Chương 18: Xung đột hết sức căng thẳng
"Alo, sắp xếp xong rồi sao?"
"Làm theo lời cô nói rồi. Tối nay bảy giờ tôi hẹn Hiểu Đình đến nhà hàng đó ăn cơm"
"Rất tốt. Cám ơn anh rồi Kiến Đình"
"Không cần, cô chỉ cần giúp tôi có được Hiểu Đình thì được rồi. Chúng ta mỗi người tranh giành thứ mình cần"
"Đây là nhất định, thỏa thuận"
Nữ nhân vui vẻ ngắt điện thoại, tâm trạng vui mừng tiếp tục làm việc. ! Khóe miệng treo lên một ý cười, kế hoạch này đã sắp thành công rồi. Cô ấy cho rằng chỉ cẩn tiếp tục để nàng ấy hiểu lầm Giang Hiểu Đình thì có thể giống như mười năm trước đem họ tách ra. Mà đầu bên kia điện thoại Tôn Kiến Đình là vui vẻ Giang Hiểu Đình chấp nhận lời mời của mình, tâm trạng vui mừng chạy chiếc BMW đến dưới lầu nhà Giang Hiểu Đình đợi cô ấy
Vừa xuống lầu Giang Hiểu Đình mặc một bộ lễ phục màu trắng phối với dáng người đẹp hiện đến đặc biệt cao quý hoạt bát lại có khí chất, đứng ở dưới đèn đường cô ấy để Tôn Kiến Đình nhìn đến không chuyển tằm mắt
"Hiểu Đình, em rất đẹp..."
Tôn Kiến Đình nhìn chăm chăm Giang Hiểu Đình, Giang Hiểu Đình bị nhìn cũng cảm thấy bối rối chỉ đành nhanh chóng đi qua Tôn Kiến Đình lên xe của anh ấy. Đối với Giang Hiểu Đình mà nói, đồng ý lời mời của người khác thì nên cố gắng ăn mặc, đây là phép lịch sự, chỉ là không ngờ Tôn Kiến Đình cư nhiên lộ liễu như vậy. Khen ngợi cô ấy để cô ấy rất không quen
"Kiến Đình, chúng ta hôm nay đi đâu?"
"Cái này em không cần lo lắng, hôm nay thì để anh sắp xếp bảo đảm cho em một bất ngờ, công chúa của anh"
Nói xong Tôn Kiến Đình nắm tay của Giang Hiểu Đình đặt lên một nụ hôn, Giang Hiểu Đình nhanh chóng rút tay lại say đó âm thầm lấy khăn giấy ở trong túi xách lau tay
Nụ hôn này ở Pháp là nghi lễ, nhưng bây giờ ở trong mắt của Giang Hiểu Đình hoàn toàn trái ngược, cảm thấy không được nhưng bởi vì phép lịch sự cô ấy chỉ đành cười ứng phó, chung quy anh ấy là tổng giám đốc của Hải Đốn còn là người bạn rất lâu không gặp của mình
Mà ánh mắt nam nhân nhìn đứa con gái không hề không keo kiệt đem tình ý của bản thân truyền đạt ra ngoài. Giang Hiểu Đình không hiểu tại sao đã qua mười năm rồi, ánh mắt của anh ấy như vậy lại so với lúc trước càng mạnh mẽ
Chiếc BMW màu lam phóng đi ở trên đường, nữ nhân trong xe nhìn ngoài cửa sở không biết đang nghĩ cái gì, ánh mắt sáng lạng từ từ trở nên ảm đạm. Cùng lúc nữ nhân đang trầm tư chiếc xe đã chậm rãi chạy vào nhà hàng, Nhà hàng Kinh Kì là lớn nhất toàn Đài Bắc, món ăn ở đây đều là làm ra từ bếp trưởng ba sao Michelin rất là nổi danh
"Hiểu Đình đến rồi, chúng ta đi thôi"
Hai người đến nhà hàng không có ai không nhận ra, một là sáng sớm hôm nay người nổi tiếng tương lai sẽ tiếp nhận Thiên Thành, Giang Hiểu Đình, một vị là tổng giám đốc Tôn Kiến Đình của tập đoàn Hải Đốn. Hai người cùng nhau bước vào nhà hàng không chỉ dẫn đến nhiều ánh mắt ngay cả giám đốc nhà hàng cũng lập tức ra đón tiếp.
"Tôn tổng, giám đốc Giang hoan nghênh hoan nghênh, tôi đã thay hai vị sắp xếp chỗ tốt nhất rồi, chúng tôi mời qua bên này"
Vừa mới chào hỏi hai vị khách quý ngồi xuống, ngoài cửa thì lại đến hai vị không thể bỏ qua để giám đốc nhà hàng không kịp trở tay
"Bác sĩ Phương, chủ nhiệm Lý hoan nghênh hoan nghênh. Mời bên này, đây là tối hôm nay đặc biệt vì hai vị sắp xếp chỗ gần cửa sổ có thể ngắm cảnh đêm. Nghe nói hôm nay sinh nhật của bác sĩ Phương, nhà hàng chúng tôi đặc biệt vì cô chuẩn bị một chút special (đặc biệt). Vậy mấy vị gọi món đi, tôi đi chuẩn bị trước, chút nữa gặp"
Sau khi giám đốc nhà hàng cáo lui, nữ nhân bên cạnh Phương Tư Dao lại bắt đầu dính lên người của cô ấy
"Tư Dao...hôm nay sinh nhật chị, em đặc biệt dẫn chị đến đây, vui không?"
"Vui, Tình thích thì được rồi"
Lại là ngữ khí lãnh đạm nhưng mà lại một chút cũng không để Lý Tình cảm thấy rút lui
"Vậy chị có gì thưởng em không? "
'Muốn thưởng cái gì?"
"Chị! "
"Ha ha..."
Tựa hồ đối với câu trả lời của Lý Tình rất là hài lòng, Phương Tư Dao lộ ra nụ cười rất lâu không thấy. Lại trong chớp mắt liếc thấy được Giang Hiểu Đình và người đàn ông khác ở một góc có nói có cười...đột nhiên để nụ cười của cô ấy lạnh xuống
"Tư Dao, chị đang nhìn gì vậy? đó không phải là Giang Hiểu Đình sao, xin nghỉ phép không đến làm việc là vì đến hẹn tình lang?"
Lý Tình giống như không thấy được hàn ý trên mặt Phương Tư Dao còn tự thêm dầu vào lửa. Mà Phương Tư Dao sớm đã lửa giận đốt cháy trong lòng, dù cho mặt không biểu tình ánh mắt lại sát ý quá nặng
Tư Dao, đó hình như là...Tôn Kiến Đình! chúng ta qua đó chào hỏi đi thật sự rất lâu không gặp rồi, lúc trước chúng ta được xem là bốn kiếm khách đó, hôm nay cuối cùng có thể tụ họp rồi! đi thôi đi thôi~"
Lý Tình kéo Phương tư Dao từ trên chỗ của hai người đi tới. Mà Giang Hiểu Đình ở chỗ này hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà Tôn Kiến Đình thì không giống, thấy được hai người càng ngày càng gần, anh ta nắm lấy tay của Giang Hiểu Đình bắt đầu nói những lời đứa con gái này không hiểu...
"Tôn Kiến Đình rất lâu không gặp đó! không ngờ hai người còn chung một chỗ, cũng đã mười năm rồi hai người sắp kết hôn rồi chứ? "
"Lý Tình, Phương Tư Dao! thật sự rất lâu không gặp. Sao hai người đến đây, có cần cùng nhau ngồi xuống ăn không"
"Được a, hôm nay đúng lúc là sinh nhất của Tư Dao, bốn kiếm khách chúng ta rất lâu không tụ lại cùng nhau chúc mừng đó"
Giọng nói đột nhiên vang lên để Giang Hiểu Đình ngẩng đầu, lại thấy được Phương Tư Dao mặt không biểu tình đứng ở một bên
Giang Hiểu Đình tay chân vô thố cúi đầu xuống, đầu óc ầm ĩ trong chớp mắt thì trở nêm một mảng trống rỗng...
Lý Tình ở một bên cùng Tôn Kiến Đình người ca người xướng hàn thuyên tựa hồ thật sự rất lâu không gặp, mà Phương Tư Dao lại thủy chung nhìn chằm chằm Giang Hiểu Đình cúi đầu mặc cho Tôn Kiến Đình đang nắm tay, cơn thịnh nộ trong lòng càng ngày càng sâu...
Hết chương 18