Tác giả: Hoa Hữu Tin

Edit: Bilun

Thu xong video, thì tiếp theo là việc của Diêm Thương, Thẩm Bân không chút quan tâm chuyện này có thể gây ra sóng to gió lớn gì.

Vương thượng biết chuyện cũng là từ Diêm Thương giải thích, sau đó hắn đã bị đánh một trận....

Nhưng mà người đã bị man đi, hơn nữa vương thượng biết Tinh Không giới không thể cứu trị cho Diêm Hình, cuối cùng không phái người đuổi giết mang về.

Có lẽ ông trời cũng không thể chịu đựng được người quá mức hoàn mỹ nhỉ, người có được tinh thần lực 3S giống như ánh sáng của pháo hoa nở rộ, khoảnh khắc nở rộ, pháo hoa cũng liền rơi xuống.

Vương thượng cũng biết điều này, nhưng ông vẫn luôn giấu Diêm Hình, hơn nữa hi vọng trước khi Diêm Hình xảy ra chuyện tìm được phương pháp giải quyết, đáng tiếc cuối cùng cũng không có cách nào.

......

Thẩm Bân lại lần nữa mở ra hai mắt, còn tưởng bản thân bị mù, xung quanh đen nhánh một mảnh, muốn bò dậy thì toàn thân vô lực, nâng tay lên, tựa hồ bị dây xích cột lấy?

Chuyện gì thế này!

"Mèo đen, Diêm Hình đâu?" Thẩm Bân yếu ớt hỏi.

Mèo đen: 【 Năng lượng đạt tới, về sau vô luận xa bao nhiêu ngươi cũng có thể đối thoại với ta qua thức hải, không cần lên tiếng, tránh rút dây động rừng.】

Thẩm Bân: 【 Vậy Diêm Hình đâu? Ta hiện tại tình huống như thế nào? Ốm đau trên giường? Đèn ở đâu giúp ta mở một chút. 】

Mèo đen: 【 Ta cũng vừa tới thế giới này nên không biết, ta trước đi tra xét xung quanh một chút, chờ một lát. 】

Thẩm Bân vừa định bò dậy, liền chống đỡ không được lại ngã xuống, giống như ăn phải nhuyễn cân tán trong truyền thuyết vậy, biến thành sợi mì.

Không đợi mèo đen đi tìm hiểu tin tức trở về, liền vang lên tiếng mở cửa, từ trước mặt bắn ra một tia sáng, Thẩm Bân theo bản năng nhắm lại hai mắt.

Cậu dùng tay che một chút, vừa rồi xung quanh quá tối, bỗng nhiên tiếp xúc ánh sáng thật sự không chịu nổi.

Chờ tới khi Thẩm Bân hồi phục lại tinh thần mới phát hiện xung quanh trống không, toàn bộ phòng chỉ có một cái giường cậu đang nằm lên, giống như nhà tù.

Sau đó có mấy gã đàn ông cao to đi vào, nâng giường nhỏ Thẩm Bân đang nằm ra ngoài, trong miệng còn thì thầm thảo luận gì đó cùng nhau:

"Còn tưởng hàng hóa năm nay không bằng năm ngoái trước, kết quả có cái này áp trục."

"Đẹp quá, nếu không phải bảo vệ quá tốt, thật muốn nếm thử."

"Không muốn sống nữa à? Cái gì cũng dám nói ra, xinh đẹp chờ lát nữa không biết bị ai mua đi đâu, chẳng may cậu ta ở chỗ chủ nhân mới tố cáo cậu, chết như thế nào cũng không biết."

"Xì...."

Nhưng lời này đương nhiên là nói tới người đang không hề có tí sức lực nào Thẩm Bân, đương sự không hiểu gì hết, trực giác nói cho cậu tình huống hiện giờ có lẽ không ổn, nhưng lại không làm được gì, chỉ có thể nằm yên.

Mèo đen rất nhanh liền trở lại, đem tin tức thăm dò được nói cho Thẩm Bân: [Nơi này là một chiếc du thuyền, người có tiền mới có thể đi lên, tựa hồ có rất nhiều tiết mục thú vị, giống như bán đấu giá mỹ nhân.]

[À đúng rồi ngươi chính là mỹ nhân bán đấu giá kia] mèo đen lại bồi thêm một câu.

Thẩm Bân: "....." tình huống thật sự không ổn.

[Vậy Diêm Hình đâu? Anh ấy ở đâu?] Thẩm Bân hỏi.

Mèo đen: [Ta chỉ có thể tra xét trong phạm vi hữu hạn, không nhìn thấy Diêm Hình, nhưng mà ngươi đã ngẫu nhiên trở thành hàng đấu giá, có lẽ người chơi cũng sẽ ngẫu nhiên trở thành ai đó, đừng hốt hoảng]

Thẩm Bân chậm rì rì: [Ừ, lấy lực lực của Diêm Hình mặc kệ trở thành người nào cũng sẽ không có hại, không sợ.]

Mèo đen: [....Ách, xin lỗi đã quên nói cho ngươi, tình huống của Diêm Hình hiện tại đặc thù, hắn đại khái chỉ có chỉ số thông mình tầm 5 tuổi.]

Thẩm Bân thiếu chút nữa giống như sắp chết mà bật dậy, nhưng không ngồi dậy nổi mới bỏ qua, nói: [Cái gì? Ngươi nói rõ ràng!]

[Thân thể hắn không thể thừa nhận tinh thần lực bị suy sụp, ta chỉ có thể tạm thời phong ấn tinh thần lực của Diêm Hình, ngươi biết tinh thần lực là gì không? Thứ kia cũng móc nối với đầu óc, chờ thực hiện nhiệm vụ ở thế giới trò chơi tích cóp năng lượng ký ức trí lực của hắn sẽ dần dần khôi phục] mèo đen nói.

Thẩm Bân lộ vẻ lo lắng: [Ngươi lúc trước không nói cho ta!]

[Ngươi cũng không hỏi mà] mèo đen nói: [Hơn nữa hiện tại nói cho ngươi cũng không muộn, dù sao cho dù có biết trước điều này cũng không thể ngăn cản việc thế giới trò chơi sắp xếp thân phận cho các ngươi]

Nói thì nói như vậy, nhưng Thẩm Bân vẫn rất lo lắng cho Diêm Hình, chỉ số thông mình 5 tuổi là gì? Có khác gì ngu ngốc đâu?

Không đợi Thẩm Bân tiếp tục tự hỏi, cậu đã được đưa tới nơi, bị đặt trên sân khấu.

Du thuyền cũng đủ lớn, khu bán đấu giá cũng không nhỏ, Thẩm Bân nằm trên chiếc giường tinh xảo từ từ được nâng lên cao trên đài đấu giá, lúc này cậu mới phát hiện xung quanh toàn là khách quý của du thuyền, cách nhau từng khoang một, có đủ không gian hoạt động cho các khách quý tuyệt đối không chen chúc.

Hơn nữa mỗi vị khách quy đều đeo một cái mặt nạ tinh xảo trên mặt, có hổ báo sói hồ, che hết cả khuôn mặt vốn có, như là sợ người khác nhìn thấy vậy.

Lúc này Thẩm Bân mặc đồ trắng, khuôn mặt rất xinh đẹp, hơn nữa cả người vô lực vô cùng đáng thương, không biết gợi lên hứng thú cho bao nhiêu người.

Đấu giá bắt đầu, đài đấu giá chậm rãi xoay tròn để tất cả mọi người có hể chính diện nhìn thấy Thẩm Bân, tốc độ vô cùng chậm, chắc chắn sẽ không khiến cậu chóng mặt.

Đương nhiên đấu giá ở đây cũng không phải ra giá, bêm cạnh mỗi vị khách quý đều có đèn, tăng giá liền bật đèn, Thẩm Bân vốn đã choáng váng, miễn cưỡng cử động được một chút lại lần nữa nằm bẹp xuống, bị đèn sáng hoa cả mắt, trên cơ bản ánh mắt cậu quét về phía ai thì người đó liền bật đèn.

Này cmn, không dám nhìn người.

Không qua bao lâu, chỉ nghe thấy một cái đèn vẫn luôn sáng lên, còn là loại liên tục sáng, liên tục ấn kêu leng keng không cho người khác có cơ hội bật đèn.

Có lẽ người điều khiển đài đấu giá cũng biết nhìn người, để Thẩm Bân đối diện vị khách quý kia sau đó dừng lại không chuyển động nữa.

Các khách quý khác cũng dừng lại động tác trên tay, nhưng người nọ vẫn còn đang ấn, tinh ——.

Tựa hồ liên tục 1 phút, đạt tới giá trên trời sau đó mới dừng tay lại.

Người xung quanh vốn tưởng chờ hắn ấn xong rồi lại tăng giá, hiện tại...tạm biệt.

Cho dù mọi người đều là kẻ có tiền, cũng không phải tiêu như vậy, mua một 'nô lệ' có xinh đẹp cũng không đến mức nhiều tiền như vậy.

Thẩm Bân bị ánh đèn chói nhắm hai mắt lại, không nghe được tiếng gì sau đó mới nhìn về phía người nọ, khoảng cách có hơi xa, hơn nữa tình trạng của cậu lúc này không ổn nên không nhìn rõ lắm.

[Mèo đen, ngươi xem hộ ta người nọ có phải Diêm Hình hay không?] Thẩm Bân nói.

Người nọ đeo lên một cái mặt nạ màu đen đơn giản, mặc quần áo đen toàn tập từ trên xuống dưới, Thẩm Bân không nhìn rõ mặt hắn nên thật sự không dám đoan bừa.

Mèo đen im lặng một lát: [Khó trách liên tục ấn một phút đấu giá, thì ra là 'một đứa trẻ 5 tuổi', như này thì rõ rồi.]

Thật nặng, thật đúng là, Thẩm Bân cả người thật sự khó chịu muốn chết, nhắm mắt lại, tính toán ngủ trước một giấc rồi nói sau.

.....

Cũng không biết trải qua bao lâu, Thẩm Bân cảm giác trên mặt có gì đó chọc tỉnh.

Mới vừa mở hai mắt liền thấy khuôn mặt phóng đại của Diêm Hình đang tới gần, hai tay còn đang nhéo má mình.

"A....anh làm gì thế?" Thẩm Bân lấy tay hắn ra, cảm giác thân thể một chút, cuối cùng cũng không vô lực nữa, sau đó nhìn Diêm Hình, quan sát từ trên xuống dưới.

Không phải nói chỉ có 5 tuổi thôi sao? Nhưng vẻ ngoài vẫn đẹp trai như vậy, khó đối phó nha.

Diêm Hình vươn tay lại lần nữa nhéo lên má cậu: "Ngươi là đồ chơi ta mua về, về sau ta chính là chủ nhân của ngươi, từ hôm nay trở đi ngươi tên là Ngũ Mao."

Thẩm Bân: "......" Cái thứ gì vậy? Ngũ Mao? Còn một khối đâu!

Nhưng nghe lời này thật khờ, aiz.

Không thể tùy ý phản đối 'trẻ nhỏ', phải dỗ dánh, Thẩm Bân tận lực đổi thành giọng điệu dịu dàng hỏi: "Vì sao ta phải gọi là Ngũ Mao? Ta có tên, là Thẩm Bân, ngươi tên là gì."

Làm bộ không biết đối phương tên Diêm Hình......Thẩm Bân bỗng nhiên cảm thấy có chút thiểu năng trí tuệ.

"Bởi vì bên kia có Đại Mao Nhị Mao Tam Mao Tứ Mao rồi, ngươi là món đồ chơi thứ năm của ta, cho nên gọi là Ngũ Mao." Diêm Hình chỉ vào bốn con búp bê cách đó không xa: "Ta tên Diêm Hình, ngươi gọi ta là chủ nhân là được."

Ngây thơ mà cũng đẹp trai như vậy, lúc này Diêm Hình đã sớm không còn vẻ lạnh lùng, mà cảm giác có chút trung khuyển ngốc manh, Thẩm Bân khụ một tiếng, tính toán tiếp tục dỗ dành.

Cậu cười vô cùng xán lạn, vươn tay lôi kéo Diêm Hình: "Nhưng mà ta không giống như Đại Mao bọn họ, bọn họ không biết cử động, ta biết cử động nha, cho nên ta muốn càng thêm gần gũi với ngươi một chút, gọi anh Diêm Hình được không?"

Diêm Hình bị thế giới trò chơi tự động bổ sung, cho hắn thân phận là thiếu gia con nhà giàu thiểu năng, lúc trước được đưa tới phòng đấu giá chơi, không biết vì sao khi nhìn thấy Thẩm Bân liền đặc biệt thích, nói muốn 'món đồ chơi' này.

Sau đó liền xảy ra một màn cách đây không lâu, đèn đấu giá vẫn luôn lóe sáng, cuối cùng Thẩm Bân bị hắn mua.

Lúc này nghe được Thẩm Bân nói cùng hắn càng thêm gần gũi một chút, đương nhiên vui vẻ gật đầu: "Được, về sau ngươi gọi ta là anh Diêm Hình, ta gọi ngươi là anh Ngũ Mao, được không?"

Thẩm Bân: ".... Gọi ta anh Thẩm Bân."

Diêm Hình nghĩ nghĩ: "Được rồi, anh Thẩm Bân."

Đúng, đều gọi anh, không có gì sai.

Ngay sau đó một người hầu bê vào một chút điểm tâm, cũng tùy tay đóng cửa, mới đầu Thẩm Bân không phát hiện ra điều gì khác thường, chỉ là nhìn thấy có người tới mới ngậm miệng lại.

Kết quả người hầu lại bỗng nhiên xoay người mở miệng hành lễ: "Tham kiến điện hạ, vương phi, cung chúc điện hạ cùng vương phi tân hôn vui vẻ."

Thẩm Bân sửng sốt: "Anh là người chơi?"

Người hầu gật gật đầu nở nụ cười: "Tôi là người chơi bình dân, tôi tên Lục Thập, lúc trước trên mạng tinh tế nhìn thấy tin điện hạ chiến thần kết hôn, không ngờ đảo mắt tiến vào trò chơi có thể gặp được hai vị, tôi quả nhiên là Âu Hoàng!" (may mắn)

Thẩm Bân: "......" Vượn phân (duyên phận), nhưng này có liên quan gì tới Âu Hoàng?

Sau đó liền nghe được Lục Thập hai mắt sáng lên nói: "Tôi sùng bái điện hạ nhất, tất cả video của điện hạ còn ở chiến trường biên cảnh tôi đều đã xem qua, còn cẩn thận nghiên cứu đã lâu, điện hạ chính là thiên tài!"

Thẩm Bân: "......"

"Nhưng mà điện hạ hiện tại làm sao vậy?" Lục Thập nghi hoặc nói: "Khi mới gặp tôi còn tưởng gặp quỷ...à không, xin lỗi, xin hãy tha thứ cho sự vô lễ của tôi, điện hạ giống như rấ không thích hợp."

Thẩm Bân từ vẻ mặt và giọng điệu của hắn phân tích một chút, này sợ là một tên ngốc lắm lời? Hay là fan của Diêm Hình?

Chỉ cần không phải fan như Dương Ký ở thế giới trò chơi trước, như thế nào cũng dễ nói.

"Cái này....." Thẩm Bân do dự một chút, trong đầu nhanh chóng nghĩ cớ.

Kết quả cậu còn chưa lên tiếng, liền nghe thấy Lục Thập nói: "Là tình thú của điện hạ và vương phi?"

Thẩm Bân: "...... Ách, ừ." Hình như chỉ có thể thừa nhận, nếu không nghĩ không ra lý do.

Ánh mắt Lục Thập sáng lên một chút, bên trong là ngọn lửa bát quái hừng hực, bắt đầu từ lúc hắn nhìn thấy Diêm Hình đã trực tiếp đăng blog khoe khoang, bản thân phải chính diện gặm đường của điện hạ và vương phi!

Sau đó liền thu hút một đống các bạn nhỏ đáng yêu vây xem, bởi vì sau khi Diêm Hình bị Thẩm Bân mang đi, phòng phát sóng trực tiếp đóng lại, các bạn nhỏ đáng yêu thường trú trong phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Hình lập tức không còn nhà để về, hiện tại tạo thành một đàn ông dời tới chỗ Lục Thập.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play