tương tác, Thẩm Bân đúng là không thấy có vấn đề gì, chăm sóc một đứa trẻ 5 tuổi mà thôi, tuy đứa nhỏ này bề ngoài có hơi lớn.

Dù sao Thẩm Bân cũng là 'món đồ chơi' của Diêm Hình, thân cận với đồ chơi là 'thiên tính' của trẻ nhỏ, cho nên khi được cho ăn Diêm Hình vô cùng ngoan ngoãn, sau đó hắn cũng cầm lấy thìa, định đút lại Thẩm Bân.

Thẩm Bân có hơi ngượng ngùng ăn một miếng, cậu còn chưa quên bên cạnh có người, sau đó Diêm Hình bỗng nhiên tới gần cậu, hôn một cái lên má cậu.

Thẩm Bân sửng sốt.

"Anh Thẩm Bân rất ngoan, cũng thưởng cho anh hôn em một chút." Diêm Hình nói xong nghiêng mặt qua, ý bảo hôn đi.

Lần này Thẩm Bân thật thẹn thùng, ánh mắt quét về phía Lục Thập bên cạnh, hắn lập tức xoay người rời đi: "Tôi đi tra xét manh mối một chút, điện hạ và vương phi trước nghỉ ngơi một lát." Ý trong lời là các vị cứ thân thiết đi, hắn không chịu nổi muốn rút.

Sau khi đám người rời khỏi phòng, Thẩm Bân vẫn ngượng ngùng như cũ, tuy cậu thường xuyên quên mất chuyện phòng phát sóng trực tiếp đang mở, nhưng trước đó không lâu mới vừa mở ra nên vẫn nhớ rõ.

"Khụ! Vậy một chút." Thẩm Bân làm bộ làm tịch khụ một tiếng, nhẹ nhàng hôn lên một bên má của Diêm Hình một cái.

Diêm Hình lại đưa qua đi má bên kia: "Nơi này cũng muốn."

Thẩm Bân: "..." Được rồi, lại một cái, cậu quả thực không nhận ra trong phòng phát sóng trực tiếp có bao nhiêu yooooo~

......

Chơi đùa thì chơi đùa, Thẩm Bân vẫn không quên gánh nặng của mình hiện tại, cậu phải hỏi thăm tình hình xung quanh một chút.

"Anh Diêm Hình lên thuyền vơi sai? Trong nhà còn có người nào biết không?" Thẩm Bân hỏi hắn.

Diêm Hình nghĩ nghĩ: "Tới cùng với ông nội."

Giọng điệu Thẩm Bân giống như dỗ dành trẻ nhỏ: "Vậy xung quanh có nơi nào chơi vui không? Anh Diêm Hình có biết không?"

Nói tới chỗ chơi vui hai mắt Diêm Hình sáng ngời: "Có, em mang anh đi." Nói xong liền kéo tay Thẩm Bân muốn ra ngoài.

Đương nhiên Thẩm Bân sẽ không ngăn cản, hơn nữa kiên nhẫn quan sát xung quanh.

Ra ngoài mới phát hiện cư nhiên có hai vệ sĩ đứng canh, cũng may nhìn thiết kế của căn phòng này liền biết bọn họ chắc chắn không nghe thấy đối thoại bên trong buồng vừa rồi, sau đó Diêm Hình đi đâu vệ sĩ liền đi theo tới đó.

Như vậy cũng tốt, trên du thuyền đều là người có tiền, bọn họ ngay cả buôn bán người còn dám làm, không chừng có rất nhiều nguy hiểm, vệ sĩ đi theo ít nhất trong mức độ nhất định có thể khiến người kiêng kị.

[Đúng rồi, thế giới này ta phải thu thập bao nhiêu bộ nữ trang?] Thẩm Bân hỏi.

Đến lúc này cậu còn chưa biết tình hình nhiệm vụ thu thập nữ trang, dù sao khi vừa tới thế giới này đã trong tình huống đặc thù không thể nghĩ nhiều.

Có thể nói chuyện bằng ý thức hải đúng là tốt, mèo đen cho dù không ở bên người cũng có thể giao lưu.

[Thế giới này không quá bình thường, thấp nhất ba bộ nữ trang liền coi như hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nếu ngươi có thể tìm được 5 bộ trở lên, năng lượng chúng ta đạt được càng nhiều thêm một chút] mèo đen nói.

Thẩm Bân: [ Vì sao?]

[Không vì sao cả, nhiệm vụ cũng không phải không thay đổi, chỉ cần tìm nữ trang là không sai] mèo đen nói.

Thẩm Bân thở dài nói sang chuyện khác: [Ngươi hiện tại đang ở đâu?]

Mèo đen: [Ăn gì đó, ngươi muốn tới không?]

Thẩm Bân: [Sao ngươi có thể ăn?]

Mèo đen: [Xem thường ai thế! Ta đương nhiên có thể]

Đúng là Thẩm Bân hơi khiếp sợ một chút, nhưng cậu không muốn tiếp tục cái đề tài vô nghĩa này nữa, vừa lúc Diêm Hình lôi kéo cậu tới nơi rồi.

"Anh nhất định sẽ thích nơi này, nơi này có rất nhiều thứ xinh đẹp." Diêm Hình vừa nói vừa cười, lập tức mê đảo một đống lớn bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp, sôi nổi khó trách điện hạ và vương phi muốn chơi loại 'tình thú' này, điện hạ hiện tại thật đáng yêu nha!

Đồng thời xung quanh cũng có không ít người nhìn qua bọn họ, trong mắt hiện lên ý tứ không rõ ràng.

Nhân gian tuyệt sắc vừa thấy chính là một đôi......

Thẩm Bân nhìn quanh bốn phía, nơi đây giống như quán rượu, chỉ là trang trí cách điệu có vẻ rất cao lớn, không gian thiết kế đơn giản, xung quanh là ghế lô và ghế dài, ở giữa có một nơi giống như sân khấu.

Diêm Hình dẫn cậu tìm cái ghế dài ngồi xuống, phân phó vệ sĩ bên cạnh nói: "Ta muốn hai phần bánh kem nhỏ và sữa tươi, đi mua cho ta."

Thẩm Bân: "......" Tới quán rượu ăn bánh kem và uống sữa tươi, làm tốt lắm.

Sau đó Diêm Hình tiếp tục kêu lên: "Sao không có biểu diễn? Ta và anh Thẩm Ban tới để xem biểu diễn!" Nói giống như nơi này giống như đoàn xiếc thú có biểu diễn vậy.

Một vệ sĩ khác cũng không làm hắn thất vọng, lập tức đi tìm ông chủ, gia nhà chúng ta muốn xem biểu diễn.

Ngoại trừ những buổi biểu diễn vào giờ giấc cụ thể ra, những thời gian khác ai muốn xem thì phải trả tiền.

Cũng may Diêm Hình hiện tại không thiếu tiền, chương trình lập tức liền có.

Kết quả là trước đó, có một người đàn ông mặc vest đi giày da đi tới, tướng mạo hắn khá đẹp trai, khí chất cũng ổn, nhìn ra là người được học hành tử tế, cũng không biết trình độ giáo dục như nào.

"Tiểu Hình, sao lại một mình tới nơi như này chơi?" Gã cười tủm tỉm nói, giống như hoàn toàn không nhìn thấy bên cạnh còn có Thẩm Bân.

Thẩm Bân cảm thấy có lẽ gã bị mù.

Tuần theo quy tắc địch bất động ta bất động, Thẩm Bân không lên tiếng, yên lặng ngồi.

"Có phải mắt ngươi có vấn đề không? Anh Thẩm Bân ở bên cạnh ta mà, sao có thể là một mình ta tới được?" Diêm Hình trợn trắng mắt nói.

Thẩm Bân yên lặng ở trong lòng cho hắn một like, nói rất đúng.

Lúc này đối phương mới dời ánh mắt về phía Thẩm Bân, gã biết người này là được mua về, cho nên vẫn không thèm để vào mắt, với gã mà nói một 'nô lệ' được mua về không khác gì một đồ vật, có thể tùy ý xử lý.

Nhưng mà 'nô lệ' này thật đúng là đẹp, làm món đồ chơi cho Diêm Hình quả thực lãng phí, có thời gian mang tới giường mình mới được, gã nghĩ như vậy.

"Đồ chơi của Tiểu Hình có vẻ rât đẹp, anh trai cũng rất thích, hay là cho anh mượn chơi hai ngày nhé, được không?" Hắn nghĩ gì liền nói thẳng ra, dù sao việc gì phải quanh co lòng vòng với một đứa trẻ '5 tuổi' chứ?

Thẩm Bân sửng sốt, cậu tức giận muốn dùng dao!

Vừa lúc này vệ sĩ bê bánh kem đã quay lại, Diêm Hình cầm lấy bánh kem trực tiếp ném vào mặt người nọ: "Phi! Ngươi nói là anh ai? Mẹ ta nói ngươi là con hoang, mẹ ngươi chính là loại phụ nữ xấu xa lừa chồng người khác sinh đứa nhỏ!"

Chương 100

Giọng nói khá lớn, tất cả người ở xung quanh đều nhìn lại đây, trong lúc nhất thời hiện trường có chút không thể khống chế.

Cũng may bánh kem không ném trúng mặt, ném vào quần áo, còn không tới mức quá chật vật.

Nhưng Thẩm Bân phát hiện một vấn đề, lúc trước tuy Lục Thập biến thành người hầu, nhưng trí nhớ vẫn là của bản thân, Thẩm Bân hiển nhiên biết một vài việc đặc thù.

Vì sao lại vậy? Tạm thời không có được câu trả lời.

Người đàn ông tự xưng là anh trai Diêm Hình đen mặt, bộ vest gã tỉ mỉ lựa chọn cứ như vậy bị hủy, hơn nữa người xung quanh còn đều nhìn gã.

"Ai cho mày ném linh tinh? Thiểu năng về nhà đợi cho tao, căn bản không nên mang mày tới du thuyền!" Gã ý đồ dựa vào đầu óc Diêm Hình không tỉnh táo muốn giải thích lời đối phương vừa nói, ý tứ là lời thiểu năng không thể tin.

Bốp —— Diêm Hình vươn tay lại ném một cái bánh kém khác về phía gã, lần này rốt cuộc cũng nát.

"Lại đi lấy thêm mấy cái bánh kem tới cho ta." Diêm Hình một bộ muốn tiếp tục ném gã.

Thẩm Bân: "......" Đây là việc có thể dùng bánh kem để giải quyết sao?

Người tự xưng là anh trai Diêm Hình trước mặt này cho dù bị đối đãi như vậ cũng không dám thực sự làm gì, chẳng qua vươn tay lau sạch bánh kem sau đó ánh mắt phun lửa mà thôi, giống như muốn giết người.

Lúc này, một tiếng nhạc kỳ dị vang lên, như là tiếng sao? Nhưng lại không giống như tiếng sáo bình thường.

: Ta chìm đắm trong vũ trường ca hát: T say mê người yêu trong lòng: Ta lấy si tình đổi một đời không lo lắng cho người: Ta lấy tính mạng đánh cuộc một đời điên cuồng của người:

Cùng với tiếng sao vang lên là giọng hát linh hoạt kỳ ảo, một cô gái dị vực mặc trang phục màu đỏ xuất hiện ở trung tâm sân khấu.

Trên mặt cô che một tấm lụa mỏng, có vẻ thần bí mà xinh đẹp, không ngừng xoay tròn nhảy nhót, ánh mắt đối diện với mỗi một khách nhân xung quanh, tình ý miên man động lòng người.

Đồng thời, trong miệng liên tục xướng ca:

:Ta khóc nỉ non trong vô tận biển sâu: Ta lưu lạc ở địa ngục biên cương: Ta lấy thù hận đổi lấy người quay về quê cũ: Ta lấy linh hồn đánh cược người trở về nơi giả dối.

......

[Giả dối là tên của chiếc du thuyền] giọng nói của mèo đen bỗng nhiên vang lên.

Thẩm Bân lại lần nữa kinh ngạc một phen, sau đó liền thấy mèo đen ở trong góc cách đó không xa: [Ngươi cũng tới, ngươi nói cái gì? Ta không nghe rõ.]

Mèo đen: [.....Ngươi nghe lại ca từ bài hát trên sân khấu đi.]

Cô gái trên sân khấu tiếp túc ưu nhã chuyển động, giơ tay nhấc chân mê hoặc nhân tâm, cô tổng cộng hát lại ba lần bài hát vừa rồi.

Thẩm Bân khi nghe tới lần thứ hai lẩm nhẩm ra tiếng: "Ta lấy linh hồn đánh cược người trở về nơi giả dối? Giả dối là tên chiếc thuyền này?"

Mèo đen: [Ừ, ngươi còn muốn nghe nữa không? Ta ghi âm lại lời hát của cô ta lại.]

[Không cần!] đầu Thẩm Bân đau nhói, nhịn không được dùng ngón tay ấn huyệt Thái Dương một cái.

Kết quả khi bỏ tay ra, phát hiện có chỗ nào đó không đúng, các khách nhân khác bị cô gái trên sân khấu hấp dẫn nhìn không chớp mắt thì cũng thôi, người vừa rồi bị Diêm Hình ném cho cái bánh kem vào mặt sao cũng ngơ ngác nhìn lên sân khấu?

Tuy cô gái trên sân khấu đúng là phong tình vạn chủng, mặc cũng ít, thậm chí lộ cả chân dài ra bên ngoài, nhưng trên mặt đều là bánh kem không cần đi rửa sao?

Trong phòng nhất thời trở nên an tĩnh.

Vẫn là Diêm Hình phá vỡ yên lặng trước: "Bánh kem của tôi đâu? Bảo anh đi lấy bánh kem cho tôi." Hắn nói với vệ sĩ bên cạnh.

Kết quả hai tên vệ sĩ giống như uống lộn thuốc vẫn như cũ nhìn lên sân khấu, giống như không hề nghe thấy Diêm Hình nói.

Mèo đen: [.....Vậy ta đi trước ngươi bảo trọng.]

Mèo đen cách đó không xa chuồn còn nhanh hơn cả chuột, vèo một tiếng phi ra ngoài cửa.

Thẩm Bân: "......" Đến lúc này nếu cậu còn không nhận ra không khí quỷ dị thì đầu óc đúng là chỉ để trang trí.

Cậu nhanh chóng nắm lấy tay Diêm Hình, một tay che lại miệng hắn, tới gần tai Diêm Hình nhỏ giộng nói: "Suỵt, anh Diêm Hình đừng nói gì, hiện tại mọi người đều đang chơi trò chơi im lặng, ai nói trước sẽ bị thua, nếu hiểu thì gật đầu."

Diêm Hình không rõ nguyên do, thật đúng là gật gật đầu.

Rất tốt, Thẩm Bân buông lỏng tay, định dẫn người lặng lẽ ra khỏi quán rượu.

"Em không muốn chơi cũng với anh ta!" Diêm Hình bỗng nhiên lớn tiếng nói, thuận tiện còn duỗi tay chỉ vào người mặt đầy bánh kem.

Thẩm Bân: "......" Cậu không nên tin tưởng cái gật đầu của đứa nhỏ 5 tuổi mới phải!

Cô gái áo đỏ trên sân khấu đã sớm dừng múa, nhìn từ trên cao xuống phía bên này.

Thẩm Bân nhìn cô gái áo đỏ nở một nụ cười giả lả: "Cái này...trẻ con còn nhỏ, không nên tới quán rượu uống rượu, chị gái cứ chơi đi, tôi và anh ấy liền...về nhà uống sữa bò."

Nói rồi lôi kéo Diêm Hình muốn đi, kết quả còn chưa đi được hai bước, cửa lớn không biết tại sao lại ầm một tiếng đóng chặt lại.

Trái tim Thẩm Bân rung lên, lạnh tót sống lưng, sau đó chậm rãi xoay người, mang theo Diêm Hình lại trở về vị trí cũ.

"Em không muốn chơi cùng anh ta." Diêm Hình nhìn Thẩm Bân lại lần nữa nói lại một lần, đầy đủ biểu đạt hắn rất ghét cái người tự xưng là anh trai của mình kia.

Thẩm Bân vội vàng gật gật đầu: "Trò chơi đã bắt đầu, chúng ta không chơi, nhưng phải đợi bọn họ đều chơi mới có thể rời đi, anh Diêm Hình chúng ta yên lặng đợi một chút được không?" Thời buổi này cho dù không phải đứa trẻ nghịch ngợm cũng không dễ trông! Còn phải dỗ dành.

Diêm Hình gật gật đầu, lúc này thật sự không lên tiếng, nhưng sai lầm lớn đã xảy ra, cô gái trên sân khấu vẫn đang nhìn bọn họ, ánh mắt lãnh đạm.

Khách nhân xung quanh động đậy, chậm rãi đi tới sân khấu, người trong quán rượu không nhiều lắm, ngoại trừ Diêm Hình và Thẩm Bân ra cũng chỉ có sáu bảy người.

Cô gái áo đỏ chậm rãi đi tới cạnh sân khấu, nhưng không bước xuống dưới, người bánh kem đầy mặt kia cách cô gần nhất, ngẩng đầu lên si mê nhìn về phía cô gái áo đỏ.

Cô vươn tay, lòng bàn tay vừa lúc có thể đặt ở trên đầu gã, cánh tay động đậy, đem đầu người đầy mặt bánh kem xoay tròn 180°.

Vốn đang đưa lưng về phía Thẩm Bân, lúc này khuôn mặt vừa lúc đối diện với Thẩm Bân.

Thất khiếu đổ máu.

Còn giống như hỗn hợp bánh kem vào não.

Thẩm Bân: "......"

Người nào đó cùng Diêm Hình mở to hai mắt nhìn, giống như không thể tưởng tượng nổi.

Cô gái áo đỏ chậm rãi gợi lên khóe miệng: "Ta không đẹp sao?"

Thẩm Bân: "......" Máy móc gật gật đầu.

Giọng nói của cô gái áo đỏ càng ngày càng nhẹ: "Vậy ngươi, vì sao không động tâm với ta?"

Thẩm Bân khó khăn nuốt nước bọt, hơi nâng lên bàn tay đang đan ngón tay với Diêm Hình: "Ta chỉ cứng lên với đàn ông thôi."

Cô gái áo đỏ cứng đờ cả mặt, có lẽ kiếp sống của cô chưa nhìn thấy gay như này bao giờ, ánh mắt thoáng mê mang, thời buổi này thích đàn ông....đúng lý hợp tình như vậy sao?

Thẩm Bân nhân cơ hội lôi kéo Diêm Hình đang ngốc tại chỗ chạy đi.

Khi cô gái áo đỏ phản ứng lại, người nào đó còn đang lay cánh cửa lớn.

Cô vừa nghĩ một điều, nếu không bị mình mê hoặc, vậy liền thả đi, thế gian chưa bao giờ thiếu người có d.ụ.c vọng, ra khỏi cánh cửa này, sẽ có cánh cửa khác ngăn đón.

Thẩm Bân cũng không suy xét nhiều như vậy, sau khi mở cửa ra lôi kéo Diêm Hình co giò chạy, cậu còn nhớ phòng Diêm Hình, một hơi chạy trở về, sau đó khóa chặt cửa lại.

Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp xuýt xoa: Kích thích!

Quả nhiên, vẫn là phòng phát sóng trực tiếp của điện hạ và vương phi đáng xem.

Dọc theo đường đi Diêm Hình đều rất trầm mặc, Thẩm Bân sợ hắn sợ hãi, vội vàng mở miệng nói: "Anh Diêm Hình, vừa rồi chỉ là trò chơi mà thôi, về sau chúng ta không bao giờ chơi loại trò chơi như này nữa, đừng sợ."

Kết quả Diêm Hình cau mày: "Trò chơi? Vậy cái người đáng ghét kia không chết sao? Vì sao anh ta lại không chết!" Nói còn có vẻ không vui.

Thẩm Bân: "....Ách, anh là muốn gã chết hay là không muốn gã chết?"

Diêm Hình không chút do dự nói: "Đương nhiên là muốn anh ta chết, anh ta rất đáng ghét."

Thẩm Bân gian nan mở miệng: "Em biết gã đáng ghét, nhưng sao anh lại muốn người ta chết? Sẽ không thể đánh gã một trận gì đó?" Dù sao người trước mắt mới 'năm tuổi' thôi!

Diêm Hình nghĩ nghĩ gật gật đầu: "Đúng, chúng ta về sau gặp mặt đánh anh ta một trận đi."

Thẩm Bân: "....." Cậu cảm thấy đối với trẻ con mà nói có lẽ có chết hay không chỉ là ngoài miệng nói mà thôi, mình không nên tích cực như vậy....

Mắng mắng mắng —— một trận tiếng cào cửa vang lên.

Thẩm Bân còn tưởng rằng cô gái ở quán rượu kia đuổi theo, kết quả còn chưa kịp hoảng loạn liền nghe thấy tiếng mèo đen vang lên: [Mở cửa cho ta]

Thẩm Bân cả giận nói: [Ngươi không thể trực tiếp gọi ta sao! Cửa kẹp đầu ngươi hay sao mà ngươi cào nó.]

Mèo đen: [Ta vốn muốn đẩy cửa, không đẩy được liền giờ vuốt cào hai cái.]

Thẩm Bân mở cửa, Diêm Hình cùng mèo đen nhìn nhau.

"Đây là thú cưng em nuôi, giới thiệu cho anh một chút nó tên Tiểu Hắc." Thẩm Bân nói.

Mèo đen: [Ngươi không thể đặt cho ta môt cái tên đứng đắn hơn sao?]

Thẩm Bân: [Đại Hắc?]

Mèo đen: [Cường tráng một chút, tên không liên quan tới hắc!]

Thẩm Bân: [Tiểu Cường?]

Mèo đen hoàn toàn câm miệng, bỗng nhiên cảm giác Tiểu Hắc cũng còn tạm.

Diêm Hình không có cảm tưởng gì về mèo đen, nhưng nếu là thú cưng của Thẩm Bân, hắn miễn cưỡng: "Vậy từ hôm nay trở đi nó tên là Ngũ Mao sao?"

Thẩm Bân cảm thấy Diêm Hình đối với cái tên này rất chấp nhất, lúc trước bắt mình nhận, hiện tại lại bắt đầu mân mê mèo đen.

"Đều được, anh vui vẻ là được." Thẩm Bân dung túng nói.

Mèo đen muốn tiếp tục cào cửa!

Sau đó Thẩm Bân tiếp tục đút cho Diêm Hình ăn điểm tâm trong phòng, vừa rồi hoảng sợ một hồi vẫn nên nghỉ ngơi một chút đi.

Các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp há to miệng, sự kiện ở quán rượu kia giống như không nhắc tới, năng lực tâm lý thừa nhận thật mạnh.

Kỳ thật Thẩm Bân hỏi mèo đen trong thức hải: [Ngươi có biết cô gái kia sao lại như vậy không? Hơn nữa thám thính lâu như vậy nghe được điều gì không?]

[Ta không biết, cảm giác nơi đó không đúng liền chạy, trên du thuyền có phong trưng bày, bên trong hình như có các loại ký lục liên quan tới chiếc du thuyền này, ngươi có rảnh thì có thể đi nhìn xem.] mèo đen nói.

Thẩm Bân khiếp sợ trong lòng: [Da mặt ngươi đã dày tới loại trình độ này rồi sao? Chạy trốn đúng lý hợp tình.]

Mèo đen co thành mộn đoàn theo thói quen ngồi xổm xuống một góc: [Không có cách nào, vì mạng chó, dù sao ta không giúp được gì.]

Thẩm Bân rút một tờ giấy ăn bên cạnh giúp Diêm Hình lau khóe miệng: "Anh Diêm Hình, ông nội anh ở đâu? Vừa rồi nếu người đáng ghét anh nói đã chết, có phải ông nội sẽ trách tội hay không?"

Diêm Hình suy nghĩ trong chốc lát lắc đầu, lại không nói gì.

Cho nên lắc đầu là có ý tứ gì?

Thẩm Bân cũng không làm khó em bé 'năm tuổi', thở dài một tiếng định đổi đề tài khác: "Anh Diêm Hình biết phòng trưng bày ở đâu không? Nghe nói nơi đó chơi rất vui, chúng ta đi chơi một chút được không?"

Lần này Diêm Hình nói chuyện: "Em không biết, bảo ông nội mang chúng ta đi thôi, đi tìm ông nội."

"A chờ một chút!" Thẩm Bân có chút lưỡng lự, gặp người lớn không tốt lắm nhỉ? Cậu còn chưa chuẩn bị tốt đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play